Ông Trùm Giải Trí Bí Mật Cưng Chiều: Cô Vợ Ngốc Ngọt Ngào

Chương 737: Chương 737: Phong Kiêu say rượu thế nhưng là cái dạng này!




Editor: Ngạn Tịnh.

Đúng lúc này, trong phòng vệ sinh đột nhiên truyền đến tiếng xả nước, tiếp theo liền có người đi ra!

Một chút ảo tưởng kiều diễm của An Mộc, nháy mắt bị đánh vỡ, nhanh chóng đẩy Phong Kiêu ra, đè nhỏ giọng nói, “Nhanh tránh ra, có người tới!”

Nếu có người đi ra, không có thứ gì che dấu, khuôn mặt này bị lộ ra, cho dù ai cũng sẽ nhận ra!

Đặc biệt là nơi như Hoành Điếm này, tới đóng phim đều là người trong giới giải trí. Nếu bị người khác nhìn thấy... Xác định chắc chắn bản thân sẽ bị nhận ra!

Nhưng cố tình, Phong Kiêu chính là ăn vạ cô không buông, đầu trực tiếp đặt lên vai cô, lại còn tùy hứng mở miệng, “Anh không tránh!”

An Mộc:...

Vì sao Phong Kiêu sau khi uống say, lại là bộ dáng vô lại thế này!

An Mộc nhanh chóng dỗ đối phương, “Chúng ta trước về phòng đã, ở chỗ này bị người khác nhìn thấy không tốt!”

“Anh không muốn”

Trán An Mộc hiện gân xanh, hai tay dùng sức đẩy Phong Kiêu. Nhưng cố tình đối phương bất động, An Mộc nóng nảy, cũng không chiếu cố người say, lập tức mở miệng, “Muốn thế nào anh mới chịu buông em ra?”

Phong Kiêu ủy khuất mở miệng, “Em phải đáp ứng anh một điều kiện”

“Được được được!” An Mộc không cần nghĩ ngợi. Nói chuyện với một con ma men, cô một chút cũng không đề phòng.

“Vậy tối hôm nay em, như vậy...” Phong Kiêu tới gần bên tai cô, đột nhiên mở miệng.

An Mộc nghe những lời thô tục của đối phương, trong nháy mắt gương mặt đỏ lên. Không ngờ đến tên nhãi này uống say vẫn không quên chuyện đó!

Anh rốt cuộc có bao nhiên cầm thú a!

An Mộc thở phì phì, nhưng cố tình đối phương còn mở miệng, “Được không?”

“Được được được!” An Mộc chỉ có thể đáp ứng.

Phong Kiêu ngẩng đầu nhìn cô, “Nói chuyện phải giữ lời”

An Mộc nhìn lướt qua người trong phòng vệ sinh, nhìn thấy đối phương sắp đi ra tới nơi, lập tức muốn mở miệng. Nhưng đột nhiên nhận thấy điều gì đó, quay đầu, nhìn thấy trong đôi mắt lấp lánh của Phong Kiêu lập lòe ý cười.

An Mộc:...

Cái quái gì vậy chứ!

Cô thế nhưng lại bị đối phương đùa giỡn!

Cộp cộp cộp...

Người trong phòng vệ sinh đang đi ra,

An Mộc nóng nảy, “Anh cái tên khốn kiếp này, nếu như bị người phát hiện, em sẽ không tha cho... ôi!”

Lời còn chưa nói xong, đã bị người đàn ông dùng miệng chặn lại. Thân hình cao lớn của anh dùng sức, ép cô hoàn toàn dựa vào vách tường. Cả người An Mộc đều bị thân hình cao lớn của anh bao bọc lấy!

Người từ buồn vệ sinh ra nhìn thấy hai người, hoảng sợ. Nhưng nhìn thấy bộ dáng của hai người, lập tức hiểu rõ, cũng không nhìn kỹ xem là ai, liền chạy đi.

Nghe tiếng bước chân đã đi xa, An Mộc đẩy đẩy Phong Kiêu, ý tứ là anh có thể buông em ra.

Nhưng mở to mắt, liền nhìn thấy Phong Kiêu nhắm chặt hai tròng mắt, còn có hàng lông mi dài khẽ run. Sau đó cô hơi hơi mở miệng, đầu lưỡi đối phương liền linh hoạt tiến vào thăm dò, không ngừng khuấy đảo trong miệng cô.

Loại hơi thở mang theo chút hương rượu này, khác hẳn ngày thướng, khiến An Mộc cảm thấy như cồn đang thêu đốt trong cơ thể, làm toàn thân cô mỗi tế bào, đều trở nên nhiệt liệt.

Cô nhắm chặt hai mắt, nhón mũi chân, ôm chặt cổ Phong Kiêu, sau đó gia tăng nụ hôn này.

Tiếng nút lưỡi đầy ái muội, vang lên trên hàng lang yên tĩnh.

Thật lâu thật lâu sau, Phong Kiêu mới buông An Mộc ra..

Khuôn mặt nhỏ của An Mộc đỏ bừng, trong mắt phiếm cảnh xuân. Phong Kiêu nhìn An Mộc như vậy, chỉ cảm thấy vị trí nào đó, trong nháy mắt căng cứng đến đau nhức.

Anh giật giật thân thể, cúi đầu, “Nó muốn em”

An Mộc:...

Tuy rằng thân thể cũng có như cầu, nhưng lý trí An Mộc vẫn còn. Cô một tay đẩy Phong Kiêu ra, “Không được làm loạn!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.