Ông Bố Thiếu Soái

Chương 198: Chương 198: Khiêu khích




Người phụ nữ bên cạnh như tìm được chỗ dựa, khuôn mặt tuyệt mỹ lộ ra vẻ ác độc, đặc biệt là nhìn sang Đào Thiến Thiến, lời nói càng cay độc hơn trăm lần: “Nếu hai người không đền nổi, thì bảo con đàn bà ti tiện này lột quần áo trên người xuống, sau đó tự cút khỏi đây!”

Hạng Tư Thành ngẩng đầu, nhìn người đàn ông cười thích thú, trán giãn nhẹ: “Đợi chút, tôi gọi điện thoại!”

Nội dung cuộc điện thoại rất đơn giản, chỉ mấy phút ngắn ngủi, sau đó, sau khi tắt điện thoại, Hạng Tư Thành nói với họ: “Xem ra, không thể như ý của anh rồi!”

Người đàn ông giật lông mày, lúc này, điện thoại của người phụ nữ bỗng vang lên, tiện tay nghe điện thoại, sau đó, sắc mặt của người phụ nữ liên tục thay đổi!

Sau khi tắt điện thoại, cô ta nhìn hai người Hạng Tư Thành với ánh mắt không thể tin nổi!

“Sao thế?”

Người đàn ông hỏi.

“Vừa nãy… vừa nãy trợ lý của em gọi điện cho em, nói nhà thiết kế Kadilan đích thân gọi điện đến công ty, làm riêng cho em một bộ trang phục trước đây, muộn nhất đêm nay, sẽ vận chuyển đường hàng không đến cho em, hơn nữa… hơn nữa…”

Nói đến đây, giọng điệu người người phụ nữ hơi mếu máo: “Nhà thiết kế Kadilan nói, đây là lần cuối cùng thiết kế trang phục cho em, còn quyền đại diện đã được ký kết cũng hủy bỏ, anh Lương, sao lại như vậy chứ?”

Là một ngôi sao hạng hai, không biết cô ta đã tốn bao công sức mới bò lên được vị trí hiện tại, còn bộ sưu tập mới năm nay của Kadilan là nhà thiết kế thời trang nổi tiếng toàn cầu được để cho cô ta biểu diễn trên sàn catwalk, chắc chắn đây sẽ là bước nhảy vọt về tầm vóc của mình, thậm chí cô ta tưởng tượng đến, sau lần làm người đại diện lần này, chắc chắn mình có thể được xếp vào trong số những ngôi sao hạng nhất, nhưng bỗng chốc, một giấc mộng lớn liền hóa thành hư vô!

“Đừng nóng, bất ngờ còn ở phía sau!”

Hạng Tư Thành vừa nói dứt lời, chuông điện thoại của người phụ nữ lại vang lên, nhưng lần này nghe xong điện thoại, sắc mặt của cô ta lập tức trở nên tái nhợt, cơ thể run sợ, di động bị rơi xuống đất.

Trên khuôn mặt xinh đẹp đầy vẻ kinh hãi không thể tin nổi: “Sao lại như vậy? Sao lại như vậy chứ?”

Vừa mới đây, cô ta nhận được tin công ty sa thải cô ta, không chỉ có vậy, tất cả hợp đồng quyền đại diện phát ngôn và kịch bản phim đã bàn bạc xong trước đó đều bị hủy toàn bộ, phút chốc, cô ta biến thành kẻ trắng tay!

“Anh Lương, hãy giúp em! Chỉ có anh mới giúp được em!”

Người đàn ông không để ý đến lời cầu xin của người phụ nữ bên cạnh, mà nhìn thẳng vào Hạng Tư Thành.

“Là do anh làm phải không?”

“Làm hỏng quần áo của cô ta, tôi đền cô ta một bộ giống hệt, hợp tình hợp lý”.

“Cô ta tát bạn của tôi một cái, tôi tát trả cô ta một cái, hợp tình hợp lý”.

“Nhưng cô ta sỉ nhục bạn của tôi và bố mẹ của cô ấy, ha ha… Chúng tôi không phải chó điên, không giỏi chửi người khác, cho nên ăn miếng trả miếng, hợp tình hợp lý!”

“Anh Lương…”

Người phụ nữ nhìn người đàn ông với ánh mắt đáng thương, lúc này, cô ta không dám đôi co với Hạng Tư Thành, cô ta không ngốc, một người có thể chỉ dùng một cuộc điện thoại mà khiến nhà thiết kế Kadilan trước nay không làm chiếc thứ hai phải phá vỡ quy tắc của mình, khiến công ty dứt khoát từ bỏ một nữ minh tinh đã chi rất nhiều tiền để nâng đỡ, Hạng Tư Thành, không động vào được!

Ánh mắt của người đàn ông dần dần sầm xuống, tuy người phụ nữ bên cạnh cũng chỉ là một món đồ chơi của anh ta mà thôi, nhưng trước khi anh ta chưa chơi chán, chung quy, vẫn là người phụ nữ thuộc về anh ta.

Người đàn ông đi thẳng đến trước mặt Hạng Tư Thành, khí thế của anh ta như quý tộc cao cao tại thượng, còn Hạng Tư Thành ở đối diện, rõ ràng chỉ là quần áo rẻ tiền, nhưng lại không hề kém cạnh.

Mắt đối mắt hồi lâu, người đàn ông bèn lên tiếng trước: “Anh có tư cách biết tên của tôi, Lương Duy Vũ!”

Hạng Tư Thành nhìn thái độ kiêu căng cao ngạo của anh ta, cảm giác như một kẻ thần kinh, người này, tự thấy mình quá tốt đẹp thì phải!

“Tên của anh, tôi không có chút hứng thú nào!”

Hạng Tư Thành lắc nhẹ đầu, ăn bữa cơm sao mà khó đến vậy chứ!

Ánh mắt của Lương Duy Vũ hoàn toàn tối sầm xuống, trong lòng giận dữ, mình cũng đã tự nói ra thân phận rồi, nhưng Hạng Tư Thành không hề nể mặt anh ta chút nào!

“Anh có biết sỉ nhục người của tôi thì sẽ có kết cục gì không?”

Khóe miệng của Hạng Tư Thành cong lên một góc: “Tôi rất hiếu kỳ có thể có kết cục gì?”

Nhưng với Lương Duy Vũ, lại là thêm một hành động khiêu khích!

“Ha ha…”

Lương Duy Vũ bất cười, cười rất âm hiểm: “Rất tốt, mong rằng tiếp sau đây, anh vẫn có dũng khí giống như bây giờ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.