Cuộc ân ái giữa hai người họ đến mức khiến chiếc giường lung lay. Mãi cho đến khi Mộng Y hoàn toàn kiệt sức, hắn mới chịu dừng lại. Cô toang vớ lấy chiếc chăn để che chắn cơ thể liền cảm nhận bàn tay từ phía sau kéo người cô lại mà ôm chặt.
- “Kiến Thành, đủ rồi. Chúng ta vẫn còn nhiều cơ hội khác nữa mà.”
Trương Kiến Thành vẫn còn lưu luyến mùi hương trên cơ thể của Mộng Y mà tiếp tục cúi xuống hôn lên hõm vai cô, thì thầm đáp:
- “Anh đã kết hôn ba năm nay mà cô ta vẫn chưa sinh cho anh một đứa con. Mỗi khi nhìn thấy cô ta, anh như muốn buồn nôn. Nếu như không vì gia sản, anh sẽ không tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân vô nghĩa này.”
Dứt lời, hắn lật người cô nằm xuống giường, liền sau đó cúi xuống ngậm lấy cặp nhũ mềm mềm mà say sưa cắn mút. Âm thanh khoái lạc lại tiếp tục truyền khắp căn phòng. Với sự quyết tâm, lần này, hắn nhất định phải khiến cô sinh một đứa con trai cho hắn.
Cạch....
Cánh cửa bất ngờ mở ra, trước mắt hai người là bóng người quen thuộc. Người phụ nữ đang đứng ở phía cửa tên là Âu Dương Nhã Nhược, cũng chính là người vợ hợp pháp hiện tại của Trương Kiến Thành. Thời gian hắn lưu lạc khắp nơi vì trốn nợ, cũng như trốn khỏi sự truy sát bởi Tống Trì đã vô tình gặp được cô. Với gia thế giàu có, cô đã giúp hắn thoát khỏi cuộc sống nghèo khó. Bản tính gian manh của Trương Kiến Thành cùng với những ngôn từ giảo hoạt khiến cô mê mụi mà một mực kết hôn cùng hắn. Nào ngờ, trong khoảng thời gian hôn nhân, Trương Kiến Thành đã nhiều lần chủ động quan hệ nhưng vẫn không có kết quả. Mãi khi đến bệnh viện thì phát hiện cô bị vô sinh. Điều này chính là cú sốc lớn nhất đối với Trương Kiến Thành. Chính vì lẽ đó, để thỏa mãn nhu cầu sinh lý của mình cũng như ý định sinh con trai để quang minh chính đại sở hữu gia sản từ dòng họ Âu Dương, cho nên hắn luôn ra ngoài tìm phụ nữ để thực hiện âm mưu ấy.
Âu Dương Nhã Nhược hai mắt rưng rưng ngay khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt. Cô chỉ tay về phía Mộng Y, trên người không một mảnh vải, tức giận mắng:
- “Uổng công tôi xem cô như là chị em tốt. Ngay cả đến chồng của bạn, cô cũng không buông tha.”
Mộng Y cảm thấy bản thân có lỗi mà cúi đầu xấu hổ. Một lúc sau, cô quyết định lên tiếng thì người bên cạnh đã nhanh hơn một bước. Bị bắt quả tang tại trận, Trương Kiến Thành không những không tỏ ra lo lắng mà còn ngang nhiên tiếp tục cử chỉ thân mật với Mộng Y, hắn choàng tay qua người cô, còn mắt thì hướng về phía Âu Dương Nhã Nhược, dõng dạc nói:
- “Cô nên thấy xấu hổ khi không sinh được con cho tôi.”
- “Đồ khốn, tôi giết chết anh.”
Nhã Nhược vội đưa tay cầm chai rượu đang đặt trên bàn mà nhanh chân chạy về phía giường. Hôm nay, cô phải giết chết đôi gian phu dâm phụ này. Nếu không, cô sẽ không còn là thiên kim nhà Âu Dương.
- “Nhã Nhược, cô điên rồi à?”
Ngay lập tức, Trương Kiến Thành vội dùng tay đỡ lấy. Vì hắn là đàn ông cho nên sức mạnh có phần lấn ác cô. Thoáng chốc, hắn đã tóm gọn chai rượu, sau đó ném mạnh xuống đất mà quát lớn. Mảnh vỡ vun vãi khắp nơi. Nhã Nhược lúc này không còn bình tĩnh liền lập tức hướng về phía Mộng Y mà nắm tóc cô giật mạnh.
- “Hôm nay, tao sống chết với mày. Đồ tiểu tam.”
Bị giật mạnh, Mộng Y đau đớn miệng không ngừng ú ớ cầu cứu người đàn ông. Trương Kiến Thành thấy thế liền lập tức tóm chặt tay của Nhã Nhược mà kéo mạnh ra. Cô tức giận, bóp chặt cổ anh, miệng không ngừng mắng nhiếc. Hành động như kẻ điên của cô khiến hắn tức giận mà mạnh tay bấu lấy đôi tay cô, sau đó giật mạnh ra, cuối cùng là đẩy cô thật mạnh.
- “Tránh ra. Người đàn bà điên này.”
Bộp...
Cú đẩy mạnh của hắn khiến Nhã Nhược ngã đập đầu xuống đất. Hơn nữa, cô lại còn ngã vào vùng mảnh vỡ khi nãy. Máu khắp cơ thể không ngừng chảy ra. Mộng Y nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mà hốt hoảng lấy tay che mắt. Về phía Trương Kiến Thành, sau khi hành động, hắn chậm rãi tiến lại vị trí người đang nằm bất tỉnh, khẽ đưa tay chạm nhẹ lên mũi cô. Vì Âu Dương Nhã Nhược trước đây có tiền sử bệnh tim cho nên trong lúc tức giận đã lên cơn đau tim cùng với việc va chạm mạnh khiến cô tắt thở ngay lập tức.