Editor: Quỷ Quỷ
Người đại diện liền biết đối phương chỉ trả lời lấy lệ.
Lúc rảnh rỗi sẽ trả lời điện thoại? Nếu cứ thế tin tưởng đối phương, cuộc gọi này sẽ vĩnh viên rơi vào dĩ vãng.
Người đại diện mím môi cười, “Thư ký Lưu, Đại Nhi của chúng tôi có quan hệ không bình thường với Phong tổng, cô nên biết, Đại Nhi mà có chuyện, Phong tổng sẽ không vui, cô xem…”
Thư ký ngắt lời, “Đại Nhi mà cô nói là Lâm Đại Nhi?”
Người đại diện lập tức sáng ngời hai mắt, “Đúng, chính là cô ấy.”
Thư Ký tiếp tục nói, “Vâng, tôi đã biết, đến khi Phong tổng họp xong tôi sẽ nhắc nhở anh ấy.”
Người đại diện..
Nói nhiều như vậy, đối phương cũng chỉ nói là sẽ báo cho Phong Kiêu gọi lại.
Đây rõ ràng là không muốn tiếp mình mà!
Cúp điện thoại, thư ký Lưu thầm mắng một tiếng, Lâm Đại Nhi cái gì, Phong tổng của bọn họ vốn không gần nữ sắc! Năm này qua năm khác, người muốn câu dẫn Phong Kiêu để trèo cao nhiều không kể xiết!
Nếu nhận hết điện thoại của các cô liệu Phong tổng có để cho chúng tôi sống không?
Người đại diện nhìn điện thoại di động, cũng hết cách xoay xở, Phong Kiêu không gọi lại thì biết đi xin lỗi kiểu gì đây?
Cô bối rối nhìn Lâm Đại Nhi, Lâm Đại Nhi vẫn khá bình tĩnh, hình như cô vẫn tin chắc rằng Phong Kiêu sẽ không đối với cô đuổi tận giết tuyệt.
“Có lẽ thực sự là đang họp, tôi nghe nói sáng nào FAE cũng có họp hội đồng.”
Người đại diện cũng chỉ biết tin như vậy.
Hai người chờ đến 12h trưa, lúc này có lẽ Phong Kiêu đang dùng cơm.
Người đại diện lại gọi điện thoại tới, thư ký nhận điện, “Phong tổng đang bận, thật ngại quá, tới khi anh ấy hết bận sẽ trả lời điện thoại của cô.”
Đối phương nói thẳng là không tiếp! 12h trưa thì bận bịu cái gì chứ?
Người đại diện sốt ruột nói, “Thư ký Lưu, chúng tôi thực sự có chuyện quan trọng cần gặp Phong tổng, về chuyện trên internet kia, Lâm Đại Nhi của chúng tôi thực sự không…”
“Được, tôi đã biết, tôi sẽ báo cáo lại với Phong tổng.”
Thư ký Lưu trước sau như một, khiến người đại diện vô cùng bối rối.
Cúp điện thoại, người đại diện phẫn nộ nhìn Lâm Đại Nhi, “Cô chắc chắn Phong tổng thích cô? Vậy làm sao mà một thư ký nho nhỏ cũng không thèm để cô vào mắt?”
Lâm Đại Nhi cũng bắt đầu sốt ruột, “Vậy làm thế nào bây giờ”
Gặp mặt ba phần tình, nhưng điện thoại lại không gọi được!
Người đại diện nghi hoặc, “Hay cô gọi vào số điện thoại riêng tư của anh ta đi, không phải cũng không gọi được chứ?”
Lâm Đại Nhi lập tức nhíu mày, “Là đồ tiện nhân kia, lần nào tôi gọi đến đều là cô ta bắt máy!”
Người đại diện vô cùng kinh ngạc, “Đã vậy mà anh ta còn chú ý đến cô? Chẳng phải mọi người khâm phục con người Phong tổng biết giữ mình sao?”
“Thời cổ đại đã còn có cung nhân tranh sủng nữa là chuyện này.” Lâm Đại Nhi hừ lạnh, “Chẳng lẽ cứ để cô ta áp chế như vậy sao?”
Người đại diện căng thẳng, “Vậy làm sao bây giờ? Thời gian của chúng ta không có nhiều đâu!”
Lâm Đại Nhi cắn răng, “Để tôi thử lại lần nữa.”
Cô lấy điện thoại gọi cho Phong Kiêu, cuộc gọi vừa được kết nối, An Mộc lập tức nghe máy, “Cô đúng là dai như đỉa, không chết không ngừng!”
An Mộc lúc này đang trên đường tới buội họp báo của “Thiên Trường Địa Cửu”, ngồi trên xe nhận cuộc gọi này cũng có chút bực mình.
Người phụ nữ này thật là kiên trì, hai ngày nay liên tục gọi cho cô, à không, là gọi cho Phong Kiêu
An Mộc nghĩ, may mà đã chuyển vị trí nhận cuộc gọi, nếu để Phong Kiêu nghe điện thoại của cô ta, không chừng đối phương chết cũng không buông.
Ai da, cô thực sự tôt bụng thiện lương mà!