Hoa Trư và Trác Nhĩ Bất Quần trở thành một đôi là việc mà tôi và lão Thánh không hề ngờ tới. Dù tên này từng bị gã nhân yêu kia lừa gạt, nhưng nghe vẫn chói tai!
Tuy đã bị Chùa hack một lần, nhưng dù sao cũng là chủ Thế lực một liên minh, thực lực cũng mạnh. Coi như Hoa Trư trèo cao, nhưng lão tử cũng tán thành việc họ thành một đôi.
[Hảo hữu] Bạn nói với Lấm Tấm Hoa Trư: Trư, Trác Nhĩ Bất Quần đúng là không có gì không tốt, chị thừa nhận. Có điều anh ta là con chim già, anh ta trong Thiên Hạ cũng già cóc cụ rồi, em hiểu không?
[Hảo hữu] Lấm Tấm Hoa Trư nói với bạn: [xoay vòng] em biết, Tiên ca ca, trước đây anh ấy từng kết hôn vài lần, nhưng giờ bọn em hoàn toàn nghiêm túc. Bọn em sẽ trở thành một đôi không chia lìa trong Thiên Hạ này.
[Hảo hữu] Bạn nói với Lấm Tấm Hoa Trư: Trư, tình cảm sẽ thay đổi. Mức độ tình cảm, sự trong sáng, sự trong sạch của tình yêu, sẽ luôn thay đổi.
[Hảo hữu] Lấm Tấm Hoa Trư nói với bạn: Tiên ca ca, anh ấy đi phụ bản luôn che chắn cho em, hì hì, đi chiến trường với em chưa bao giờ ngại phiền. Bây giờ anh ấy cũng không đi phụ bản, cùng em lướt nước này… có điều em chưa học được
[Hảo hữu] Bạn nói với Lấm Tấm Hoa Trư: Trư, tình cảm mới đầu bao giờ cũng đẹp, em hiểu không?
[Hảo hữu] Lấm Tấm Hoa Trư nói với bạn: Tiên ca ca, chị không vui à?
Tôi không nói gì. Không phải tôi không vui, Trư à, chỉ là chị không muốn em phải trải qua cảm giác người mới dần trở thành người cũ mà không thể ngăn cản được.
[Hảo hữu] Lấm Tấm Hoa Trư nói với bạn: [thúc ngựa] Tiên ca ca, chị tin em nhé, cùng lắm em hứa với chị, coi như nếu bọn em thật sự ly hôn thì em cũng không đau khổ, được không?
Tôi không rep tin này.
[Người lạ] Bạn nói với Trác Nhĩ Bất Quần (1): Nhạc Bất Quần (2), anh mà dám lừa Hoa Trư, tôi giết anh hết dám login!
[Người lạ] Trác Nhĩ Bất Quần nói với bạn: Tiên ca ca, sao tôi lại nỡ lừa muội muội đáng yêu như vậy.
[Hảo hữu] Lấm Tấm Hoa Trư nói với bạn: Tiên ca ca, đám cưới của em chị nhất định phải đến đấy?
Tôi không biết nói thêm gì nữa.
[Hảo hữu] Bạn nói với Lấm Tấm Hoa Trư: ừ.
Một đêm đó, Ôn Như Ngọc điên cuồng PK với tôi ở Lưu Vân Độ. Tôi đánh hỏng hết đồ của cậu ta, cậu ta còn cố dùng lao vào đánh tiếp.
Tôi dùng chiêu Phù Kinh Quỷ Thần là giết được cậu ta trong 1s. Đến lần thứ mười, lão tử không nhịn được nữa.
[Hảo hữu] Bạn nói với Ôn Như Ngọc: chú mày nổi điên cái đ’ gì với đây đấy?
Đột nhiên cậu ta ngừng lại. Khi đó tôi đã chấp nhận khiêu chiến của cậu ta, chiến sĩ thiên cơ đổi tên chuyển sang màu đỏ, toàn thân trang phục rách nát đứng giữa sân Lưu Vân Độ trống trải.
[Hảo hữu] Ôn Như Ngọc nói với bạn: Sư phụ, trong game, có thật là chỉ có đại thần, chỉ có chủ thế lực, chỉ có những cao thủ tiền hô hậu ủng mới có được tình yêu của các cô gái?
Tôi không biết nói gì, đùa nhau đấy chắc.
[Hảo hữu] Ôn Như Ngọc nói với bạn: có thật nếu Ôn Như Ngọc trước mặt chị là một chiến sĩ thiên cơ cánh đỏ max lỗ, vũ khí Chân Thiên Vực, luyện hóa cực phẩm, giám định cực phẩm, skills ngon nghẻ, thì có nghĩa là em ưu tú hơn người khác?
