Phong Kiêu nhìn qua, nhịn không được nuốt ngụm nước miếng, cảm thấy mình giống như là Vampire, rất muốn cắn một cái trên cái cổ tinh tế, nhưng cuối cùng, vẫn là nhịn được.
Sau đó, sau đó là tới bữa ăn ánh nên trong phòng ăn.
Mặc dù đã hai giờ chiều, nhưng hai người vẫn đi qua, xem xét bữa trưa cũng là nóng hôi hổi ra lò.
“Anh để đầu bếp chuyên môn làm bò bít tết của Ngũ Quang Thập Sắc tới làm.” Phong Kiêu giải thích: “Bò của nhà hàng bọn họ ăn rất ngon, em nếm thử.”
An Mộc nghĩ đến chính mình từng làm bò bít tết cho Phong Kiêu, chỉ cảm thấy hôm nay ăn bò bít tết, thật sự là chuyện có ý nghĩa.
Cô cầm lấy bò bít tết, ngửi một cái, sau đó...
“Hắt xì!”
An Mộc hắt hơi một cái.
An Mộc tranh thủ thời gian lấy ra giấy ăn, lau mũi một cái.
Nhưng chợt...
“Hắt xì! Hắt xì! Hắt xì!” Ba cái hắt xì liên tiếp, cô bịt lấy mũi của mình, ngẩng đầu lên, hai mắt đẫm lệ, cái mũi nhỏ đỏ bừng.
Phong Kiêu nhìn thấy nhất thời sốt ruột: “Sao vậy? Bị cảm sao?”
Chẳng lẽ, ở trên ghế sofa quá mức, cho nên bị lạnh?
An Mộc lắc đầu, vừa muốn nói em không sao, những tiếp đó lại đánh mấy cái hắt xì!
Phong Kiêu sốt ruột, nắm lấy tay cô: “Chúng ta mau đi bệnh viện!”
*
Trong bệnh viện, bác sĩ thở dài: “Tặng hoa tuy lãng mạn, nhưng cũng có thể lấy mạng người! Bệnh nhân vốn bị dị ứng với hoa bách hợp.”
An Mộc và Phong Kiêu nghe được, đồng loạt cúi đầu, đồng thời ở trong lòng mắng một tiếng mẹ nó!
Chẳng qua là cái sinh nhật, làm sao lại rắc rối như vậy!
May mắn phát hiện sớm, mà ở trong phòng thời gian không dài, cho nên chỉ là dọn dẹp một cái là không sao, An Mộc và Phong Kiêu ra khỏi bệnh viện, hai người đồng loạt nhìn lên trên trời.
Hôm nay đi ra ngoài, có phải không xem lịch hay không!
An Mộc cũng cảm thán, trách không được chính mình xưa nay không có sinh nhật! Sinh nhật của cô, quả thực là ngày xấu!
Hai người trở lại tiểu khu Tây Sơn ở rừng phong, đi về... Liền tắm một cái rồi ngủ.
Sáng sớm hôm sau, hai người liền rời giường đi làm.
Tay An Mộc đi cùng xe Phong Kiêu, nhưng vẫn đi lối của nhân viên, sau khi cùng Phong Kiêu tách ra, sắc mặt Phong Kiêu, lập tức âm trầm.
Mà An Mộc, thì lên lầu, đi tới chỗ văn phòng của Ngôn Phi Thần.
Hôm nay bọn họ pahir đi ký kết hình tượng đại sứ nước hoa, ký kết hợp đồng, liền bắt đầu quay chụp quảng cáo.
Thật không nghĩ đến sau khi hai người chạy tới công ty đối phương, thư ký của đối phương lại mở miệng: “Ngại quá, Lý tổng của chúng tôi đang họp, mời hai vị chờ một chút.”
Chính từ lúc đó, liền đợi đến trưa.
An Mộc và Ngôn Phi Thần liếc nhau, mơ hồ cảm thấy, khả năng có gì không đúng rồi.
Mười hai giờ, An Mộc và Ngôn Phi Thần liếc nhau, Ngôn Phi Thần liền đứng lên, đi đến trước bàn thư ký: “Thật có lỗi, thời gian của Đường Hạ chúng tôi cũng rất quý giá, ba giờ chiều còn có thông báo, nếu như hôm nay Lý tổng không có thời gian, như vậy hôm nào chúng tôi lại hẹn.”
Mặc dù chính mình muốn kiếm lời từ đối phương, nhưng An Mộc cô cũng không phải xin Lý tổng, trong nhiều đợt như vậy, cô cũng là được chọn ra!
Nhưng bây giờ, cái Lý tổng này là có ý gì? Vốn đã hẹn mười giờ sáng, bây giờ đã qua hai giờ, còn không có đáp lại!
Sắc mặt thư ký xấu hổ: “Xin chờ một chút, tôi hỏi ý kiến Lý tổng một chút.”
Thư ký gọi điện thoại, sau đó liền nhìn về phía Ngôn Phi Thần mà nói: “ Ngôn tiên sinh, thực sự ngại quá, Lý tổng chúng tôi lập tức kết thúc, mời chờ hai phút, Lý tổng lập tức đi tới.”