Ông Bố Thiếu Soái

Chương 255: Chương 255: Thế giới thật nhỏ bé




Về đến nhà họ Hồ, tâm trạng Hạng Tư Thành vô cùng bực bội, phụ nữ giống như Hồ Mị Nhi, anh phải cố gắng tránh thật xa!

“Anh Hạng, anh về rồi?”

Vừa vào cửa, Hồ Vân Long đã ra đón, hình như là ở cửa sẵn để đợi anh vậy.

Hồ Vân Long cũng không hỏi Hạng Tư Thành sáng sớm đã đi đâu, mà nói luôn: “Ông về rồi, đang đợi anh ở đại sảnh đấy!”

Hạng Tư Thành vừa nghe liền gật đầu: “Được! Vậy bây giờ chúng ta qua đó!”

Hạng Tư Thành vẫn giữ một phần tôn kính với Hồ Khởi Vinh, không chỉ là vì thân phân gia chủ nhà họ Hồ của ông ta, mà còn vì Hồ Khởi Vinh đồng ý ra tay trợ giúp trong khi hai bên không hề có bất kỳ giao tình gì, với ân tình giúp đỡ khi gặp nạn này, Hạng Tư Thành cũng sẽ không quên.

Hạng Tư Thành đến đại sảnh, nhìn thấy Hồ Khởi Vinh ngồi ở vị trí trên đầu, lập tức khách sáo nói: “Gia chủ Hồ, lâu ngày không gặp, ông vẫn khỏe chứ?”

Hồ Khởi Vinh cười hào sảng, đứng lên, tươi cười: “Nhờ phúc của thiếu soái, xương cốt của lão vẫn mạnh!”

Chủ khách cùng ngồi xuống trò chuyện vài câu, Hồ Khởi Vinh hơi ngập ngừng nói: “Lần này lão đến là có chuyện cần làm phiền đến thiếu soái Hạng, nhưng, chuyện này hơi phức tạp, thực sự khiến lão khó mở lời!”

Hạng Tư Thành cười lớn ha ha: “Gia chủ Hồ cứ nói thẳng, đừng ngại!”

“Chuyện lần trước, cảm ơn gia chủ Hồ ra tay trợ giúp, hôm nay nhà họ Hồ có chuyện cần đến tôi, tôi sẽ không từ nan!”

Hạng Tư Thành có lòng muốn kết giao với nhà họ Hồ, chỉ cần yêu cầu của Hồ Khởi Vinh nằm trong phạm vi anh có thể làm được, anh sẽ đồng ý!

“Chuyện này… đã như vậy, lão nói thẳng vậy!”

Hạng Tư Thành cười híp mắt: “Xin gia chủ Hồ cứ nói!”

“Tôi muốn mời cậu làm chồng chưa cưới của cháu gái tôi!”

Khực!

Nụ cười của Hạng Tư Thành liền cứng đờ!

Anh từng nghĩ đến rất nhiều khả năng, thậm chí còn nghĩ đến Hồ Khởi Vinh sẽ nhờ anh đi giết người đi báo thù, nhưng nghĩ thế nào cũng không nghĩ đến, ông ta lại đề ra yêu cầu kỳ lạ như vậy!

Anh chớp mắt, khó mà xác định nhìn Hồ Khởi Vinh: “Gia chủ Hồ? Ông chắc chắn không phải đang đùa với tôi chứ?”

Sắc mặt Hồ Khởi Vinh cũng lộ ra vẻ lúng túng, với tuổi tác và thân phận của ông ta mà ra yêu cầu như vậy với Hạng Tư Thành, thực sự là mất mặt, nhưng nghĩ đến cô cháu gái khiến người khác đau đầu của mình, ông ta đành mặt dày, gật đầu với Hạng Tư Thành: “Thiếu soái Hạng không nghe nhầm, lão không đùa!”

“Vậy….”

Hạng Tư Thành lúng túng cười: “Tất nghĩ gia chủ Hồ cũng biết tôi đã có gia đình, còn có một cô con gái, e rằng chuyện này, tôi chỉ đành nói bất lực rồi!”

“Thiếu soái Hạng đừng hiểu lầm!”

“Hầy! Tôi nói thật với cậu vậy!”

“Lão có một cô cháu gái, yêu thương từ nhỏ, mà cháu gái này của tôi, cũng vô cùng xuất sắc, là thiên tài trong kinh doanh, thậm chí vượt qua cả tất cả đàn ông trong nhà họ Hồ lão!”

“Chuyện làm ăn nửa năm nay của nhà họ Hồ đều do nó tự xử lý, không những vậy, không hề khoa trương nhé, dung mạo của nó có thể được gọi là quốc sắc thiên hương, số người theo đuổi đếm không hết!”

“Trong đó có một người, thế lực chỉ có cao hơn nhà họ Hồ lão, đến nhà cầu thân ba lần, nhưng cháu gái tôi lại không vừa ý với người ta, bất đắc dĩ, tôi chỉ đành nói dối, nói là tôi đã định hôn ước cho cháu gái tôi từ bé, nếu là người bình thường nghe câu này, tự nhiên sẽ hiểu là lời từ chối, sẽ không đeo bám nữa”.

