- Em sẽ suy nghĩ !
Mạc Yến quay qua nhìn hắn với ánh mắt khá lạnh ,bình thản trả lời hắn như vậy , rồi tiếp tục công cuộc nấu mì .
Khóe miệng Bắc Tân Khởi khẽ giật giật .
Nhóc con đang kiêu ngạo ?
Nhưng , hắn cũng không chút lo lắng, chỉ cần hắn hạ lệnh thì chắc chắn sẽ chả có ai dám cho cô thuê nhà cả .
Nghĩ đến đây , miệng hắn khẽ nở nụ cười ...
Mạc Yến dùng 3, 4 phút để nấu xong bát mì cho hắn . Bưng bát mì ra để trên chiếc bàn ăn .
Đôi chân dài của hắn , bước vài bước đến bên bàn ăn , ngồi xuống , cầm lấy đôi đũa , bắt đầu lặng lẽ ăn.
Mạc Yến ngồi xuống phía đối diện hắn , đang thầm nghĩ về câu nói khi nãy của Bắc Tân Khởi.
Thật ra , trước khi tìm được phòng trọ, ở lại đây cũng là một lựa chọn không tồi , đến khi tìm được phòng thì cô sẽ lập tức chuyển đi .
Đây là lựa chon hợp lí nhất trong thời điểm này ,chứ không tìm được phòng trọ thì cô biết phải làm sao ? Cô không nhiều tiền tới mức ngày ngày nghỉ lại trong khách sạn , vả lại chút tiền ít ỏi còn lại trên người cũng không đủ để cô hoang phí vậy .
Nghĩ vậy , trong lòng cô đã có quyết định rồi .
Bắc Tân Khởi đang cúi xuống ăn mì , ăn vài miếng chợt trong đầu hiện ra cảnh tượng đêm qua .
Từ từ ngẩng đầu lên , ánh mắt hắn nhìn sang phía đối diện , ánh mắt dừng lại nơi khuôn mặt xinh xắn của Mạc Yến .
Ánh nhìn từ từ dừng lại nơi đôi môi cô , nghĩ tới nụ hôn đêm qua , nghĩ đến sự tiếp xúc nơi đôi môi ấy... khóe miệng hắn khẽ nhếch ...
Cảm nhận thấy ánh nhìn của hắn. , bất giác ngẩng đầu lên , bốn mắt nhìn nhau lóe lửa...
- Anh cười gì ?
Nhìn nụ cười ẩn nơi đáy mắt hắn, cô cất tiếng hỏi .
Bắc Tân Khởi ăn thêm miếng mì tôm ,nói ra một câu đầy ý vị :
- Vị mì tôm này thật ngon !
Mạc Yến : “...”
Bắc Tân Khởi cười , không nói gì , cúi xuống tiếp tục ăn mì .
Ăn mì tôm ngon vậy sao ?
Đường đường là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Bắc Thị , sơn hào hải vị còn chưa chắc đã lọt vào mắt hắn... loại thức ăn không chút dinh dưỡng này đối với hắn...
Chỉ là , trải qua chuyện đêm qua ,Bắc Tân Khởi lại cứ thấy vị mì tôm rất tuyệt...
Ăn xong mì...
Mạc Yến bị Bắc Tân Khởi ép ở lại trong bếp dọn dẹp ...
Dọn dẹp xong mọi việc , Bắc Tân Khởi mới dẫn cô đến căn phòng mà hắn đã chuẩn bị cho cô .
Căn phòng nằm ngay cạnh phòng của Bắc Tân Khởi , căn phòng đã được trang trí từ trước ,chỉ là khi trước vẫn chưa hề bài trí bất kì món đồ dùng gì trong phòng cả .
Vậy mà chỉ một ngày ngắn ngủi , căn phòng đã được bố trí xong xuôi hết .
Căn phòng được bố trí theo phong cách khá nữ tính ,giường , bàn trang điểm , tủ quần áo đều có đủ .
Mạc Yến có chút cảm than về tốc độ làm việc của hắn .
Chỉ một ngày ,vừa giải quyết việc của công ti lại còn bố trí người đến lắp đặt đồ đạc, tốc độ làm việc thật không tồi .
- Thời gian này cứ ở vậy đi , đa số đồ dùng cần thiết đều đã đủ , còn thiếu thứ gì...
Bắc Tân Khởi dẫn cô vào trong phòng , nói chưa hết câu thì ngừng lại...
Mạc Yến vốn nghĩ hắn định nói “ còn thiếu thứ gì thì nói với anh” , kết quả , Bắc Tân Khởi rút ra một chiếc thẻ nhét vào tay cô .
- Tự đi mua !
Nói đúng 4 từ đó rồi “Thái tử gia “
quay người thong thả bước về phòng của hắn.
Mạc Yến ngạc nhiên nhìn chiếc thẻ trong tay , mãi lúc lâu mà cũng chưa kịp phản ứng .
Hắn đưa cô tiền để cô tự mua những thứ còn thiếu ??
Nhưng mà , cô và hắn là quan hệ gì ? Sao cô lại có thể dùng tiền của hắn ?