Trong lúc mọi người đang chơi bóng vui vẻ thì bên ngoài biệt thự, một người đàn ông toàn thân mặc một màu đen, tay cầm súng, khuôn mặt bị che kín trông rất đáng nghi
Hắn giơ cây súng lên, chĩa họng súng về phía Tiểu Nhi, ngắm bắn và....
“Đoàng”
Tiếng súng vang lên cũng là lúc viên đạn phóng như bay ra khỏi họng súng. Người đàn ông vứt súng xuống đất rồi bỏ chạy
Trước khi chạy, hắn có núp kĩ hơn để quan sát. Viên đạn bay với tốc độ nhanh như chớp về phía Tiểu Nhi
Khi tiếng súng nổ lên, Hoàng Thuận, Nghiên Phong và mọi người giật mình, chưa kịp định thần lại thì nghe tiếng “A” của Tiểu Nhi
Lúc họ quay mặt lại thì đã thấy cô nằm trên vũng máu, khuôn mặt chảy đầy mồ hôi, lông mày cau chặt khó chịu, tay chạm vào bụng rên lên đau đớn
Hoàng Thuận hoảng hồn, anh chạy đến đỡ cô dậy, tay run rẩy lên từng hồi, chạm nhẹ vào bụng cô
- Đau quá....Tiểu Nhi vừa khóc vừa rên đau, cô khó chịu lắm, hơi thở bắt đầu có dấu hiệu không bình thường
Nghiên Phong nhanh chóng chạy vào phòng khách lấy hộp sơ cứu
Mẹ anh, Mỹ Dung và Khả Ái lo sợ, họ rối hết cả lên, làm không gian hiện tại trở bên rối bời, và ồn ào một cách khó chịu
Nghiên Phong chạy ra, tên tay là hộp sơ cứu. Thành Quang và Hoàng Thuận đặt Tiểu Nhi nằm thẳng xuống nền cỏ
Nghiên Phong bắt đầu cầm máu cho cô. Trong lúc này, Mỹ Dung rút điện thoại ra gọi cho xe cấp cứu của bệnh viện LA
Bên bệnh viện nhận được tin này thì gấp rút cho xe cấp cứu đến
Nghiên Phong dùng hết mọi cách có thể, anh cố gắng cầm máu cho cô nhưng thật quá khốn nạn
Viên đạn làm thủng cả dạ dày và gần như là đứt ruột, hiện tại máu chảy ra quá nhiều, một người không tài nào cầm hết quá nhiều máu đang chảy ra được
Bên ngoài biệt thự, tên sát thủ thấy Tiểu Nhi có vẻ như gần sắp chầu trời, hắn nhếch môi nhanh chóng tẩu thoát.
Nhưng xui cho hắn là lúc quay chân lại, hắn vô tình đạp phải đuôi của con chó đực đang nằm ngủ kế bên
Nó đau đớn la lên, rồi nhìn hắn, đôi mắt tức giận đó như muốn thiêu đốt tên sát thủ. Hắn nhặt cây súng lên, lẹ làng bắn vào đầu con chó trước khi nó kịp vồ lấy hắn
Tiếng súng nổ lên thêm một lần nữa gây sự chú ý cho Hắc Phong. Anh nhanh chóng chạy ra ngoài xem thử thì ngạc nhiên khi thấy một con chó đực đang nằm trên vũng máu
Biết là ở đây có người đã cố tình sát hại Tiểu Nhi, anh rút điện thoại ra gọi cho Vĩnh Hi
“- Đến Ưng gia điều tra cho tôi kẻ đã ra tay sát hại Tiểu Nhi là ai. Làm ngay lập tức
- Em hiểu rồi.”
Cúp máy, Hắc Phong cho người dọn dẹp xác của con chó, một dấu vết để lại cũng không còn bởi vì người của anh đều là những kẻ chuyên nghiệp
Nghiên Phong cố gắng hết sức cầm máu cho Tiểu Nhi xong thì cũng là lúc xe cấp cứu đến.
- Làm cái quái gì mà lâu vậy hả? Nghiên Phong tức giận quát
- Xin lỗi Lãnh tổng, do đường hôm nay hơi đông cho nên....Bọn họ giải thích
- Thôi bỏ đi, đưa Lý tiểu thư đến bệnh viện nhanh. Anh nói
Bọn họ nhanh chóng đưa cô lên xe rồi lái đến bệnh viện LA.
Tại bệnh viện, các bác sĩ cùng y tá đưa cô vào phòng cấp cứu, Nghiên Phong nhanh chóng đi thay quần áo rồi chạy vào trong
Hoàng Thuận và mọi người ngồi ngoài ghế chờ. Tâm trạng của tất cả lúc này đều rất lo sợ, nghiêm trọng
Hai tay của anh siết chặt vào nhau, gân trán nổi lên đầy mặt, đôi mắt chứa đựng nỗi sợ, nỗi lo. Anh không muốn mất Tiểu Nhi, bởi vì không nhờ có những lời khuyên nhủ của cô vào bảy năm trước, anh hiện tại đã đâu có thành đạt như thế này
Vì thế....
