Không cần biết IQ Tiểu Khải cao thế nào, nhưng cậu bé vân có chút sợ hãi đối với cơn giận của Tô Manh. Vừa nghe thấy giọng điệu nói chuyện của Tô Manh liên cúi đầu không dám ngẩng lên.
Viên Hân Lôi không biết đã xảy ra chuyện gì. Nhìn thấy Tiểu Khải bị dọa đến mức co người lại liền giơ tay ra ôm lấy bé, trừng mắt nhìn Tô Manh: “Manh Manh, cậu hung dữ như thế làm gì? Dọa cục cưng của mình sợ tới như vậy! Tiểu Khải, không sao đâu. Mẹ nuôi bảo vệ con” Tiểu Khải nghe thấy câu này có chút không vui, giãy giụa thoát khỏi cái ôm của Viên Hân Lôi. Con ngươi đen láy tròn mắt nhìn cô: “Mẹ nuôi, chuyện này là lỗi của con.
Mẹ nuôi đừng trách mẹ” Giây kế tiếp, bé thành thật nhận lôi với Tô Manh: “Mẹ, con biết lỗi rồi. Lần sau không dám nữa” Hai tay Tô Manh khoanh trước ngực, hỏi ngược lại: “Con sai chỗ nào?” Tiểu Khải ngẩng đầu nhìn Tô Manh một cái, cúi đầu không lên tiếng. Cái miệng nhỏ nhắn chu lên, rõ ràng là trong lòng không phục.
Tô Manh tức tới gân xanh trêи trán đều nổi lên, chỉ là nhìn đứa con nhỏ nhắn trước mặt, không ngừng khuyên răn chính mình. Tiểu Khải chỉ có bốn tuổi, chỉ có bốn tuổi. Mày phải nhãn nại, nhất định phải nhẫn nại! Bốn tuổi liền dám hack tài khoản weibo của người có vài triệu fan. Sau này lớn rồi còn dám làm gì nữa? Trí thông minh của Tiểu Khải rất cao nhưng rốt cuộc chỉ là một đứa trẻ, rất nhiều lúc làm ra chuyện quá đáng đều không hề suy xét gì mà làm, không có quan niệm đúng Sai.
Tô Manh rất vui mừng vì trí thông minh của Tiểu Khải nhưng trong lòng đồng thời cũng lo lắng nó làm ra chuyện không có chừng mực. Sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện.
Cô hít sâu một hơi, ôm Tiểu Khải ngồi lên trêи đùi.
Tiều Khải vừa ngồi lên đùi Tô Manh liền nhịn không được đưa tay ôm lấy cổ của cô, trề môi có chút ấm ức.
Tô Manh thở dài, nâng gương mặt bầu bĩnh của Tiểu Khải lên: “Mẹ biết Tiểu Khải là trút giận thay mẹ mới đi hack tài khoản weibo của người khác, trả lại công bằng cho mẹ. Nhưng hack tài khoản của người khác là phạm pháp. Con là đứa trẻ ngoan. Sau này đừng làm ra những chuyện khiến mẹ lo lắng thế này. Có được không?” Tiểu Khải chun chun mũi: “Dạ. Con biết rồi. Sau này sẽ không mượn nick weibo của người khác dùng nữa” Nhưng trong lòng bé nghĩ, xem ra sau này làm chuyện gì càng phải cẩn thận một chút. Không thể để cho mẹ biết.
Gan của mẹ quá nhỏ, biết rồi nhất định sẽ hoảng hồn sợ hãi.
Tô Manh nghe thấy lời hứa của Tiểu Khải, dùng sức hôn lên trán bé một cái: “Như vậy mới là con ngoan của mẹ!” Viên Hân Lôi ở đối diện qua cuộc nói chuyện của hai mẹ con cũng chắp vá lại mà biết được sự thật. Cô dùng ánh mắt không thể tin được nhìn Tiểu Khải, kinh ngạc nói: “Manh Manh, ý của cậu là dòng status vừa rồi là Tiểu Khải hack tài khoản người khác đăng sao? Con của cậu mới bốn tuổi thôi đó!” Bởi vì kϊƈɦ động, cô nhất thời không khống chế được âm lượng. Người ngồi ở bàn bên cạnh đều lần lượt chú ý nhìn.
Tô Manh có chút ngượng ngùng nói với Viên Hân Lôi: “Hân Lôi, nhỏ giọng một chút” Trước kia Viên Hân Lôi cũng nghe Tô Manh nói IQ của Tiểu Khải rất cao nhưng không ngờ Tiểu Khải mới bốn tuổi mà có thể làm hacker, hack tài khoản của người khác.
Cô ngược lại cảm thấy Tiểu Khải làm chuyện này quá giỏi, giơ ngón tay cái với Tiểu Khải: “Tiểu Khải, mẹ nuôi tự hào về con! Con là đàn ông đích thực, nên bảo vệ mẹ conl” Tô Manh không ngờ Viên Hân Lôi còn khen Tiểu Khải, trừng mắt liếc cô một cái: “Tiểu Khải, đừng nghe mẹ nuôi con nói bừa! Con nhớ lời ban nãy mẹ vừa nói với con. Hân Lôi, cậu đừng có dạy hư Tiểu Khải nhà mình” Viên Hân Lôi cười xấu xa, nhìn thấy dòng tin hot đứng đầu hiện lên năm chữ “Vân Đóa tiểu tiên tử” càng cười vui vẻ.
Nhưng cô cũng sợ Tô Manh tức giận, chỉ dám bấm bụng nhịn cười, nhịn tới mức ruột như sắp nổ tung.
Nhân lúc Tô Manh đi vệ sinh, cô nhỏ giọng hỏi Tiểu Khải: “Tiểu Khải, dòng status đó thật là con hack rồi đăng sao? Nội dung quá chuẩn luôn!” Tiểu Khải ɭϊếʍ ɭϊếʍ ly kem, giọng điệu rất tự phụ: “Cái đó có gì khó. Con tìm trêи kho số liệu coi weibo nào được tìm kiếm nhiều nhất gần đây, trực tiếp dùng những từ khóa hot viết ra. Chuyện nhỏ thôi!”