Ông Xã Hợp Đồng

Chương 227: Chương 227: Chương 238




Vạn Tố Y đồng ý trỏ về biệt thự, vốn dĩ định nấu cơm chờ Nhạc Nhất Nhạc đành nợ đó

“Nhất Nhạc, tớ xin lỗi, hôm nay có lẻ không ở với cậu được, tối nay tó về nấu cơm cho cậu được không?” Vạn Tố Y rất áy náy vói Nhạc Nhất Nhạc, làm phiền cô mấy hôm nay, hôm nay dự định báo đáp Nhạc Nhất Nhạc, nhưng bây giò có lẻ không làm được rồi.

Nhạc Nhất Nhạc và Vạn tố Y là bạn thân thiết nhiều năm rồi, nên không hề để bụng nhũng chuyện này: “không sao, cậu có vieevj cú đi bận đi, tối thì tối, đến lúc đó cần mua nhũng gì gủi tin nhắn weixin cho tớ, đảm bảo lúc cậu về là sãn sàng để chuẩn bị bữa tối.”

“ok” Vạn Tố Y vô vùng cảm kích nhìn Nhạc Nhất Nhạc, sau đó đi thay đồ trỏ về biệt thự.

Tại biệt thự, Dương Thục Nghị hôm nay xem tin tức vô cùng lo lắng, tình cảm giữa Mạnh Kiều Dịch và Vạn Tố Y tốt như vậy, hai đứa sao có thể ly hôn? Trước đây, Mạnh Kỳ Nhu từng chia rẻ hai người, Duong Thục Nghị chia rẻ hai đứa đều không thành công, Dương

Thục Nghi không tin hai người lại tụ chia cách nhau.

Bà vừa bảo Mạnh Kỳ Nhu thống báo gọi Vạn Tố Như đến, lúc này đang rất sốt ruột tại sao Vạn Tố Y vẫn chua đến.

Đợi đến khi người giúp việc lại thống báo Vạn Tố Y đã đến, Dương Thục Nghị lại không sốt sắn nữa, trện guong mặt vẫn là nụ cười hiền hòa như mọi ngày, bà nhìn Vạn Tố Y vừa đến vẫy tay: “Tố Y, lại đây.”

“Mẹ” Vạn Tố Y đối với Duong Kỳ Nhu không có gì khác vói mọi khi.

Cho dù Vạn Tố Y và mạnh Kiều Dịch đã ly hôn, chỉ cần Dương Thục Nghị cần cô, Vạn Tố Y cũng sẽ đối xử với Dương Thục Nghị như thuở ban đầu.

“Con và Kiều Dịch giận nhau à?” Dương Thục Nghị vỗ vỗ tay Vạn Tố Y nhẹ nhàng hỏi thăm.

Dương Thịc Nghị đã nhìn thấy tin tức, Vạn Tố Y không thể che giáu Dương Thục Nghị. Nhưng Vạn Tố Y cũng không nói hết với Dương Thục Nghị: “chỉ là chút chuyện nhỏ, bọn con sẽ giải quyết “

Vạn Tố Y nói với Dương Thục Nghị rất bao quát, những chuyện như thế này nói hết với Dương Thục Nghị cũng chỉ làm cho bà thêm lo lắng mà thôi.

Dương Thục Nghị nghe nói là chuyện nhỏ thì tạm thòi tin tưởng một chút, nói với Vạn Tố Y: “vọ chồng vói nhau xích mích là chuyện bình thường, cải nhau cũng là chuện bình thường, chỉ cần bao dung rộng luongj vói nhau thì mọi chuyện sẽ ổn cả.”

“Dạ” Vạn Tố Y miễn cưỡng cười.

“Đàn ông phải lạnh lùng hơn phụ nữ, không đươc cho người lạ qáu nhiều những thứ goi là đồng cảm, nhưng họ đối với người nhà thì lại khác, con đối xử tốt với nó, cho dù con không nó ra thì nó vẫn luôn ghi nhớ. Giống như ta, bên ngoài kia người ta nói rằng Niên Nguyên tốt vớ ta nhu thế này như thế kia, mặc dù đã tàn tật nhung vãn luôn bên chăm chăm sóc ta. Bên ngoài đọ bọn họ chỉ biết được chùng này, nhưng có a biết được những gì mà ta làm cho ong ấy?” Dương Thục Nghị thở dài, bất lực nhìn Vạn Tố Y.

Bà thật lòng muốn tốt cho Vạn Tố Y và Mạnh Kiều Dịch, cho nên nhũng chuyện bà chưa nói vơi sia bao giò cũng nói hết với Van Tố Y: “con có cảm thấy bố chông con rất đa tình không?”

Vạn Tố Y lắc đầu: “bố sao có thể như thế được?”

Mạnh Niên Nguyên bên ngoài kia luôn cho rằng ông vô cùng tốt với Duiong Thịc Nghi, trước kia có bao nhiêu người phụ nũ quyến rũ ông cũng không để tâm, sau đó Dương Thục Nghị xảy ra tai nạn không thể di lại được nữa, ông giao lại công ty cho Mạnh Kiều Dịch, bản thân yên tâm mà chăm sóc Dương Thục Nghị, bây giwof ngoài việc thỉnh thoảng có đi nước ngoài, ngoài ra bất cú thời gian nào đi đâu cũng có Dương Thcuj Nghị bên cạnh, hai người như hình với bóng, còn luôn là hình mẫu vọ chồng xuất sắc trong giới.

“Nhưng bố chồng con, lúc trẻ rất đa tình.” Dương Thcuj Nghị nếu nư không phải vì chuyện tình cảm của Mạnh Kiều Dịch và Vạn Tố Y, thì bà nhất định không nói nhũng chuyện này với Vạn Tố Y: “có một làn ta thậm chí còn bát được trên tận gường.”

