Editor: Tuna
Nhưng anh rốt cuộc cũng không chờ nổi đến khi An Quốc Bang trở về, cuối cùng té xỉu tại chỗ.
Thời điểm anh tỉnh lại, thì thấy mình đang ở một cái khách sạn bí ẩn.
An Quốc bang trong tay cầm rương cấp cứu, đang dùng thủ pháp thành thạo lấy viên đạn ra cho anh.
Phong Kiêu khi đó cho rằng, đôi vợ chồng này, cứu mình là do có điều cầu xin.
Anh dấu diếm thân phận, chỉ nói bị kẻ thù giết chết.
An Quốc Bang cùng Đường Hoa cái gì cũng không nhiều lời, nói với người ngoài anh là em trai họ, hộ chiếu bị mất, muốn làm một cái hộ chiếu tạm thời, dẫn anh về nước.
Ở trong nước, anh lại tiếp tục bị ám sát.
Anh không dám trở về, liền tránh ở An gia.
Nghĩ đến đây, bên môi Phong Kiêu, đột nhiên gợi lên một mạt ý cười.
Khi đó, anh thấy được An Mộc.
An Mộc mới mười tuổi, mặc một cái váy công chúa, cả người nghịch ngợm lại đáng yêu.
Hướng An Quốc Bang cùng Đường Hoa đòi quà, thái độ ngạo kiều, như là một cái chân chính đại tiểu thư.
Anh lúc ấy nhìn An Mộc, chỉ có một cảm giác, cô bé này, lớn lên thật sự là quá xinh đẹp!
Mới mười tuổi, cũng đã trổ mã bất phàm.
Sau đó, An Quốc Bang giúp anh liên hệ với thuộc hạ, lúc gần đi, thủ hạ hỏi hắn, có muốn giết chết cả nhà này không.
Lúc ấy, Mafia Phong lão đại, trên thế giới này, kỳ thật người chân chính gặp qua rất ít, An Quốc Bang cùng Đường Hoa, rốt cuộc vẫn sẽ làm bại lộ thân phận của anh.
Giết bọn họ, mới là biện pháp chính xác nhất.
Phong Kiêu từ khi bắt đầu, liền vẫn luôn tàn nhẫn độc ác, chưa bao giờ thủ hạ lưu tình, nhưng một lần kia, anh lại do dự.
Hiện tại ngẫm lại, may mắn là anh đã do dự, nếu không anh làm sao gặp được An Mộc bây giờ?
Chỉ là……
Ngay một ngày anh rời khỏi An gia, An Quốc Bang cùng Đường Hoa cũng hướng đến nhà của Phong Anh Hùng để giải trừ hôn ước.
Lại sau đó, lên ngựa lộ, chính mình lại lọt vào truy kích, thủ hạ mang theo anh xuyên qua khu náo nhiệt, cuối cùng mới thoát đi, lại cũng chế tạo mấy trận tai nạn xe cộ.
Khi đó, thủ hạ đều nói là An Quốc bang bọn họ bán đứng mình.
Sau đó thời điểm muốn đi giết bọn họ, lại phát hiện, hai vợ chồng…… Đã chết trong trận tai nạn xe cộ.
Hiện tại nghĩ đến, trận tai nạn năm đó, cũng thật sự là trùng hợp.
Chính là……
Càng trùng hợp, càng đại biểu cho khác thường.
Anh chợt ngồi ngay ngắn, cầm lấy di động gọi cho Vệ Uy:
“Đem sự tình, điều tra cho rõ cho tôi.”
Anh không thể để mối quan hê của anh và An Mộc xảy ra bất kì vấn đề gì, dù là nhỏ nhất.
*
Trời tờ mờ sáng, An Mộc liền từ trên giường nhảy xuống.
Mới vừa rửa mặt xong xuống lầu, liền nghe được dưới lầu cùm cụp một tiếng.
Vệ Uy một tay xách theo hai cái túi, một tay xách theo bữa sáng.
Đem hai cái túi đưa cho An Mộc:
“Cô ăn trước đi.”
Sau đó liền vén tay áo lên tiến vào phòng bếp.
Người đàn ông trầm mặc, thân hình cao lớn, ở trong phòng bếp vội tới vội đi, xem An Mộc đều cảm thấy…… Quả thực là quá hiền huệ.
An Mộc cầm lấy đồ trong tay, phát hiện là bánh bao cùng cháo.
Mà Vệ Uy ở trong phòng bếp làm còn lại là…… Đun nóng khử nhựa sữa bò cùng toàn mạch bánh mì, vừa thấy liền biết chính là Diệp Đồng Đồng.
Một cái túi khác, còn lại là hai bộ quần áo, còn có hai đôi giày.
An Mộc nhìn size một chút, vừa lúc là size của mình cùng Diệp Đồng Đồng, tức khắc cảm thấy cả người đều không tốt.
Vệ Uy tại sao lại hiền huệ như vậy a!!
Xấu hổ ăn cơm sáng, Diệp Đồng Đồng còn ở hô hô ngủ, An Mộc liền nhìn nhìn di động, sau đó mở miệng:
“Tôi đi gọi cho đạo diễn một chút, hôm nay anh ở đây bồi cho Đồng Đồng nha, tôi đi Đường gia một chút.”
Vệ Uy gật gật đầu:
“Điện thoại tôi đã gọi rồi.”
An Mộc:…… Còn có thể cẩn thận hơn hay không?!