Ông Xã Chuẩn Sói Ca

Chương 166: Chương 166




  Với cách thức tỉnh dậy như vậy ,buổi sáng này chủ định không thể bình yên .

   Lục Thượng Hàn vốn cũng không định để cho Đan Nghi được “yên ổn” mà thức giấc .

  Hắn sẵn sàng  bỏ ra thời gian và tinh lực vì cô trên tất cả mọi mặt trận , nhất là trong chuyện này , về tình về lí đều phải nhiều hơn mới đúng , không phải sao ?

  Đợi đến khi được Lục Thượng Hàn đưa về tới Đan gia , thì cũng đã là lúc quá trưa .

  - Nhớ phải giữ liên lạc với anh , anh mà gọi điện thì phải nghe đấy , nghe chưa ?

  Lục Thượng Hàn dặn dò đầy nghiêm khắc .

  - Vâng !

  Đan Nghi khẽ gật đầu .

   Lục Thượng Hàn hỏi lại thêm lần nữa .

- Đã nhớ chưa ?

  - Nhớ rồi ạ !

Đan Nghi lè lè lưỡi , nhưng chưa kịp thu lưỡi lại thì đã bị hắn dùng miệng; “ tóm “ được.

- Ư...ư !

  Đan Nghi đấm đấm vào ngực hắn , đây đang là Đan gia , hắn định làm gì chứ ?

  Lục Thượng Hàn mãi mới chịu buông cô ra .

  - Anh định làm gì thế hả ? Bị người khác phát hiện thì làm sao ?

  - Sợ em không nhớ kĩ nên thêm chút gia vị thôi !

  - Đan Nghi xoa xoa chỗ eo đang bị mỏi nhừ của mình :

  

   - Đã đủ nhiều rồi !

  Lục Thượng Hàn khẽ đặt nụ hôn lên trán cô , xong mới chịu quay người ra về .

  Đan Nghi nhìn theo bóng lưng hắn ,trong lòng thấy bình yên tới lạ , bất luận lòng người khó lường tới đâu thì cô vẫn luôn chân trọng hạnh phúc trước mắt .

  - Đại tiểu thư , đến giờ thử váy rồi ạ !

Giọng dì Dương vang lên phía ngoài cửa .

  - Dì vào đi ạ !

  Đan Nghi nhẹ nhàng đáp lại .

  Dì Dương không khỏi xót xa :

  - Đại tiểu thư , sáng cũng đã không dậy ăn rồi , giờ dì cho người dọn đồ ăn lên nhé ?

   - Không cần đâu ạ, khi nãy cháu vừa ăn chút hoa quả rồi .

Đan Nghi nghĩ lại cảnh khi nãy Lục Thượng Hàn bón cho mình ăn mà không khỏi đỏ mặt ....

   Dì Dương mang chiếc váy tới trước mặt Đan Nghi :

  - Tối nay có bữa tiệc của công ty , tiên sinh đã mời không ít người đến tham dự  , đại tiểu thư cũng nên đến tham gia mà gặp gỡ những nhân vật trong các gia tộc thế giao với Đan gia chúng ta , tiện cho việc sau này tiếp quản sản nghiệp.

  - Cháu chỉ định đến đó góp mặt qua loa chút thôi .

   Đan Nghi có vẻ như không mấy để tâm tới buổi tiệc này .

  - Thế sao được ? Cháu là đại tiểu thư của Đan gia , rồi sẽ có một ngày tiếp quản sản nghiệp của Đan gia , giờ không tiếp xúc dần cho quen thì đến bao giờ ?

Dì Dương vừa giúp Đan Nghi thử váy vừa cất tiếng khuyên nhủ .

  Đang định nói tiếp thì Trần Ngọc Tâm từ đâu đẩy cửa chạy vào :

  - Chị ơi ! Chị xem chiếc váy này của em có đẹp không ?

  Thấy Trần Ngọc Tâm không biết giữ phép tắc mà chạy vào phòng Đan Nghi như này , sắc mặt dì Dương lập tức sầm xuống , nhưng với thân phận hiện tại cũng  không tiện đuổi cô ta ra ngoài :

  - Đại tiểu thư đang thay đồ , cô tự ý mở cửa ra như vậy là ý làm sao ?

  - Thì không phải đã thay xong rồi sao ?

  Ánh mắt Trần Ngọc Tâm nhìn chằm chằm vào Đan Nghi , ánh mắt không giấu nổi vẻ ngưỡng mộ .

   Đan Nghi bằng tuổi cô ta , được ăn uống tiêu sài tốt hơn đã đành là một nhẽ , nhưng lại còn sở hữu chiều cao lí tưởng , cao hơn Trần Ngọc Tâm cả một cái đầu , chân dài , eo thon , chiếc cổ thon thả như thiên nga , khí chất thì hơn người , chỉ đơn giản là đứng đó thử váy , soi gương thôi cũng đã đẹp hơn cô ta nhiều lần.

  Nhất là dung mạo của Đan Nghi , càng là nghìn người chọn một , còn chưa trang điểm ....Mà đôi mắt long lanh , trong vắt , hàng lông mi vừa công vừa dày , tựa như hai cánh hồ điệp xinh xắn dừng lại nơi mí mắt ... Trần Ngọc Tâm cũng không tránh khỏi bị vẻ đẹp của cô làm cho mê đắm .

  Những năm học trung học , Trần Ngọc Tâm cũng là một hot girl được rất nhiều người theo đuổi , bởi cô ta sở hữu vẻ bề ngoài dịu dàng như một tiểu bạch thỏ , nhưng giờ đứng cạnh Đan Nghi thì hệt như , vịt con xấu xí đứng cạnh bạch thiên nga xinh đẹp vậy .

“Ngay cả ông trời cũng thiên vị cho Đan Nghi như vậy sao ?

Liệu tối nay , Lục Thượng Hàn tới rồi , có còn để mắt tới bản thân mình nữa không ? “

  Trần Ngọc Tâm thầm tính toán trong bụng , rồi cất tiếng :

  - Chị à , váy của chị đẹp quá đi !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.