Ông Xã Hợp Đồng

Chương 261: Chương 261: Chương 272




Vạn Tố Y ỏ trong nhà vệ sinh nhìn vạch đỏ trên que thủ thai đã nhìn được 5 phút rồi, trước khi dùng cô đã đọc kỹ hướng dẫn sử dụng, kết quả nay chắc chắn không sai được.

Vạn Tố Y cú luôn có cảm giác không thể tin tưởng được, đúa con này lai đến một cách bất ngờ như thế này.

Vạn Tố Y ở trong nhà vệ sinh đối diện với que thử thai rất khó hoàn hồn, may có cuộc điện thoại của Mạnh Kiều Dịc giúp cô hoàn hồn trở lại.

Chiếc điện thoại đặt bên cạnh bồn rửa mặt liên tục rung và gây ồn ào, Vạn Tố Y quay đầu nhìn qua số điện thoai, lập túc nhấc máy: “alo”

Cô rõ ràng là đã nhì qua số điện thoại và tên, nhưng do quá mất hồn, điện thoại vùa đặt lên tai cô lại quên là ai gọi đến.

“đã nói là không chạy lung tung, người đâu rồi?” Mạnh Kiều Dịch ở đầu dây bên kia giọng nó đăỳ ắp bất lực, cô ấy nói không đi đâu, nhưng Mạnh Kiều Dịch đợi mãi vẫn không thấy cô trở lại, phải kêu Chu Hầu qua xem tình hình, Chu Hầu nói với anh, Nguyễn Ca và Vạn Tố Y một tiếng trước đã ra ngoài rồi.

Vạn Tố Y nhận ra giọng nói của Mạnh Kiều Dịch, trong lòng đột nhiên có chút hoảng loạn, không biết phải trả lời anh như thế nào: “Em....em không được khỏe nên về nhà trước.

Mạnh Kiều Dịch vốn chỉ muốn trêu chọc Vạn Tố Y một chút, nhung câu trả lời của cô làm anh dột nhiên chau mày, gionggj nói quan tâm hỏi han: “em làm sao vậy?”

Lúc trước mặt anh Vạn Tố Y vẫn khỏe mạnh bình thường, sao tự dưng lại không được khỏe.

“Không, không sao? Vạn Tố Y rất muốn lập tức nói với anh, nhưng cứ cảm thấy chưa sắp xếp được ngôn từ, không biết phải mở lời như thế nào: “cái đó, anh cú về nhà trước đi đã, em có chuyện muốn nói vói anh.”

“Không sao?” Mạnh Kiều Dịch nghe Vạn Tố Y cú ấp a ấp úng, cứ cảm thấy có chuyện gì không bình thường.

Vạn Tố Y thở ra: “dạ”

“Ok, vậy đợi anh.” Vạn Tố Y chua bao giờ nói chuyện với anh mà dùng hôn gió kiểu như này, Mạnh Kiều Dịch đoán chắc cahwsn là có chuyện gì.

Vạn Tố Y tắt điện thoại, cuối cùng cũng đặt đồ vật trong tay xuống đi ra ngoài.

Nguyễn Ca nhìn thấy Vạn Tố Y bước ra, lập tức bay lại, khuôn mặt xinh đẹp của cô viết đầy sự tò mò: “sao rồi?”

“Cậu nói đúng rồi.” Vạn Tố Y không hề vong vò với Nguyễn Ca, thở một hơi thật nặng.

Bây giờ chũng chỉ có Nguyễn Ca là cô nói chuyện không có chút áp lực gì, bởi vì chuyện này không có liên quan gì đến Nguyễn Ca.

“OMG.” Biều cảm vui mừng lập tức hiện rõ lên khuôn mặt Nguyễn Ca, bọ dạng vô cùng vui mừng: Chúc mừng cậu, cũng chúc mừng tớ!”

Vạn Tố Y thở dài, lời chúc của Nguyễn Ca là sao, cô chúc mừng Vạn Tố Y, Vạn Tố Y có thể hiểu được, nhưng chúc mừng chính mình là sao: “tại sao lại có cả cậu?”

“Bởi vì cậu là người đầu tiên làm mẹ trong tất cả bạn bè của tớ, tớ vui lay vói cậu mà, còn nữa, tớ nghĩ cậu có còn sẽ hạnh phúc hơn nhieuf.” Nguyễn Ca cười ha hả dawnhj dò Vạn Tố Y, trong mắt cô Vạn Tố Y và Mạnh Kiều Dịch là tình yêu thật lòng, ở thời điểm thích họp bất ngờ có một đứa con không cần phải suuy nghĩ rawnngf hai người sẽ càng hạnh phúc.