“Nhưng đối phương ỷ mình thế lực lớn, đeo bám không tha, cứ muốn lão mời cháu rể tương lai ra cho họ gặp, xem có tư cách xứng với cháu gái lão không, bất đắc dĩ, lão đành tìm đến thiếu soái Hạng, để giải nỗi lo trước mắt!”

Hạng Tư Thành nghe hiểu, nói thẳng ra, Hồ Khởi Vinh đang muốn tìm một tấm bia đỡ đạn!

Nhưng, trong lòng anh cũng có chút thắc mắc, ở thành phố Tô Hàng, thế lực có thể khiến nhà họ Hồ cũng cảm thấy ghê ghớm là thần thánh phương nào?

“Nhưng, tôi không hiểu lắm, người này tại sao phải là tôi?”

Hồ Khởi Vinh bỗng nghiêm túc nhìn anh: “Lão cũng không giấu, người này có thế lực vô cùng lớn, ngay cả lão cũng không dám đắc tội, nếu tùy tiện chọn một người, chỉ cần điều tra một chút, cái cớ đã định hôn ước sẽ chưa đánh đã bại”.

“Vì vậy, người mà lão chọn nhất định phải có thân phận thần bí, hơn nữa phải là người có quyền thế địa vị nhất định, quan trọng nhất là, người này không sợ chết!”

Nói xong câu này, ánh mắt Hồ Khởi Vinh sẫm lại, nhìn Hạng Tư Thành một cái!

Hạng Tư Thành liền hiểu ra, cần một người thân phận thần bí, đương nhiên là sợ đối phương điều tra ra nguồn gốc, lộ ra Hồ Khởi Vinh nói dối, thân phận địa vị cũng không được quá thấp, là muốn làm cháu rể của nhà họ Hồ, ít nhất cần phải có thân phận địa vị xứng với nhà họ Hồ, còn về không sợ chết… Ha ha, chính là đang nhắc nhở Hạng Tư Thành, sau này, đối phương sẽ có khả năng báo thù anh!

Không thể không nói, nhìn khắp thiên hạ này, đúng là không có ai phù hợp hơn Hạng Tư Thành anh!

Luận về thần bí, vùng biên giới phía Bắc nằm ở sa mạc Gobi, rất ít người biết, vốn không thể điều tra! Luận về địa vị, anh là thiếu soái vùng biên giới phía Bắc, thống lĩnh binh mã một phương, lại thêm thân phận con trai chi chính của nhà họ Hạng, thân phận hoàn toàn xứng với nhà họ Hồ, còn về sợ chết hay không… Ha ha, Hạng Tư Thành anh không biết đã từng xông vào quỷ môn quan mấy lần, nếu sợ chết, thì đâu còn có thiếu soái vùng biên giới phía Bắc hiện tại?

“Thiếu soái Hạng! Chuyện này, lão không giấu cậu, thế lực đối phương rất lớn, nếu cậu đồng ý chuyện này, có khả năng đối phương sẽ thẹn quá hóa giận, e rằng sẽ âm thầm báo thù với cậu, nếu cậu không đồng ý, lão cũng hiểu được”.

Hạng Tư Thành hừ một tiếng trong lòng, không hổ là người già rồi trở thành ma quái, đã nói đến mức này rồi, cho dù Hạng Tư Thành anh không muốn đồng ý, thì sao có thể nói ra miệng?

Nhưng suy nghĩ lại, nếu đồng ý chuyện này, một là có thể trả ân tình, hai là có thể có được tình hữu nghị của nhà họ Hồ, vụ làm ăn này vẫn rất đáng!

“Gia chủ Hồ nói đùa rồi, chuyện này, bản thiếu soái đồng ý!”

“Ha ha, tốt! Quả nhiên lão không nhìn nhầm người!”

Ánh mất Hồ Khởi Vinh hiện lên vẻ tinh quái, sau đó hơi quay đầu: “Mị Nhi, ra gặp thiếu soái Hạng đi!”

Mị Nhi?

E rằng đây chính là cháu gái xinh đẹp như tiên nữ theo như lời nói của Hồ Khởi Vinh nhỉ!

Hạng Tư Thành muốn quay đầu lại, khi nhìn thấy khuôn mặt tươi cười khéo léo phía sau, vẻ mặt của anh liền cứng đờ lại: “Là cô?”

Hồ Khởi Vinh liền nghi hoặc nhìn anh: “Thiếu soái Hạng, cậu biết cháu gái của lão?”

Hạng Tư Thành muốn khóc mà không ra nước mắt, biết? Đúng là quá biết rồi!

Thế giới này có nhỏ bé đến thế không!

Anh nên sớm nghĩ rằng, nửa đêm, cô gái có thể tùy ý ra vào vườn cây nhà họ Hồ, có quyền thế trong thành phố Tô Hàng mà nhà họ Hồ sinh sống, làm sao có thể không có quan hệ với nhà họ Hồ chứ?

Hồ Mị Nhi nhìn Hạng Tư Thành đang ngạc nhiên, cười dí dỏm: “Hầy, trai tơ, chúng ta lại gặp nhau rồi!”

“Chính thức làm quen nhé, Hồ Mị Nhi của nhà họ Hồ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.