Chương 280: Thiếu gia, An tiểu thư có phải hiểu lầm gì hay không
Edit: Phong Nguyệt
Nửa ngày, Tôn tổng mới một tay đẩy Lưu Tử Kỳ đang giãy giụa ra, “Xú nữ nhân, cô cho rằng ta thật thích cô sao? Bất quá là bị bao nhiêu người làm - qua - - kỹ nữ - tử!”
Lưu Tử Kỳ lui về phía sau một bước, lấy gương ra nhìn cổ của chính mình, không có dấu vết gì, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, thang máy đã tới lầu một, cô hung tợn nhìn về phía Tôn tổng, “Kẻ điên!”
Lúc này mới đi ra ngoài.
……
Đôi mắt của An Mộc không nháy mắt nhìn chằm chằm thang máy.
Tổng giám đốc ở trong thang máy không thấy được người xuống dưới, nhưng trong thang máy, cô lại thấy được Lưu Tử Kỳ đi ra.
Cô mang mắt kính lên, rõ ràng không nổi bật trong đám đông, nhưng quần áo có nếp uốn, hơn nữa đi phía trước hai bước, An Mộc liền thấy rõ ràng sau cổ có một dấu hôn!
Dấu hôn!!!
An Mộc không thể tưởng tượng đứng lên, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm cái dấu hôn kia.
Tâm, bỗng nhiên thắt lại.
Anh thế nhưng, anh thế nhưng…… Chính là hôn môi nhưng mà, hôn môi người phụ nữ khác?
Không, không, xem bộ dáng giống như bị giày dò, khẳng định là ở văn phòng, bị khi dễ không nhẹ! Bọn họ có lẽ đã……
Nơi xa, tiểu trợ lý chạy chậm về phía Lưu Tử Kỳ, hô một tiếng: “Lưu tỷ!”
Lưu Tử Kỳ nhàn nhạt ừ một tiếng: “Buổi tối hôm nay có hoạt động gì không?”
Tiểu trợ lý lấy cuốn sổ ra, vừa muốn mở miệng, Lưu Tử Kỳ liền cười mở miệng, “Vô luận hoạt động gì, đều từ chối hết, buổi tối hôm nay, ta hẹn hò.”
Tiểu trợ lý nghe nói như thế, lập tức kinh ngạc trừng lớn miệng, không thể tin tưởng mở miệng, “Lưu tỷ, ý tứ của ngài là, là ngài cùng Tổng giám đốc hẹn hò?!”
Tiểu trợ lý thấy Lưu Tử Kỳ cố tình lấy thẻ phòng ra khoe khoang, lập tức càng thêm kinh ngạc, khoa trương mở miệng: “Khách sạn Hoàng gia phòng chung! Lưu tỷ, quả nhiên là Tổng giám đốc!”
Lưu Tử Kỳ hơi mỉm cười, “Được rồi, đừng lúc giật mình lúc la rống lên, công việc buổi chiều đều bỏ hết, ta đi làm spa.”
“Được rồi……”
Hai người đi ra cao ốc FAE, lên xe, dần dần đi xa.
Thẳng đến xe bọn họ, rốt cuộc nhìn không thấy, lúc này An Mộc mới thất hồn lạc phách từ đại sảnh đi ra.
Quả nhiên a……
An Mộc đứng như cây tùng, ngơ ngác đứng ở nơi đó.
Ha hả……
Còn có cái gì tốt chờ đâu?
Cô nhắm hai mắt lại, dùng sức đem nước mắt vuốt trở về, từng bước một đi ra ngoài, đánh xe, rời khỏi FAE.
Đồng thời, tầng cao nhất, Vệ Uy gọi điện thoại cho Phong Kiêu: “Thiếu gia, An tiểu thư có phải hiểu lầm cái gì hay không?”
Sân bay U quốc.
Phong Kiêu cầm di động, nheo nheo mắt, “Sẽ không.”
giọng nói chắc chắn.
Anh đã cho Thượng Quan Vũ nói cho cô, trở lại kinh đô liền sẽ cùng cô kết hôn, người phụ nữ này, linh hoạt như là một con tiểu hồ ly, sao có thể hiểu lầm?
Vệ Uy nghe được đối phương bên kia nói, không hề do dự, “Lưu Tử Kỳ đã đi phòng chung cho hai người, nếu cô ta không ngu ngốc, tin tưởng lão gia không có đi, cô sẽ không khoe khoang.”
Vệ Uy dừng một chút, mở miệng nói: “Nhưng là lão gia làm…… Lấy danh nghĩa của anh, mời cô ta. Hơn nữa lão gia tự mình ra tay, lấy năng lực scandal của cô ta, ép không đi xuống.”
“Ừ.” Phong Kiêu nheo nheo mắt, lão già kia muốn trả thù anh, thuận tiện…… Lão già kia mới không dám thật sự nháo ra cái tai tiếng gì, ông ta sợ lão mẹ nhà anh, làm ông một năm đều không thể tiến vào phòng bà!
Bĩu môi, cúi đầu, nhìn đồng hồ thủ công trên cổ tay, hiện tại ở nước ngoài đã là bốn giờ chiều, hai địa phương có giờ khác nhau, chờ anh về đến nhà, phỏng chừng là 6 giờ tối, vật nhỏ này, hẳn là ở nhà ngoan ngoãn chờ anh đi?
Cúp điện thoại, Phong Kiêu ném điện thoại cho Lăng Hi, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào anh, “Xem trọng nơi này, bất luận kẻ nào có hành động nhỏ gì, ta không hy vọng ta là người cuối cùng được biết.”
Thân hình Lăng Hi lập tức đông lại, gật đầu xác nhận.