[Hảo hữu] Ôn Như Ngọc nói với bạn: sư phụ, em không hiểu, em thật sự không hiểu. Em và cô ấy cùng đi phụ bản, cô ấy chưa bao giờ thêm máu cho em, cũng chưa bao giờ Nghịch Chuyển một đống quái để em cứu cô ấy. Bọn em cùng nhau PK, cùng nhau cưỡi con ngựa cùi đi khắp Thiên Hạ, thế nhưng sau tất cả, cô ấy vẫn chỉ coi em là bạn bè. Mà một chủ thế lực, đưa cô ấy đi phụ bản vài lần, cô ấy theo anh ta luôn!
Đấy là lần đầu tiên cậu ta dùng ngữ khí kịch liệt như vậy để nói chuyện với tôi, lại nói rất dài. Đây cũng là nguyên nhân tôi thở dài. Một thiên cơ có thể cùng em đánh quái đến tận level 50, thật ra đàn ông tốt ở ngay bên cạnh em mà thôi.
[Hảo hữu] Bạn nói với Ôn Như Ngọc: nếu muốn cướp lại cô ấy thì phải mạnh lên, chị ghét đàn ông nói năng kiểu này lắm.
Cậu ta không trả lời tôi. Chiến sĩ cao lớn thô kệch một mình đứng trơ trọi ở Lưu Vân Độ cả đêm hôm đó.
Do áp lực kinh tế, tiền thưởng và hoa hồng chia theo hạng mục tháng đầu bị hoãn, cũng không ai hỏi tôi nhưng tôi cũng cố gắng hết mức, không lặn mất tăm, luôn cố gắng có mặt đầy đủ ở công ty để vừa ổn định lòng người, vừa cùng tất cả vượt qua giai đoạn khó khăn.
Đám cưới của tôi và Con Vịt cũng đẩy lùi lại, tôi vẫn chạy đi chạy lại giữa hai bên. Thỉnh thoảng Hoa Trư và Trác Nhĩ Bất Quần đi chiến trường hay phụ bản cũng gọi tôi, hai người anh anh e mem, rất chi là tình cảm.
Dần dần Hoa Trư thường xuyên đi theo Trác Nhĩ Bất Quần hơn, ít đi theo Mông Hồng Thiên Hạ. Tôi im lặng, lão Thánh cũng im lặng, Con Vịt đứng ra chủ hôn cho bọn họ.
Tiên cảnh cầu Hỉ Thước ngày đó mờ mờ mịt mịt, ID nối tiếp ID, đông nghịt.
Tôi và Con Vịt cuối cùng vẫn bị Hoa Trư cứng rắn lôi kéo vào. Giữa sân khấu trên cầu trải thảm đỏ rực như lửa, tựa như đang chuyển động.
Tôi không thích màu sắc chói mắt như vậy, may mà cả đời này, số lần tôi phải sử dụng màu sắc đó không nhiều.
Việc kết hôn trong trò chơi này thật ra là một quá trình rất rườm rà, có khi phải thất bại vài lần mới thành công, mà với năng lực của Hoa Trư mà cũng có thể kết hôn thuận lợi khiến tôi rất sợ hãi. Tình yêu quả thật khiến con người ta làm được nhiều thứ.
Trong đám cưới, tôi nhìn được Hoa Trư rất ít. Thật ra trong game, mọi thứ diễn ra cũng giống cuộc sống. Khi bạn có người bầu bạn, bạn quên hết những người xung quanh, đến khi ngẩng đầu lên nhìn, thế giới của bạn đã nhỏ hẹp đến nỗi chỉ còn một người.
Tham gia hôn lễ còn có một MM của liên minh Trác Việt, tên Thục Tú Linh Nhi, là một nữ kiếm khách. Cô nàng điên cuồng truy đuổi lão Thánh, mà khi đó cô nàng mới cấp 72, còn 3 cấp nữa mới max level. Khổ nỗi level của Thiên Hạ càng cao càng luyện lâu, ba cấp cũng rất khó khăn khổ sở.
Bọn tôi vẫn thường hay trêu chọc trong thế lực, có nhiều người còn bắt đầu gọi cô nàng kia là hội trưởng phu nhân, chỉ lão tử thờ ơ.
MM đó ngày nào cũng phát tin Thiên Hạ, thể hiện tình cảm công khai. Con Vịt cứ giật dây lão Thánh, bảo thử xem sao.
[Thiên Hạ] Thánh Kỵ Sĩ: lúc bú sữa mẹ thì chăm chú bú sữa mẹ đi, chưa lớn được đâu.
Thế này về sau làm gì có đứa con gái nào dám chọc anh ta nữa.
GM, cuối cùng tôi cũng biết zai già được luyện thành thế nào rồi!
Khi còn ở thành phố S, Con Vịt cũng hay cùng tôi đến Điểu Sào. Tôi thích lướt trên mặt nước, cái hồ không lớn không nhỏ, tôi thường xuyên bay lên cùng mấy người qua lại. Có điều Đông Hải Chi Tân quá lớn, sau khi rời khỏi chỗ này, tôi lại phải quay về.
