Ông Bố Thiếu Soái

Chương 186: Chương 186






Người đàn ông đi giày da mặc vest đó chính là Hạng Bân, được Thẩm Tuyết Liên cử đến!

“Ha ha, nghe nói giám sát trưởng Lý sắp bị thuyên chuyển đi, tôi ở đây, chúc mừng giám sát trưởng Vương được thăng chức trước!”

Hai mắt Vương Chấn Hải sáng lên, sở dĩ ông ta làm tay sai giúp Hạng Bân nhiều như vậy, thứ ông ta muốn, chính là câu nói đó!

“Đám sâu mọt này!”

Hạng Thiếu Quân căm hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhìn vùng đất hoang bao la, một cảm giác mịt mù lan dần trong lòng!

Hạng Thiếu Quân, không có sự giúp đỡ của Hạng Tư Thành, mày thật sự vô dụng vậy sao?

Đến việc đơn giản như này cũng không thể làm tốt, mày có tư cách gì, để giúp bố mẹ giữ vững nhà họ Hạng?

Cảm giác bất lực lan dần trong lòng.

“Anh, xảy ra chuyện gì thế?”

Một giọng nói ấm áp vang lên từ phía sau, Hạng Tư Thành mỉm cười bước đến, Hạng Thiếu Quân sửng sốt: “Tư Thành? Sao em lại đến đây?”

“Nghe nói bên anh xảy ra chút mâu thuẫn, cho nên em qua đây xem thế nào”.

Hạng Thiếu Quân thu lại những suy nghĩ vừa rồi của mình, ngắn gọn kể lại sự việc đã xảy ra, Hạng Tư Thành nghe xong liền hiểu ngay, đây là cố tình gây sự, cản trở việc khai thác của Hạng Thiếu Quân!

“Là người của Thẩm Tuyết Liên?”

“Không biết, nhưng, có bản lĩnh như này, lại không muốn chúng ta khai thác được bình thường, chỉ có thể là bà ta!”

“Ở đây, giao cho em xử lí đi!”

Hạng Tư Thành khẽ cười, hai tay đút vào túi, đi thẳng qua đó: “Ai là người phụ trách ở đây, bước ra đây?”

Bộp!

Ở phía xa một bình rượu bị đập vỡ, đốc công lúc nãy vẻ mặt không tốt bước tới: “Uống chút rượu cũng không được yên, lại làm sao nữa?”

Đi đến trước mặt Hạng Tư Thành, nhìn anh đánh giá, khịt mũi khinh thường nói: “Mày là ai?”

“Có làm không?”

“Không phải tao đã nói rồi sao, tâm trạng không tốt…”

Rầm!

Lời còn chưa kịp nói xong, huyết y vệ theo phía sau liền bay lên đạp vào bụng dưới đốc công, khiến hắn ta bay ra xa, trực tiếp dùng sức mạnh, gọn gàng dứt khoát!

“Mẹ nó! Các anh em, cầm vũ khí đánh nó cho tao!”

Nhìn thấy đại ca bị đánh, mấy chục người liền vây lại, Hạng Tư Thành xem thường nhìn một vòng, cười khinh bỉ: “Chỉ có mấy người này?”

“Nhìn cái gì! Đánh nó!”

Huyết y vệ phía sau, giống như sói đói xông vào bầy cừu, cùng với tiếng la hét không ngớt, thậm chí khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, trận chiến không cân sức này, đã kết thúc.

“Có làm không?”

Hạng Tư Thành bước đến trước mặt đốc công, híp mắt cười hỏi.

Đốc công nhìn những anh em đang nằm bẹp trên đất, nuốt một ngụm nước bọt, lại nhìn người đàn ông xinh đẹp trước mặt, lúc này trong mắt hắn ta anh đáng sợ giống như ác quỷ, đối mặt với câu hỏi của Hạng Tư Thành, hắn ta không có dũng khí để phản kháng, nhưng nghĩ đến những lời nói của người kia, nỗi sợ hãi trong đáy lòng khiến hắn ta tỉnh táo lại: “Không…không làm!”

Hạng Tư Thành nhướng mày, xem ra để khống chế được mấy người này Thẩm Tuyết Liên đã tốn không ít tiền!

Không tiếp tục giằng co với bọn chúng nữa, nhìn hơn chục cái máy xúc đang nằm trên công trường, Hạng Tư Thành bước đến bên cạnh Hạng Thiếu Quân: “Anh, anh còn có thể tìm được ai khác biết lái máy xúc không?"

“Để anh thử xem!”

Hạng Thiếu Quân cầm điện thoại, sau khi gọi mấy số, vẻ mặt thất vọng nhìn Hạng Tư Thành lắc đầu: “Tất cả những người biết lái máy xúc vừa nghe thấy làm ở đây cho chúng ta, đều tìm mọi cách từ chối!”

“Có một người có quan hệ quan hệ tốt với anh nói rằng, có một nhân vật lớn đã cảnh cáo bọn họ, toàn bộ Thành phố Hạng Vương, ai dám thi công ở công trường này, sẽ xử lý người đó!”

Đôi mắt Hạng Tư Thành hơi nheo lại: “Ở Thành phố Hạng Vương, e rằng hiện tại chỉ có người đứng đầu nhà họ Hạng, Thẩm Tuyết Liên mới có năng lực này!”

Nhìn thấy bộ dạng bất



giải quyết dễ dàng...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.