Ông Bố Thiếu Soái

Chương 559: Chương 559: Thật giả lẫn lộn




“Vì vậy lần này chúng tôi sẽ bày ra hai mươi tám dược liệu cùng một lúc, mỗi loại có một mã số khác nhau, các vị có thể tự mình thẩm định, ba mươi phút sau chọn ra một hoặc nhiều loại dược liệu trong số đó để đấu giá”.

Ông lão nói xong, phía trước liền có hai mươi tám cô gái trẻ xinh đẹp, mặc sườn xám bày ra đường cong cơ thể hoàn mỹ, bưng các khay để dược liệu khác nhau.

Hôm nay có khoảng năm mươi người được mời đến, thân phận của bọn họ đều không tầm thường.

Vân Tịnh Nhã bĩu môi: “Đấu giá dược liệu mà làm giống như triển lãm ô tô, những người này thật biết chơi”.

“Anh thấy cách làm này cũng rất được, nhưng những lời ông lão vừa rồi nói có chút giả, anh đoán bọn họ lần nào cũng sẽ dựa vào kinh nghiệm cố ý làm giả vài loại dược liệu đặt ở đó, nếu bán ra thành công tự nhiên bọn họ có thể kiếm được một khoản, cho dù không có người mua bọn họ cũng sẽ không bị lỗ”.

Hạng Tư Thành vừa nhìn đã có thể nhận ra mánh khóe của Bách Dược Đường, suy cho cùng không gian trá thì không phải nhà buôn, những thứ này anh đã được nghe thầy của mình nói đến nhiều lần.

“Hả, không phải chứ?”, Vân Tịnh Nhã có chút kinh ngạc.

Mặc dù cô là lần đầu tiên đến đây, nhưng cũng từng nghe qua về tiếng tăm của Bách Dược Đường, thương nhân ở tầm như vậy sẽ đi đập vỡ bảng hiệu của mình sao?

“Dù sao trên danh nghĩa dược liệu cũng không phải là của bọn họ, mà là do người thu thập dược liệu và dược nông cung cấp, cho dù có xảy ra vấn đề thì cũng là cả hai bên tình nguyện”, Hạng Tư Thành nói.

Nói xong anh cũng đứng dậy, chuẩn bị đi xem những dược liệu này.

Nhưng anh để ý thấy tên Lư Thiên Phong đó không hề có hành động gì, có vẻ không hứng thú với dược liệu bên trên, điều này khiến người ta cảm thấy có chút kỳ lạ.

Hạng Tư Thành cũng không quan tâm hắn ta nữa, đi lên trên khán đài, người đến không nhiều, cho dù có lên cả nếu không cùng xem một loại dược liệu, thì cũng sẽ không bị chen chúc.

Dược liệu số một là nhân sâm lâu năm, cô gái bưng dược liệu cũng rất xinh đẹp, tràn ngập hơi thở thanh xuân, là cô gái xinh đẹp nhất trong số hai tám người.

Bọn họ còn phụ trách trả lời một số câu hỏi đơn giản, nụ cười luôn nở trên môi, không có chút gì là thiếu kiên nhẫn.

“Nhân sâm này bao nhiêu năm tuổi?”

“Nghe nói là năm trăm năm tuổi”.

“Sao các cô có được nhân sâm này?”

“Một người thu thập dược liệu đem đến, nói là vô tình tìm được trong rừng sâu núi thẳm”.

Hạng Tư Thành lắng nghe cuộc trò chuyện, đồng thời quan sát nhân sâm.

Rõ ràng, đây là dược liệu giả, nhưng không phải là dùng củ cải để làm giả, mà là làm giả số năm tuổi, nhân sâm này nhiều nhất cũng chỉ một trăm năm tuổi thông qua phương pháp đặc biệt làm tăng số tuổi lên, phương pháp này làm giảm rất nhiều công dụng có trong nhân sâm.

