Tiêu Phong lúc này cũng sực nhớ ra, nhưng trái với vẻ mặt hoảng hốt của Diệp Băng Hy thì Tiêu Phong lại bày ra cái vẻ mặt kiểu I don't care, thản nhiên đáp:
"Kệ họ đi em à."
Diệp Băng Hy:
Hoàn toàn bất lực, Diệp Băng Hy phải dùng đến chiêu cuối:
"Anh có lái được không? Nếu không thì để em giúp anh."
Tiêu Phong mặt xanh như tàu lá chuối, nuốt nước bọt:
"Anh...anh lái xe về nhà ngay!" Trên nét mặt còn phảng phất đâu đó sự sợ hãi tột độ.
Diệp Băng Hy quả nhiên là cao tay, không ra tay thì thôi, chứ một khi đã để chế nhúng tay vào thì...còn cái nịt.