“……”

Vạn Tố Y yên lặng nghe Duong Thục Nghị kể, những chuyên này, Vạn Tố Y thục sự lf lần đầu tiên nghe thấy.

“Sau khi phát hiện, ta không hề chấp vấn ông ấy, thậm chí còn không hề nhắc đến, ngày hôm sau vẫn như mọi khi dậy chuẩn bị bữa sáng và sắp xếp cuộc sống của ông. Nụ cời trên môi không những ít đi mà còn nhiều hơn trước nữa” Dương Thục nghị tính cách tốt không phải là bẩm sinh, mà là bà hiểu rõ sụ quý trọng của tính ôn hòa luôn giũ vững con tim như vậy, dần dần trỏ nên càng ôn hòa: “nhưng bố chồng con cũng từ sau lần đó, không hề để xảy ra bất cú sai sót nào.”

“Lúc đó nếu như ta lớn tiếng gâu chuyện vói ông ấy, trong lòng ông ấy không còn chút áy náy nào nữa, nhưng nếu như ta không làm ồn ào, thậm chí chí còn mỉm cưới chấp nhận, áy náy luôn đi theo ông ấy, sau này có xảy ra những chuyện tương tự đối vói ông cngx là một lời nhắc nhở.” Dương Thục Nghị nhẫn nại ngồi nói vói Vạn Tố Y những chuyện này, ánh mắt hiền hòa nhìn Vạn Tố Y: “vợ chồng vói nhau ắt sẽ có cách giải quyết riêng của vọ chồng, những cặp vơ chồng trẻ nhu các con bây giò có lẻ không giống như ta trước đây, những chuyện về vi phạm nguyên tắc thì không thể bỏ qua nhưng những chuyện nhỏ,còn có thể bao dung thì bao dung một chút, kết quả có thể sẽ không giống nhau. “

Vạn Tố Y biết nổi khổ tâm của Dương Thục Nghi khi nói kể cho cô những chuyện này, Cô mỉm cời vói Duong Thịc Nghi: “chuyện của con và Kiều Dịch, bọn con sẽ giải quyết ổn thỏa, mẹ không cần phải lo lắng đâu.”

“Nhưng chuyện về bản tin tức con thật sự xin lỗi..” Vạn Tố Y biết Dương Thục Nghị xem tin tức mới biết được: “là vì nghề nghiệp cả co nên mới...”

“Không có gì, chuyện này mẹ có thể lí giải, chỉ cần các con không có chuyện gì là được, tin tức bên ngoài như thế nào mẹ đều không quan tâm.” Dương Thục Nghi biết Vạn Tố Y muốn nói gì, không nhũng ngắt lời của Vạn tố Y mà còn an ủi Vạn Tố Y: “cảm giác thật trong lòng, luôn quan trọng hon ánh mắt của người khác”

Vạn Tố Y gật đầu, những gì hôm nay Dương Thục Nghị nói làm Vạn Tố Y vô cùng cảm động

Nhữ lời của Duong Thục Nghị cũng thành công khiến Vạn Tố Y lung lay, cô bị lung lay bởi thái độ của Dương Thục Nghị, mẹ chồng giống như Dương

tcuj nghị bây giờ rất hiếm gặp, nếu như Vạn Tố Y thực sụ chia tay với Mạnh Kiều Dịch, ít nhiều cũng cảm thấy có lỗi vói Dương Thục Nghị

Vạn Tố Y hôm nay ở biệt thụ bầu bạn với Dương Thục Nghị, gần tối Mạnh Kiều Dịch cũng đến.

Mạnh Kiều Dịch nhìn thấy Vạn Tố Y ở biệt thuj rất kinh ngạc.: “ Y Y, sao em lại ở đây?”

“Là ta gọi điện thoại gọi Tố Y đến.” Dương Thục Nghị “ừm hửm” thanh lọc thnah quản, có chút trách moác Mạnh kiều Dịch: “ta nói co đến sóm một chút, sao lâu như vậy mói đến?”

“Hôm nay công ty công việc hơi nhiều mẹ ạ”

“ Con không cần cần giải thích vói ta, con nên giải thích vói Vạn Tố Y” Dương Chi Thủy ngắt lời Mạnh kiều Dịch, nói tiếp: “con giũ Tố Y lại ăn cơm, Tố Y đòi về nhà ăn, bây giò con đến rồi, đa con bé về nhà đi.”

Vạn Tố Y mỏ miệng, thật ra cô nói về nhà ăn cơm không phải là về hải viện mà là về là Nhạc Nhất Nhạc, nhưng ở chỗ Dương Thcuj Nghị không thể nói rõ ràng.

Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y cười, đồng ý vói Duoiwng Thcuj Nghị: “dạ vâng “

“Mẹ, mẹ nghỉ ngoi cho khỏe.” Mạnh Kiểu Dịch vùa nói vùa nắm tay Vạn Tố Y chào tạm biệt Dương Thục Nghị.

Dương Thục Nghị nhìn hai người đứng bên nhau lcs này mới thục sự yên lòng, nụ cười xem lầm chau mày: “được, mau về nhà đi.”

Trước Mặt Dương Thục Nghi, Vạn Tố Y không giãy giụa, mà mặc kệ Mạnh kiều Dịch nắm lấy tay cô.

Vừa mới ra khỏi phòng khách, Vạn tố Y giật lại tay mình.

”Nhất Nhạc còn đợi tôi về ăn cơm, ngài đưa tôi qua đó được không?” ý tứ của Vạn Tố Y rất rõ ràng, hôm nay sẽ không về nhà cùng mạnh Kiều Dịch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.