Ông Xã Hợp Đồng

Chương 229: Chương 229: Chương 240




Khi Vạn Tố Y nhìn thấy máy bán hàng tự động ở tầng dưới cô nhớ là Mạnh Kiều Dịch đã phải lái xe suốt mấy ngày không nghỉ ngơi.

Vạn Tố Y nhìn chằm chằm vào lon cà phê trong máy bán hàng tự động khá lâu trước khi cô rút tiền ra. Cô chọn cà phê đóng hộp, sau đó cô lấy nó ra khỏi máy bán hàng tự động rồi mang nó cho Mạnh Kiều Dịchq.

Mạnh Kiều Dịch ngồi trong xe không rời đi. Một lát sau, anh thấy Vạn Tố Y trở vè và cầm thứ gì đó trong tay.

“Cái này...” Vạn Tố Y gõ cửa sổ.

Mạnh Kiều Dịch mở cửa sổ thấy Vạn Tố Y đang cầm một lon cà phê trong tay: “Cho anh này.”

“...”

Mạnh Kiều Dịch không nghĩ rằng Vạn Tố Y quay lại để đưa cà phê cho mình, anh từ từ đưa tay ra cầm lấy lon cà phê trong tay cô.

“Anh bây giờ lái xe mệt rồi, uống trước khi lái xe, đi đường anh sẽ không buồn ngủ nữa.” Vạn Tố Y chỉ lo dặn dò về cà phê Mạnh Kiều Dịch, quên không rút tay về.

Khi cô nói xong, định rút tay về thì cô cảm nhận được lực của Mạnh Kiều Dịch.

“Em... phải quay lại.” Vạn Tố Y nhìn Mạnh Kiều Dịch mở miệng, nói năng mất tự nhiên.

Mạnh Kiều Dịch nới lỏng tay rồi dặn dò: “Chân em vẫn chưa hết sưng đỏ hoàn toàn, ít đi giày cao gót thôi. Ban đêm phải nhớ bôi thuốc.”

Vạn Tố Y gật đầu, lần này quay lại đi lên lầu. Cô và Mạnh Kiều Dịch đang ở cùng nhau, Mạnh Kiều Dịch không nhìn cô, anh thực sự biết mắt cá chân của cô như thế nào.

Khóe miệng Vạn Tố Y nở một nụ cười, Mạnh Kiều Dịch thực sự quan tâm đến cô.

Cô đưa cà phê cho Mạnh Kiều Dịch, Mạnh Kiều Dịch không uống. Sau khi Vạn Tố Y đi lên lầu, Mạnh Kiều Dịch nhìn chằm chằm vào lon cà phê, nụ cười trên môi anh không ngừng.

Loại cà phê, bình thường loại cà phê này, Mạnh Kiều Dịch không bao giờ chạm vào nó. Chứ nói gì đến uống. Nhưng hôm nay, cho anh uống loại cà phê, anh thấy rất hạnh phúc.

Vạn Tố Y không thể che giấu tất cả các mối quan tâm của mình. Mặc dù Vạn Tố Y bây giờ anh thấy sự quan tâm của cô đối với anh chỉ bằng Ui Da thôi, nhưng anh cũng thấy vui rồi.

Mạnh Kiều Dịch không mở cà phê luôn, mà đặt nó trước tay lái.

Tối nay, Mạnh Kiều Dịch đã có tiến bộ. Anh ấy đã cho một ít thức ăn cho mèo vào ban đêm, nhưng anh ấy vẫn không thể quay trở lại phòng thú cưng của mình để ngủ. Anh ấy ở trong phòng ngủ của Mạnh Kiều Dịch.

Lúc này, Mạnh Kiều Dịch trong phòng ngủ, nhìn Ui Da quen thuộc đang ngủ bên giường, nở một nụ cười bất lực. Anh không thể tin được. Anh thực sự đã ở hai đêm trong phòng với một con thú cưng.

Ui Da chắc chắn biết anh ta muốn gì, nó biết mối quan hệ của anh với Vạn Tố Y. Nếu không, đối tượng rút lui tiếp theo có thể không phải là anh.

Khi Vạn Tố Y vẫn còn ở đó, nó không thích Mạnh Kiều Dịch lắm. Dường như không thấy Mạnh Kiều Dịch trong mắt nó, chứ đừng nói đến làm nũng hay gì.

Vạn Tố Y hiện không ở trong Hải Viên. Nó muốn tìm nựng nên bình thường đều là người hầu nuôi nó, không phải là Mạnh Kiều Dịch, nhưng nó vẫn tìm Mạnh Kiều Dịch, nó muốn Mạnh Kiều Dịch nựng nó.

Mạnh Kiều Dịch không thể sống chung với nó, nhưng giờ anh thậm chí còn chấp nhận điều đó... Vạn Tố Y trước đây rất thích Ui Da, bây giờ chỉ sợ Mạnh Kiều Dịch cũng thích Ui Da không kém.

Mạnh Kiều Dịch quay đầu sang một bên nhìn nó. Nó là con mèo lười biếng, duỗi chân tay ngủ ườn cái bụng ra. Mạnh Kiều Dịch nở nụ cười. Anh thích Ui Da rồi anh cảm thấy như vậy. Ui Da ngay cả tư thế ngủ cũng rất dễ thương...

