Ông Bố Tỷ Phú Và Quý Tử Thiên Tài

Chương 118: Chương 118




Ánh mắt của Thẩm Dục An vẫn không rời Tô Manh, anh nghiêm túc nói: “Em phải đảm bảo với anh, sau này cho dù xảy ra chuyện gì thì cũng phải nói cho anh biết”

Dường như có chút bối rối nên anh nói thêm một câu: “Bởi vì em là mẹ của Tiểu Khải, nếu như em thật sự xảy ra chuyện gì đó thì Tiểu Khải nhất định sẽ tức giận và nó sẽ oán hận anh không chăm sóc tốt cho em”

Tô Manh gật gật đầu như chim ăn thóc vậy: “Tôi bảo đảm với anh sau này nếu như xảy ra chuyện như thế tôi nhất định sẽ gọi anh đầu tiên, giờ anh có thể lái xe đi được rồi”

Cô thực sự cảm thấy mình nên xuống xe, bởi vì cô nghĩ rằng Thẩm Dục An cứ bắt cô hứa như thế này, nếu sau này có việc cần tìm anh ta giúp đỡ thật thì dân dần cô sẽ cảm động mất.

Thực sự đã rất lâu rồi không có ai nói những lời như thế này với cô cả.

Trước đây chỉ có bố và bà nội cô nói những lời như thế này: “Manh Manh có chuyện gì không vui thì có thể nói cho bố hoặc bà nghe, nếu không thấy con buồn như vậy bà với bố sẽ rất đau lòng”

Những lời này của Thẩm Dục An có thể xuất phát từ thân phận bố của Tiểu Khải nhưng vẫn làm cho Tô Manh thấy cảm động.

Hoặc có thể là do cô trước đây nhận quá ít sự quan tâm từ người khác.

Thẩm Dục An không biết Tô Manh đang nghĩ gì trong đầu, thấy Tô Manh gấp gáp xuống xe như vậy, anh chỉ nghĩ rằng có lẽ cô đang vội.

Nghĩ ngày tháng còn dài, hơn nữa anh có cách để có thể theo dõi Tô Manh có an toàn hay không, cho dù cô không đồng ý thì anh cũng vẫn bảo vệ cô.

Anh mở cửa xe ra, Tô Manh nhanh chóng chạy vào công †y như bị ai đuổi theo sau lưng vậy.

Tô Manh chạy quá nhanh làm cho Thẩm Dục An còn không kịp nói lời tạm biệt.

Tiểu Lâm nhìn thấy Tô Manh lại bước ra từ xe của Thẩm Dục An liền lấy điện thoại ra chụp hình lại, cô nghiến răng nhìn hai người trong bức ảnh, ánh mắt hiện lên sự căm ghét.

Thẩm Dục An sau khi đến công ty, việc đầu tiên anh làm là tìm trưởng phòng phòng quan hệ công chúng.

Trường phòng phòng quan hệ xã hội cứ sợ rằng mình đã làm sai chỗ nào đấy mà bị chủ tịch tìm ra, ông ta run rẩy bước vào phòng chủ tịch.

Nào ngờ chủ tịch lại bảo ông đến đồn cảnh sát ở đường xxx một chuyến để hỏi họ về vụ việc cưỡng bức xảy ra tối hôm qua ở khu chung cư gần đây.

Nghe đến hai từ cưỡng bức, ông trưởng phòng liền nổi tính tò mò.

Đã là chuyện cưỡng bức thì người bị hại chắc chắn là phụ nữ, lẽ nào người đó là… bạn gái của chủ tịch sao?

Là một người trưởng phòng phòng quan hệ xã hội, khi nghe thấy chủ tịch có bạn gái, ông thực sự rất vui mừng.

Chủ tịch có bạn gái rồi, vậy thì tin đồn chủ tịch công ty Hướng Dương đồng tính lan truyền trên mạng sẽ mất đi, như vậy ông sẽ không tốn quá nhiều thời gian công sức để giải quyết chuyện đó nữa.

Ông rất muốn đi nói chuyện này cho những người lãnh đạo khác trong công ty nhưng lại sợ sự thật không phải như vậy, nên chỉ còn cách ôm suy nghĩ đó đến đồn cảnh Sát tìm hiểu tình hình.

Sau khi từ đồn cảnh sát trở về, vừa bước vào công ty ông đã bị thư kí gọi vào phòng chủ tịch ngay.

Thẩm Dục An cau mày nhìn ông, giọng điệu hết sức khó chịu: “Tôi bảo ông đi nghe ngóng tình hình, ông lại đi ăn bữa cơm mới sao?”

Ông muốn từ chức không làm việc nữa Trưởng phòng lập tức kêu oan, vừa lau mồ hôi trên trán vừa giải thích: “Thưa chủ tịch, lúc tôi mới đến đồn cảnh sát thì người ở đó bảo không có vụ việc nào như thế, sau đó tôi mời ông giám đốc đi ăn thì ông ta mới nói hật là vụ việc đó đã bị người ta dùng tiền mua chuộc rồi Thẩm Dục An nhướng mày, ánh mắt nổi lên sự thích thú.

Anh cứ nghĩ tên Triệu Trí Tuấn đó là một người làm việc không nghĩ đến hậu quả, không ngờ anh ta cũng biết mua chuộc cả giám đốc cảnh sát.

Xem ra muốn đối phó với người này anh phải đổi phương pháp khác.

Nhưng chỉ cần là con người thì sẽ có chỗ sơ hở, nếu có sơ hở thì chỉ cần đánh phát là ăn ngay!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.