Ông Trùm Giải Trí Bí Mật Cưng Chiều: Cô Vợ Ngốc Ngọt Ngào

Chương 158: Chương 158: Tôi không làm!




CHƯƠNG 158: Tôi không làm!

Editor: Cà Chua.

Tiểu Biên rất xúc động, bởi vậy mới muốn tìm hiểu cô An trong nội tình sinh hoạt ở Phong gia.

Anh Phong lưu lạc bụi hoa, có thể coi là cao thủ tình trường, tính tình của cô An cũng không đến nỗi tệ, cho nên Tiểu Biên nghi ngờ, họ thực sự đã sớm “châu thai ám kết”.

Cô An qua lại bệnh viện nhiều lần như vậy, kỳ thật là cũng có tai mắt ngấm ngầm đi theo.

Phía dưới là lời làm chứng của bác sĩ khoa phẫu thuật ở một bệnh viện tư nhân.

Dưới đây là lời khai của bác sĩ, còn có ảnh chụp Phong Tử Khiêm cùy gối khóc rống lên trước xí nghiệp của An thị.

Chuyện này….

Bàn tay cầm Ipad của An Mộc bỗng dưng siết chặt!

Điều này rõ ràng là bịa đặt!

Châu thai ám kết?

Cô tự mình làm cho bản thân trở nên xấu xí như vậy, chính là để tránh cho bọn họ khỏi làm càn, nhưng hiện tại lại có người đơm đặt nên những chuyện như thế sao?!

Toàn thân An Mộc nhất thời phát run lên.

Lúc này, giọng nói của bà Đường truyền tới:”An Mộc, cô có muốn giải thích gì không?”

An Mộc ngẩng phắt đầu lên:”Tôi nói tôi không làm, cô à, cô không tin sao?”

Sắc mặt cô tái nhợt, ánh mắt một lượt đảo qua tất cả mọi người đang ngồi trong căn phòng, sự việc quá đáng này lại bị đăng trên mạng làm cho An Mộc vừa xấu hổ vừa giận dữ vô cùng.

Vốn tưởng rằng bà Đường sẽ mượn cớ để châm chọc cô, thế nhưng, người phụ nữ phía đối diện lại gật gật đầu:”An Mộc, lúc này, tôi nguyện tin cô”.

Trong lòng An Mộc tức khắc trào dâng cảm giác ấm áp.

Cảm giác ấm áp này chưa kịp lan tràn đến tứ chi, cô đã liền nghe giọng bà Đường nói:”Tất cả mọi người nhà họ Đường đều tin tưởng cô, Đường gia ta ở thành phố C cũng thuộc về giới thượng lưu, chuyện này xảy ra mang đến ảnh hưởng thực sự quá lớn, nếu không giải thích được rõ ràng mà gả cô vào Đường gia, thật là đã bôi đen thanh danh nhà chúng tôi”.

Lại một lần nữa nghe đến chuyện gả vào, An Mộc giải thích:”Cô à, cháu….”

Bà Đường lại một lần nữa ngắt lời cô:”Cho nên, cả nhà ta đã nghĩ ra một cách”.

An Mộc nhíu mày, không hiểu tại sao bộ dạng đó của bà Đường lại làm cho cô có cảm giác cực kì bất an:”Cách gì ạ?”

“Đi làm kiểm tra đi” bà Đường thở dài :”Tôi biết điều này đối với một người con gái như cô thực là nhục nhã, nhưng An Mộc, chỉ cần thông qua kiểm tra, chứng minh cô hiện tại vẫn là trinh nữ, có như vậy, lời đồn đại ác ý đó mới tự sụp đổ”.

Kiểm tra ư?

Tròng mắt An Mộc co rụt lại, cô đứng phắt dậy:”Cô!”

Giọng nói của cô bén nhọn lại, mang theo nghi ngờ:”Cô nói cái gì cơ?”

Bà Đường nhìn thái độ hoảng hốt đó của An Mộc, đầu chân mày hơi chau lại, trong đầu đột nhiên xuất hiện lời nói của Hứa Lộ:”Chuyện này chỉ sợ cô An khó có thể chấp nhận, cho nên cháu không dám nói thẳng với cô ấy, nên đành thông qua dì vậy.”

Nhìn An Mộc trước mặt, bà Đường đôi mắt nhíu lại, An Mộc quả nhiên không lấy đại cục làm trọng.

“Tôi không làm!” An Mộc quả quyết cự tuyệt.

“Sao lại không làm? Giờ đã là thế kỉ 21 rồi, còn gì phải ngượng ngùng nữa? chỉ cần có dụng cụ của bệnh viện chứng minh là có thể chứng minh cô trong sạch.” Bà Đường từng bước thuyết phục.

An Mộc suy nghĩ một lát:”Tôi không cần chứng minh bản thân mình trong sạch. Thanh khắc tự thanh, bọn họ….”

Bà Đường liền ngắt lời cô:”An Mộc, cô không thể ích kỉ như vậy, một mình cô không sợ trời không sợ đất, nhưng Đường gia chúng tôi còn có thể diện!”

“Chuyện của tôi thì Đường gia có can hệ gì chứ? Nếu sự việc đã đến nước này, tôi cũng nói cho cô biết, mẹ tôi cùng Đường gia bàn chuyện hôn ước…”

“Đủ rồi, đừng nói nữa!” Đường Cảnh đột nhiên lên tiếng ngắt lời An Mộc, vẫn là một người đàn ông trầm mặc, luôn luôn là người đứng giữa giữ ôn hòa, ánh mắt anh nhìn An Mộc tràn đầy ưu tư và nỗi thương cảm bất đắc dĩ.

An Mộc bắt gặp ánh mắt này liền cảm thấy lồng ngực có gì đó ép lại, tựa hồ cự tuyệt người đàn ông này, đối với cô vẫn là một loại tội lỗi.

 

 

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.