“Tiểu Nhi, dù cho có xảy ra bất cứ chuyện gì, xin em hãy cố gắng vượt qua tất cả!”
Tại biệt thự của Loan gia, Phi Yến ngồi trên phòng ngủ, tay bấm bấm điện thoại
Cô ta mặc một chiếc váy ngủ màu đen hai dây dài đến đùi. Tư thế nằm của cô ta trông rất giống như là đang quyến rũ ai đó vậy!
Loan Phúc Lợi đi vào, nhìn đứa con gái ăn mặc hở hang như thế, máu dâm của ông ta liền nổi lên
Đi đến bên giường, bàn tay dơ bẩn chạm nhẹ lên đùi thon của cô con gái, ông ta hỏi
- Bảo bối, đang nhắn tin với ai sao?
Phi Yến nhìn ông ta, cô ta gật đầu. Thấy bàn tay ông ta sờ soạng trên đùi mình, ả nghiến răng nói
- Bỏ bàn tay này ra. Con mụ đó mà vào thấy là chết cả đám đó
Ông ta nở nụ cười nham hiểm. Đứng lên, ông ta đi về phía cửa và khóa chặt tay nắm lại.
Sau đó ông ta cởi quần ra để lộ nam căn đang cứng của mình. Phi Yến nhìn cha, cô ta cười, rồi đặt điện thoại lên bàn.
Bàn tay trắng trẻo tự động kéo dây váy xuống và vứt sang một bên
Thân hình quyến rũ của cô ta hiện ra trước mắt, Phúc Lợi càng thêm dâm đãng, chỉ muốn được lên đỉnh cùng con gái mình
Thật là một đôi gian phu dâm phụ dơ bẩn!
Cô ta đi xuống, bộ dạng ẻo lả phát tởm, đi đến chỗ hắn và quỳ xuống. Nắm lấy nam căn, cô ta cho côn thịt vào miệng và liếm mút
Tiếng rên từ đó phát ra, ả vừa lắc hông, vừa liếm mút vật nam tính của cha mình
Rồi ả đưa vật nam tính vào giữa cặp ngực to tròn, liên tự lên xuống khiến ông ta sướng rơn lên
Ả đưa lưỡi xuống, tiếp tục liếm mút côn thịt
Một hồi sau, ông ta do không chịu được liền bắn tinh lên mặt ả.
Ả thỏa mãn liếm hết số tinh dịch đó, rồi nằm xuống nền nhà, dạng hai chân ra cho ông ta phát tiết
Bên dưới vốn đã ẩm ướt, thế nên khi ông ta đưa thứ đó vào, việc ra vào cực kì dễ
Ông ta bắt đầu tiến công mạnh mẽ, bên dưới của Phi Yến ngày càng ẩm ướt, nước nhờn ra liên tục.
Sau một hồi tiến công, cuối cùng ông ta bắn vào bên trong ả. Thở dốc, ông ta cúi xuống, liếm mút nhũ hoa căng cứng của ả
Ả rên rỉ sung sướng liên tục, miệng luôn phát ra tiếng rên dâm đãng. Những lời nói phát ra từ miệng ả đều là những lời thô tục mà một cô tiểu thư cao quý không nên có
Sau khi thỏa mãn, ông ta mặc lại quần rồi rời khỏi phòng. Ả nằm trên nền nhà, cô ta từ từ bò dậy
Đúng lúc đó, tiếng chuông điện thoại vang lên, cô ta đứng dậy thay váy ngủ rồi cầm điện thoại
Nhìn một lượt dãy số trên màn hình, cô ta bắt máy
“- Alo
- Đã xử lí xong.
- Tốt lắm
- Như những gì đã hứa, mau đưa tiền cho tôi
- Tiền? Được thôi, đến ngoại ô thành phố đi, tôi sẽ đến ngay”
Cúp máy, ả nở nụ cười khinh
Muốn tiền sao?! Đừng mơ tưởng như thế chứ!
………………………………………
Bệnh viện LA....
Trước cửa phòng cấp cứu, Hoàng Thuận cùng mọi người ngồi trên ghế chờ. Hai tay của anh liên tục đổ mồ hôi
Mặc dù nhiệt độ ở đây rất mát mẻ nhờ máy điều hòa nhưng hiện tại ai cũng đều đổ mồ hôi lo lắng
Một lúc sau, một nam bác sĩ cùng một nữ y tá chạy ra, trên trang phục của họ dính đầy máu.
Hoàng Thuận thấy họ ra, liền đứng lên, bấu chặt vai của nam bác sĩ, liên tục hỏi
- Tiểu Nhi sao rồi? Cô ấy sao rồi? Các người cứu được cô ấy chưa?....
Anh như kẻ điên dại, liên tục hỏi, liên tục gia tăng độ siết làm vải áo bị rách toẹt ra
Nữ y tá và Mỹ Dung cùng mọi người cản anh lại, nam bác sĩ run run, nói
- Xin hãy bình tĩnh, hiện tại nạn nhân đang mất rất nhiều máu, vì thế....
