Tiếng chuông điện thoại tại bàn lại vang lên một lần nữa. Cao Lang nghĩ thầm rằng có lẽ nào Thanh Di- người con gái mà anh luôn nghĩ tới lại gặp tên nào đó rồi không? Anh vội ấn trả lời cuộc gọi của Truy Nam, không chờ đầu dây bên kia nói anh đã vội vã hỏi trước
“Thanh Di cô ấy...lại gặp ai rồi sao?”
Truy Nam rất ngạc nhiên vì mỗi lần thông báo tình hình của cô lần một thì không sao, gọi để thông báo lần hai là y như rằng Cao Lang liền hỏi có phải cô lại gặp người đàn ông nào không? Thật là...anh đã u mê cô quá rồi!
Truy Nam trả lời “Vâng! Hiện tại thiếu gia Cao Tùng đang gặp tiểu thư tại siêu thị!”
“Cao Tùng! Thằng nhãi này!”
Cao Lang lẩm bẩm rồi tắt máy đi. Nhìn anh lúc này như hũ giấm chua đi ghen với cả em trai mình. Anh liền đứng dậy, lấy áo khoác rồi vội khoác vào, trên tay bấm số của A Phi. Khi A Phi bắt máy anh nói luôn
“Chuẩn bị xe đưa tôi đến siêu thị Lệ Châu!” Anh tắt máy rồi đi một mạch ra ngoài. Xuống tới tầng một, A Phi đã đứng chờ xe sẵn tại cổng.
Một lúc sau...
Xe vừa kịp dừng lại tại cửa siêu thị, Cao Lang không cần chờ A Phi mở cửa xe cho mình, anh liền xuống trước”Cậu ở trong xe đợi tôi!”
A Phi rành mạch trả lời “Vâng!”
Cao Lang bước vào trong siêu thị, Truy Nam liền chạy tới
“Thưa ngài! Tiểu thư hiện đang ở trên tầng 3 khu quần áo, thiếu gia Cao Tùng đã rời đi được năm phút rồi!”
“Được! Cậu cứ chờ ở cổng để tránh bị phát hiện!”
Cao Lang vừa đi vừa nói, ánh mắt anh rà quét xung quanh siêu thị.
“Vâng!”
Truy Nam nói xong rồi làm theo lời anh nói, nhanh nhẹn bước ra cổng đứng chờ anh.
Lên tới tầng ba, anh nhìn xung quanh tìm mấy chỗ shop quần áo, mặc dù người người rất đông và nhộn nhịp, nhưng anh vẫn tìm thấy cô mộ cách dễ dàng vì Cao Lang anh đã quá quen thuộc với thân hình của người con gái ấy rồi.
Cách anh không xa, Thanh Di đang chọn cho mình một bộ váy với màu sắc hết sức nhã nhặn và không nóng mắt. Cao Lang bước tới, cô vì mải chọn đồ nên cũng không mấy để ý rằng có người đang đứng phía sau mình.
Liên Hoa nhanh mắt nhìn thấy anh thì vô cùng vui mừng chào lớn “Chào anh rể!”
Cao Lang nở một nụ cười mỉm rồi gật đâu như đáp lại lời chào của Liên Hoa.
Anh rể?...
Bách Thảo loay hoay xỏ thử đôi giày thể thao, khi nghe thấy câu chào của Liên Hoa cô bé liền trợn tròn mắt ngạc nhiên rồi nhìn về phía Liên Hoa.
Thanh Di thì đã đoán được rằng đó là ai, cô vẫn giả vờ điềm tĩnh ướm thử chiếc váy mình vừa chọn lên trên người. Thực sự trong lòng cô lúc này là một bầu trời bão tố, giông gió gào thét ấy chứ.
“Chào anh!” Bách Thảo lịch sự chào hỏi”Chào cô!” Cao Lang cũng rất nhanh chóng trả lời lại Bách Thảo.
Cô thì vẫn im lặng coi như anh không tồn tại ở đây, vẫn xứ mải miết làm việc của mình mặc kệ anh đang chăm chú nhìn phía sau lưng mình.
Cao Lang không nói cũng chẳng rằng nữa liền nắm lấy cổ tay cô lôi đi. Liên Hoa và Bách Thảo hết sức ngỡ ngàng mà cũng vô cùng hâm mộ với loại hành động vô cùng nam tính này. Hai con nhỏ rúc rích cười thay cho bà chị gái của mình.
Thanh Di như con búp bê bị Cao Lang dẫn đi đâu thì đi đó, cô hoàn toàn không có khả năng thoát khỏi bàn tay của anh, vì thế nên đành cam chịu, ngậm ngùi đi theo.
•Sân thượng:
“Anh làm cái quái gì vậy? Đưa tôi lên đây làm gì?” Cô quát lớn.
“Cao Tùng vừa mới gặp em đúng không?”
“Anh hỏi để làm gì? Tôi gặp cậu ấy thì sao?” Cô ngước mắt lên trả lời Cao Lang với giọng điệu vô cùng khiêu khích.
“Thì sao à?...Tất nhiên là không sao. Nhưng...tôi không thích!”
Cao Lang trả lời một cách rất chi là nửa nọ nửa kia. Nếu anh nói là anh không thích cô giao du với em trai mình thì người ta sẽ nói rằng anh em tương tàn vì một người phụ nữ. Lúc này anh cũng chẳng biết phải nói sao nữa...chỉ còn cách uy hiếp cô thôi!
“Anh là bố tôi hay là mẹ tôi? Anh lấy đâu ra cái quyền cấm tôi? Tôi thích gặp ai là quyền của tôi...anh tưởng anh thích là được à?”
Thanh Di bực tức nói một lèo rồi dùng ánh mắt vô cùng bài xích quét qua người anh như muốn rạch anh ra làm đôi vậy.
“Chắc...nhiều người tò mò khi được nhìn thấy bầu ngực tròn trĩnh của em lắm đấy!” Câu nói vừa phát ra từ chính miệng mình khiến anh vô cùng giật mình.
What? Anh điên rồi sao? Không lẽ anh lại phải lôi bức ảnh xuân sắc đó ra để uy hiếp cô? Gương mặt này của anh cũng đã đủ thương hiệu rồi mà lại phải làm trò bỉ ổi để thu phục một người phụ nữ?
Thanh Di vừa nghe thấy liền hết sức kinh ngạc, cô liền nhớ lại cái cảnh tượng đáng xấu hổ ngày hôm đó, bờ môi cô vì thế mà hơi run lên. So với việc nhìn thấy ma thì nhìn thấy Cao Lang anh cô còn thấy sợ hơn.