Lần nào quay ra tráng mỳ chín qua nước lạnh, quay lại cũng thấy thầy thuốc tóc trắng lặng lẽ đứng ven hồ, cách đó không xa.
Tiếp sau, Hoa Trư tình tứ bên Trác Nhĩ Bất Quần, Ôn Như Ngọc thì điên cuồng luyện cấp, luyện skills, lên đồ, tẩy thuộc tính. Cậu ta hỏi tôi mọi vấn đề, xong xuôi đã hơn 4h sáng.
Lão Thánh vẫn tiếp tục dẫn dắt Mông Hồng Thiên Hạ. Cái thế lực này cũng giống anh ta, không giận giữ không khoe khoang, Thiên Hạ vật đổi sao dời, vẫn cứ lẳng lặng ở lại Đất Hoang.
Hàng ngày, chúng tôi vẫn làm Chu Thường, cuối tuần đi hoạt động, chiến trường, trồng cây, kiếm Thiên Châu, đi phụ bản.
Hơn 19h, tôi đi công tác ở Nam Ninh, mà vì rất gần thành phố L nên tôi ghé qua chỗ Con Vịt.
Về đến nhà, anh vẫn không ở đó. Chủy Chủy lại định giật quần lão tử, tôi cản nó lại, giữ hai chân: “Con Vịt đâu?”
Đương nhiên nó không thể trả lời tôi, nếu không tiểu thuyết này sẽ phải đổi sang loại khác mất = =
Anh không ở nhà, nghĩa là anh đang ở bệnh viện.
Tôi bế Chủy Chủy ra ngoài, định ôm nó xuống cầu thang nhưng mà… nó nặng chết đi được!!!
Vì thế tôi kéo nó xuống nhà, lái xe đến bệnh viện thú y của Con Vịt. Lúc đến bệnh viện đã đóng cửa, lái xe cũng rất tử tế: “Chắc bọn họ làm việc giờ hành chính 8h sáng 6h tối rồi, tôi nghĩ con chó của cô cũng không bị gì nặng, hay mai quay lại nhé?”
Tôi cười với ông ta, gọi điện thoại cho Con Vịt.
“Long nhi?”
“Anh? Anh đang ở bệnh viện, có con chó hóc xương cá, sao thế?”
Khi đó tôi đang đứng trước cổng bệnh viện của anh, cửa đã khóa, bên trong tối đen.
Tôi kéo Chủy Chủy quay lại xe, lái xe nhanh nhẹn hỏi: “Quay về à?”
Tôi nghe tiếng mình thở thật dài: “Ừ, quay về đi.”
Xe quay đầu, đi lại con đường vừa nãy. Khi đó trời đã tối hẳn, cảnh trời nhá nhem, thành phố L chìm trong bóng đêm, lúc này đây tôi mới cảm thấy xa lạ.
Đời người có thì, trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường.
OK, tôi biết, như mỗi lần PK, không cần đợi đến khi bị rút hết máu mới là lúc hiểu được mình thua. Đôi khi chỉ cần nhìn vẻ phóng khoáng của người kia, luyện hóa trang bị, là biết thua rồi, không cần đánh nhiều.
Thế nhưng, tôi không cam lòng, GM, chỉ cần 5 phút là tắm được thần thạch Tế Thiên Nhai, tôi đã giải quyết được 4 phần, làm sao tôi cam tâm, bạn bảo tôi sao có thể cam tâm!
Tôi lại gọi điện thoại cho Con Vịt, anh nhanh chóng nghe: “Anh đang về nhà, em ở đâu?”
Tôi không muốn trả lời anh, nhất định anh đang cười nhạo nhân vật nữ chính này, cmn tôi lại không thể bỏ được.
“Con Vịt, chúng ta kết hôn đi.”
“Sao thế Long nhi?”
“Chúng ta kết hôn đi.”
“Được, bao giờ?”
“Ngày kia.”
Bên đầu dây kia, anh hơi khựng lại, rồi nói giọng chắc nịch: “Được!”
1. Trác Nhĩ Bất Quần: Thành thật xin lỗi các chị em, tên bạn Hơn Người thật ra là “Trác Nhĩ Bất Quần”, thế mà mình sai lầm từ bộ AMĐEYT sang bên này mà giờ mới nhận ra. “Trác Nhĩ Bất Quần” cũng có nghĩa là hơn người, nổi bật, vô địch.
2. Nhạc Bất Quần: /岳不群 / là một nhân vật trong truyện “Tiếu ngạo giang hồ” của Kim Dung. Ông là chưởng môn phái Hoa Sơn, được gọi là Quân Tử Kiếm, là một tên ngụy quân tử (quân tử dỏm). Nói chung cha này chơi bẩn, dã tâm, bựa chày, các chế muốn biết chi tiết thì đọc truyện