Đây chắc là giống truyền thuyết nói “yêu nhau củ ấu cũng tròn”. Vạn Tố Y không có ở đó, anh sẽ thay Vạn Tố Y yêu thương nó.

“Đây được gọi là một người đắc đạo chó gà thăng thiên!” Vào thời điểm đó, Nhạc Nhất Nhạc cầm một chiếc đũa và suy nghĩ một lúc lâu đột nhiên được mô tả cho Vạn Tố Y.

Vạn Tố Y không thể không mỉm cười: “Thành ngữ của cậu dường như không phù hợp.”

“Ồ, nó rất phù hợp mà.” Nhạc Nhất Nhạc không cảm thấy có gì đó không ổn với lời nói của mình: “Trước kia Mạnh Kiều Dịch không thích mèo, anh ấy không thích con mèo dễ thương. Bây giờ anh ấy không thể ở đây. Mèo ngủ một đêm, đây không phải là người có thể đưa gà và chó lên thiên đường. Chuyện gì vậy! “

Vạn Tố Y cau mày và nhìn Nhạc Nhất Nhạc. Cô luôn cảm thấy có gì đó không ổn với Nhạc Nhất Nhạc, nhưng cô không thể tìm ra một câu nào tốt hơn để bác bỏ cô.

Vạn Tố Y thở dài và không tiếp tục. Cô cầm đũa trên bàn: “Xin lỗi, tớ đã hứa sẽ nấu ăn cho cậu hôm nay, mà cậu vẫn phải nấu ăn cho tớ.”

“Không có gì, đừng vội. Cậu sẽ có thời gian để làm điều đó cho tớ một lần nữa.” Nhạc Nhất Nhạc luôn hào phóng và không tính đến những điều nhỏ nhặt này.

Vạn Tố Y gật đầu: “Ừ.”

Bữa ăn này được Vạn Tố Y nhớ đến, sẽ luôn được Nhạc Nhất Nhạc làm cho. Tuy nhiên, Vạn Tố Y không thể đảm bảo rằng nó tốt hơn Nhạc Nhất Nhạc.

Nhạc Nhất Nhạc sống một mình trong một thời gian dài và nấu ăn ngon. Miễn là cô ấy chuyền các món ăn của mình, về cơ bản nó có đầy đủ màu sắc và hương vị.

Nhạc Nhất Nhạc đã cho Vạn Tố Y một món ăn. Cô đã không ăn bất cứ thứ gì hôm nay. Bây giờ cô cần phải ăn một ít thức ăn vào bụng để lấp đầy dạ dày.

Hôm qua, Vạn Tố Y không ăn gì cả. Cô ấy không thể ăn nhiều mỗi bữa. Có vẻ như cô đã mất khả năng thích đồ ăn. Nhưng hôm nay, Vạn Tố Y không ăn, cô rất thơm và thậm chí thích âm nhạc. Món đó đặc biệt ngon.

Nhạc Nhất Nhạc tin rằng sự thay đổi nhỏ của Vạn Tố Y không chỉ là sự quyến rũ, mà còn là lý do để thấy Mạnh Kiều Dịch ngày hôm nay.

Ngay cả khi Mạnh Kiều Dịch không thực sự thích Vạn Tố Y, Vạn Tố Y luôn thích Mạnh Kiều Dịch. Nếu họ có thể nuôi dưỡng tình cảm như những cặp đôi bình thường trong tương lai, họ sẽ cảm thấy tốt khi họ hạnh phúc.

Nhưng mọi thứ không thể đơn giản như Nhạc Nhất Nhạc nghĩ. Hôm nay tin tức đã phá vỡ ngày kinh doanh của Vạn Tố Y và Mạnh Kiều Dịch. Vào ban đêm, tôi chỉ dừng lại một lúc, một bộ phim bom tấn khác đã được phát hành.

Vạn Tố Y và Mạnh Kiều Dịch xác nhận ly hôn! Một số chi tiết tiết lộ sự thật!

Trên ít ỏi, nhiều đội tiếp thị đột nhiên nhắm vào Vạn Tố Y, tất cả các loại nhãn phân tích với các tiêu đề như vậy đều bùng nổ.

Vạn Tố Y không chú ý đến tin tức của cô vào ban đêm, cô không biết tình hình cụ thể. Vào buổi sáng, cô nhận được một cuộc điện thoại từ Karin trước khi cô có thời gian đọc tin tức.

Karin yêu cầu Vạn Tố Y tới ngày hôm qua, Vạn Tố Y từ chối vì phản ứng đầu tiên. Công việc kinh doanh của cô và Karin đã hơn một tháng trước. Hiện tại không có trao đổi, vấn đề bán sản phẩm đã ổn định. Vạn Tố Y không có lý do gì để vượt qua.

Do đó, Karin nói với Vạn Tố Y rằng ngay cả khi Vạn Tố Y không có gì để làm, hợp đồng giữa Vạn Tố Y và AR đã hết hạn, bây giờ Vạn Tố Y phải điền vào hợp đồng để hủy bỏ.

Karin nói rất nghiêm túc ở đây, rất xấu hổ. Vạn Tố Y đã rất bất lực, cuối cùng đã hứa: “Ừ, tôi bây giờ, nhưng có thể đảm bảo tốt nhất rằng mọi thứ sẽ kết thúc trong vòng nửa giờ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.