Chưa kịp nói xong, Hoàng Thuận càng hoảng, anh nói
- Cứu cô ấy. Không được để cô ấy chết, nếu không tôi san bằng cái bệnh viện này của các người lại đấy
Bên trong phòng cấp cứu, Nghiên Phong tức điên máu khi thấy Hoàng Thuận chặn lời của bác sĩ.
Anh điên tiết đi ra ngòai, quát
- Cậu im đi. Để người khác nói xong rồi hẵng nói
Hoàng Thuận dừng lại tất cả động tác, anh nhìn Nghiên Phong với đôi mắt chứa đầy sợ hãi, lo lắng
Nghiên Phong thở dài, anh nói
- Bình tĩnh nào Thuận, hiện tại trong ngân hàng đã hết máu từ thiện, ở đây có ai thuộc nhóm máu A, xin hãy bước ra đây
Khả Ái nghe đến nhóm máu A, cô nói
- Tôi, tôi thuộc nhóm máu A. Xin hãy lấy máu của tôi cứu Tiểu Nhi
Nghiên Phong gật đầu rồi cùng Khả Ái và nam bác sĩ, nữ y tá rời đi.
Cánh cửa phòng cấp cứu đóng lại, Hoàng Thuận ngồi phịch xuống ghế.
Mới sáng nay cô đến bệnh viện để khám bệnh thì biết cô bị mắc bệnh khối u, vậy mà chiều nay lại nhập viện với tình trạng nguy kịch, chuyện này rốt cục là sao đây chứ?!
Ngồi chờ thêm hai tiếng đồng hồ sau, thì Khả Ái bước ra, khuôn mặt cô xanh xao vì bị lấy máu quá nhiều
Mỹ Dung chạy đến đỡ cô, đưa cô đến ghế ngồi xuống
- Uống chút nước đi cho khỏe. Hắc Phong đưa chai nước cho cô uống
Khả Ái nhận lấy, cô uống gần hết nửa chai nước thì đóng nắp lại đặt kế bên
- Sao em không nằm nghỉ? Mới lấy máu xong, sức khỏe còn yếu lắm, biết không? Thành Quang nói
- Tiểu Nhi là bạn em, cô ấy hiện tại đang tranh giành mạng sống với tử thần, em sao có thể yên tâm nằm nghỉ ngơi được?! Cô thều thào nói.
Lần đầu gặp Tiểu Nhi, cô đã để lại cho Khả Ái ấn tượng khá tốt. Tất nhiên Khả Ái rất quý cô cho nên cô ấy mới đồng ý hiến máu để cứu Tiểu Nhi
Mà không ngờ, nhóm máu của cô và Tiểu Nhi lại giống nhau, may mắn quá rồi!
Trên đời này cũng thật nhiều chuyện trùng hợp đến nỗi khiến người ta ngạc nhiên không ít!
Nửa tiếng sau, đèn phòng cấp cứu tắt. Nghiên Phong đi ra, đằng sau là nhóm y tá khoảng 10 người đang đẩy giường bệnh của Tiểu Nhi về phòng
Hoàng Thuận nhìn khuôn mặt xanh xao của cô, anh không khỏi đau lòng
- Tiểu Nhi ổn rồi. Tôi đã đưa viên đạn ra khỏi cơ thể cô ấy. Hiện tại sức khỏe cô ấy còn yếu, không nên hoạt động nhiều và cần phải bổ sung dinh dưỡng đầy đủ. Nghiên Phong nói
- Vậy...khi nào Tiểu Nhi tỉnh? Hoàng Thuận hỏi
- Đến sáng ngày mai cô ấy sẽ tỉnh. Nghiên Phong trả lời rồi rời đi
Hoàng Thuận cùng mọi người đến phòng cô
Mẹ anh sốt ruột quá, bà chạy gấp đến phòng cô
Mới gặp nhau mà cô đã xảy ra chuyện, bà không lo sao được
Nhìn cô gái nằm trên giường lớn với khuôn mặt xanh xao gầy guộc, bà lo lắng không thôi. Nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn, bà nói
- Mau chóng tỉnh lại nhé, Tiểu Nhi!
Tại ngoại ô thành phố, Loan Phi Yến một thân mặc bộ đồ màu đen ôm sát cơ thể quyến rũ. Cô ta đội nón che hết nửa khuôn mặt, đằng sau eo là cây súng được giấu rất kĩ, cô ta mang đôi găng tay đen và giày bốt, trông cô ta giống như sát thủ chuyên nghiệp vậy
Tên sát thủ đi đến, anh ta nói
- Chào, tiền của tôi đâu
- Chào, tiền của anh đây. Nhận xong thì biến khỏi đây mãi mãi đi. Cô ta đưa vali chứa tiền cho hắn và nói
Hắn nhận lấy, nở nụ cười thỏa mãn, xoay người rời đi.
Phi Yến rút cây súng sau lưng ra, cô ta nhắm vào tim anh ta và...
“Đoàng”