Vì vậy mặc dù nó vốn dĩ là một trăm năm tuổi, nhưng trên thực tế không khác gì loại năm mươi tuổi, cũng có chút tác dụng, nhưng không đáng bỏ ra một số tiền lớn để mua.

Nên anh tiếp tục đi xem xét thứ khác.

Những dược liệu như nhân sâm, linh chi, đương quy, nhãn nhục, cây rễ vàng đều có ở đây, nhìn bên ngoài loại này so với loại kia còn tốt hơn, nhưng đi một vòng anh có chút thất vọng, bởi vì trong số hai mươi tám dược liệu, chỉ có tám loại là hàng thật đúng giá.

Số dược liệu còn lại không phải tác dụng của dược liệu không đủ, thì đều là đồ giả.

Chẳng trách ở trong này đã tuyên bố trước sẽ không chịu trách nhiệm cho những thứ mua được, nếu thật sự như những gì đã tuyên bố, hai mươi dược liệu bên trong thì ít nhất có mười lăm loại là giả.

Nhưng nghĩ kĩ thì việc đó khá bình thường, dược liệu quý hiếm không dễ kiếm, bên trong có tám loại là thật đã rất được rồi.

Nhưng bây giờ Hạng Tư Thành đã không còn có chút ấn tượng tốt nào với Bách Dược Đường này nữa, nếu người khác mua dược liệu về là để cứu người, sẽ bị thứ dược liệu giả này hại cuối cùng không còn lại gì.

Thế mới biết cao nhân gặp được ở trên núi ngày đó mới là người có lương tâm thật sự.

Thời gian thẩm định kết thúc, bắt đầu bán đấu giá dược liệu đầu tiên, giá khởi điểm là một triệu.

Bên trong quả nhiên có người ra giá, nhân sâm là hàng thật đúng giá, chỉ là bọn họ không có cách nào phân biệt chính xác số năm tuổi.

Cuối cùng dược liệu được một người thanh niên mua được với giá hai triệu ba, khuôn mặt anh ta tươi cười vui vẻ, như nhặt được bảo vật.

“Người trẻ tuổi cần phải học được một số bài học mới có thể trưởng thành”, trong lòng Hạng Tư Thành nghĩ, cũng không chú ý đến người thanh niên đó nữa.

Bởi vì đã bắt đầu đấu giá dược liệu thứ hai, giá khởi điểm vẫn như cũ là một triệu.

Đây là linh chi, mặc dù số tuổi không quá cao nhưng cũng không tồi, trong tay Hạng Tư Thành hiện tại có hơn trăm triệu đương nhiên sẽ không keo kiệt.

“Hai triệu”, anh trực tiếp ra giá.

Nghe thấy lời của anh, rất nhiều người ở hội trường lập tức nhìn sang, sau khi nhìn thấy anh còn trẻ tuổi, nhao nhao giống như chuyện không liên quan đến mình.

Một số người đã có tuổi trong lòng thầm nghĩ, lại gặp phải một người trẻ tuổi không có hiểu biết, bởi vì bọn họ đã thẩm định qua, linh chi này cũng là đồ giả.

Hạng Tư Thành đương nhiên cũng biết được suy nghĩ của mấy người này.

Có điều linh chi này mặc dù nhìn có chút giả, nhưng thực tế là hàng thật, người khác đã cho rằng nó là giả, thì anh cũng vừa hay kiếm được lợi.

Người thanh niên mua được nhân sâm trước đó nhỏ giọng nói: “Người này đúng là coi tiền như nước, lại có thể bỏ ra hai triệu để mua dược liệu giả”.

Giọng nói của anh ta không quá lớn, chỉ có mấy người ở xung quanh nghe được, những người đó không khỏi ngạc nhiên, người mua phải dược liệu giả lại đi cười nhạo người khác mua dược liệu giả, đúng là thằng hề.

Mặc dù đứng cách xa, nhưng Hạng Tư Thành vẫn nghe được lời anh ta nói, bỗng có chút nói không nên lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.