Thật ra Lục Thượng Hàn biết rất rõ ,dù bản thân hắn rất nhiều tiền ,Lục gia rất là hào phú , nhưng gia thế của Đan Nghi cũng không tồi , Đan gia là châu bảo thế gia , còn Đan Nghi lại là người thừa kế duy nhất... thế nên căn bản là không cần phải đề cập đến chuyện bao nuôi ở đây....
Cô vợ nhỏ của hắn , hắn muốn bao nuôi thì tạm thời cũng chưa đến lượt...
Nghĩ vậy , Lục Thượng Hàn không khỏi lắc lắc đầu bật cười...
- Căn hộ đó bán được rồi sao ?
Đan Nghi có vẻ rất vui :
- Em còn đang sợ không biết bao giờ mới bán nổi cơ . Em còn nghe nói , Đường Sa Sa hình như định mang căn hộ đó của em đi thế chấp ,nhưng đã bị người của ngân hàng tống cổ ra ngoài .
Lục Thượng Hàn nghe đến tên Đường Sa Sa , thần sắc trở lên lạnh lùng khó tả...
Lúc trước ả ta đối xử với Đan Nghi như vậy thật là quá đáng .
Thấy hắn có vẻ không vui , Đan Nghi cũng đoán ra , cười nói với hắn :
- Thôi mà , Đường Sa Sa có thế nào thì sớm đã không còn có thể gây ảnh hưởng gì cho em nữa cả , ở quê nhà , cô ta sớm đã thân bại danh liệt , còn ở đây , em không tin cô ta còn có thể làm ra trò gì nữa đâu.
- Uh !
Lục Thượng Hàn gật đầu tán đồng .
- Ánh sáng đom đóm sao đọ nổi với hào quang của mặt trăng , mặt trời . Nhưng ả với Bạch Văn Bình đều là những kẻ hèn hạ nên chỉ sợ chúng nghĩ ra mưu hèn kế bẩn gì đó thôi !
- Càng tốt ! Cứ cho cô ta giở trò đi .
Sau khi tỉnh lại , việc học dần đã theo kịp tiến độ , Đan Nghi còn thấy cuộc sống của mình đang có chút nhàn nhã vô vị đây...
Nếu Đường Sa Sa có mưu kế gì thì càng tốt , cô lại có cơ hội phản công cho ả ta biết mặt...
Lục Thượng Hàn thấy bộ dạng đáng yêu đó của cô thì có chút buồn cười , có hắn ở bên mà cô còn sợ cuộc sống sẽ nhạt nhẽo vô vị ư ?
....
Đung xong bữa tối ,Lục Thượng Hàn xắn tay áo lên , bưng dọn bát đĩa xuống phòng bếp .
Ở đây ,Lục Thượng Hàn có thuê người đến dọn dẹp vào thời gian cố định trong ngày .
Việc mà Lục Thượng Hàn và Đan Nghi cần làm vốn không nhiều .
Nhưng ngay cả việc nhỏ nhặt như rửa bát đĩa như này thì Lục Thượng Hàn trước giờ đều không bao giờ để Đan Nghi phải làm cả.
Chiếc sơ mi trắng được xắn lên cao , gọn gàng , để lộ ra bắp tay rắn rỏi quyến rũ .... rất ra dáng một ông chồng biết cách chăm chút , chiều chuộng bà xã.
Nhưng thật ra , khi ở Lục gia , ngay cả đường đến nhà bếp ở hướng nào thì bản thân hắn cũng không rõ...
Trước mắt , trong căn hộ này vẫn không thích hợp để thuê người giúp việc ở lại làm việc nhà mọi lúc mọi nơi được. Huống hồ hắn cũng không muốn một người ngoài xuất hiện làm phiền đến thế giới riêng của hắn và Đan Nghi.
Khuôn mặt hắn khi rửa bát vẫn giữ nét nghiêm nghị đến lạ , đầu khẽ cúi xuống .... Đan Nghi chỉ nhìn thấy cái trán cao thông minh và chiếc mũi dọc dừa của hắn....
Đan Nghi vội tìm đồ rồi chui tọt vào nhà tắm .
Thời gian này ,mỗi tối ,cô đều bị Lục Thượng Hàn làm thế này làm thế kia....đôi chân dài thon nhỏ của cô đã được hắn huấn luyện cho mềm mại đến mức có thể đi tập luyện bất kì một môn thể thao nào rồi .
Cô định tận dụng thời gian mà Lục Thượng Hàn rửa dọn bát đĩa mà đi tắm để tránh lát nữa lại bị hắn lẻn vào phòng tắm trêu chọc cô...
Hơn nữa cô còn biết , bcs mua sẵn trong nhà đã bị hắn dùng hết rồi ... nhưng cô cố ý không nhắc hắn...
Lát nữa nếu hắn muốn làm cái chuyện gì gì đó thì Đan Nghi mới bảo hắn chuyện đó , khi đó trời đã muộn , hắn cũng không thể ra ngoài đi mua được... và thế là cô sẽ có một đêm yên ả...
Nghĩ đến đây , khóe môi cô không giấu nổi nụ cười đắc ý .
Rất nhanh , Đan Nghi đã tắm xong ,như một tên trộm sợ bị người khác phát hiện , cô khoác lên người bộ đồ ngủ kín cổng cao tường đến mức bảo thủ... sau đó vào thư phòng ngồi học bài.
Quả nhiên , Lục Thượng Hàn dọn dẹp xong thì cũng bước vào ,thấy cô đã tắm, thay đồ xong.... khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vẫn còn hồng hồng vì làn nước ấm khi tắm , càng nhìn càng dễ thương, khiến người đối diện chỉ muốn cắn yêu một cái vào má thôi....
Lục Thượng Hàn bước từng bước lớn về phía Đan Nghi...
Đan Nghi vờ như không để tâm mà tiếp tục nghiên cứu tư liệu .... trong lòng thì đang cầu trời khấn phật mong Hàn tiên sinh tha cho cô một tối nay....
....
..... mọi người thấy tựa đề ta đặt có đúng không ? Ahaha SÓI CA.....