Editor: Quỷ Quỷ
An Mộc vội vàng đẩy anh ra, nhưng Phong Kiêu không hề muốn buông tha cô, hai bàn tay cô trực tiếp vòng qua hôn cô, tìm khóa quần của cô rồi kéo xuống.
“Anh này, đúng là háo sắc! Mới gặp mà đã vội vàng nha vậy?” An Mộc biết rõ đối phương không phải có ý này, lại cố tình chọc anh cười rồi cô gắng né tránh.
Đáng tiếng, hôm qua cô quá mệt, hôm nay cố gắng lắm mới dậy được, cũng chẳng có bao nhiêu sức lực, mà cứ cho là vẫn khỏe mạnh cũng chả bao giờ là đối thủ của Phong Kiêu!
Quần mau chóng bị kéo xuống, chỉ còn lại một chiếc quần lót, vết sẹo chừng 20cm nổi bần bật trên một bên chân dài trắng nõn.
Phong Kiêu bế An Mộc đặt cô lên giường, lúc nào mới áp người tới, dịu dàng hôn lên vết thương trên cánh tay, trên đùi cô.
An Mộc chỉ cảm thấy mình được che chở bảo vệ, nhưng mà…
“Hahaha, anh đừng làm vậy nữa, nhột quá!”
An Mộc co người lại đẩy Phong Kiêu ra.
Phong Kiêu quả nhiên ngừng lại, để cô nằm sấp rồi nhanh chóng cởi áo cô ra.
An Mộc cảm thấy trước ngực buông lỏng, nhận ra nội y cũng bị cởi xuống, vội vàng che người lại, “Này, anh muốn làm gì?”
Phong Kiêu chậm rãi cúi đầu, hơi thở của anh phả lên mặt cô, khiến cô đỏ mặt tim đập thình thình, anh trầm giọng mê hoặc nói, “Em nói xem, muốn làm gì?”
Giọng anh khàn khàn đầy mê hoặc.
An Mộc cảm thấy toàn thân vô cùng căng thẳng.
Người đàn ông này quá ma mị rồi!
Cô cắn môi.
“Vậy cũng không phải là tư thế này chứ.”
Dù là con người theo chủ nghĩa tân tiến, nhưng An Mộc vẫn còn rất bảo thủ trong chuyện này, bình thường nếu muốn làm tư thế khác, Phong Kiêu đều phải giày vò cô thật lâu.
Hơn nữa…
Hai người hơn một tháng không gặp, sau lại dùng tư thế từ phía sau chứ, rõ ràng là nên đối mặt mới đúng!
“Ồ…” Phong Kiêu nghe vậy thì cười rộ lên, “Mát xa mà không phải thư thế này thì là tư thế nào?”
“Hả?” An Mộc kinh ngạc kêu lên, giờ mới nhận ra mà mình bị lừa!
Đối phương dĩ nhiên là….
“Mát xa?” An Mộc nghi hoặc nói.
Phong Kiêu xắn tay áo lên, “Đúng vậy, không phải em đến đây để mát xa sao?”
Vừa sờ soạng vài cái, cũng cảm giác được cơ thể cô nhóc này căng cứng lên, vốn không thể thả lỏng, đương nhiên là cần được mát xa một chút.
An Mộc…
Phong Kiêu tét vào cái mông nhỏ, “Nằm yên nào.”
An Mộc:…
Nằm yên ổn rồi, An Mộc cảm thấy bàn tay to kia đang xoa bóp sau lưng cô, đột mạnh nhẹ vừa phải, không đau nhức, vô cùng thoải mái.
Cơ thể dần dần thả lỏng, An Mộc đột nhiên nghĩ, nếu Diệp Đồng Đồng nhìn thấy cảnh này, mắt nhất định sẽ trợn ngược lên.
Nói theo cách của cô ấy, giám đốc đại nhân từ mình mát xa cho An Mộc! Quả nhiên không hổ là giám đốc quốc dân, có một không hai!
Được anh mát xa thật thoải mái, mơ mơ màng màng, cô thấy uể oải, cứ vậy nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.
Bàn tay to của Phong Kiêu di chuyển trên người cô, hứng thú chiêm ngưỡng đường cong của cô.
Mái tóc dài của An Mộc đã búi hết lên, cái cổ nhỏ thon dài, khiến Phong Kiêu liên tưởng đến một con thiên nga ưu nhã.