“Nhưng tó vẫn chưa sẵn sàng.” Vạn Tố Y tù tù lên tiếng, so vói Nguyễn Ca Vạn Tố Y không giống là người mang thai, ít ra nhìn biểu cảm trên mặt khong hề thấy cô vui mừng.

Vạn Tố Y cú bảo là thuận theo tự nhiên, cô cho ràng đứa bé sẽ không đến sóm như thế này, đâu ai biets nó đến vào lúc này.

“Cậu sao vậy? không vui à? Không thích à?” Nguyễn ca dựa vào sự hiểu biết về Vạn Tố Y suy đoán, không hề thay Vạn Tố Y suy nghĩ.

Vạn Tố Y lắc đầu, cũng không phải là không vui, cô chỉ là không biểu đạt được cảm xúc của mình: “không vui, cũng không phải không vui, rất phức tạp.”

“Nghe có vẻ phức tạp thật....” Nguyễn Ca không hề nghe hiểu ý của Vạn Tố Y, nếu nhu thế này, cô giống như chưa nói gì.

“Nhưng cậu yên tâm, tó cần đứa con này.” Vạn Tố Y cho dù tâm trạng không được ổn định cho lắm, cũng không muốn có con vào lúc này nhưng chỉ cần là đã đến, đây là một sinh mạng, Vạn Tố Y nhất định không để cho nó ra đi.

Nguyễn Ca nghe được câu nói này của Vạn Tố Y thì yên tâm hơn một chút, nếu như thế này thì Vạn Tố Y chỉ là tâm trạng không được tốt, không có vấn đề gì nghiêm trọng, vài ngày sau là sẽ ổn thôi.

Vạn Tố Y không muốn Nguyễn Ca hỏi quá nhiều, Nguyễn Ca không hỏi thêm gì nũa, chỉ hỏi thêm một câu liên quan đến Mạnh Kiều Dịch: “Mạnh tổng biết chưa?”

Chuyện tốt như thế này, nếu như Mạnh Kiều Dịch biêt có lẻ sẽ rất vui mừng nhỉ!

“Vẫn chưa biết, anh ấy đang trên đường về nhà, tó đang nghĩ không biết phải nói với ảnh như thế nào.” Vạn Tố Y cảm thấy bản thân rất buồn cười, Cô nói vói Nguyễn Ca thì rất dễ dàng, mà lại không biết phải nói với Mạnh Kiều Dịch như thế nào.

“Còn nói nhu thế nào nũa, nói thẳng chứ sao, còn không được nữa thì cầm que thử thai đua cho anh ấy, ảnh rồi chuyện gì cũng hiểu thôi.” Nguyễn Ca cảm thấy chuyện này vô cùng đơn giản.

“Đâu có đơn giản như vậy” Suy nghĩ của Vạn Tố Y không giống với Nguyễn Ca, trong lòng cô còn có nhiều lo lắng.

Lúc này không phải là thời gian thích hợp, cho dù là đối với Vạn tố Y hay Mạnh Kiều Dịch.

Tớ không biết cái mà cậu nói đơn giản là gì, nhưng tớ rất rõ, có mặt tớ hai người sẽ không tự nhiên nói chuyện.” Nguyễn Ca xem thời gian, nghĩ là Mạnh Kiều Dịch cũng sắp về rồi. Nếu như cô ra về sau khi Mạnh Kiều Dịch đã về thì rất ngượng ngùng, bây giờ về vẫn tốt hơn: “tớ đi trước đây, hai người nói chuyện với nhau, có kết quả rồi nói với tớ.”

“OK.” Vạn Tố Y rất cảm ơn sự quan tâm của Nguyễn Ca, cô nhìn Nguyễn Ca cầm lấy túi xách, tiễn Nguyễn Ca ra về.

Nguyễn Ca tính toán thời gian cũng rất chuẩn, cô vừa đi, chẳng bao lâu Mạnh Kiều Dịch cũng trở về.

Có thể nhận ra Mạnh Kiều Dịch trở về rất vội vàng. Anh ân cần nhìn Vạn Tố Y, ánh mắt nhìn Vạn Tố Y một lượt tù đầu đến chân, nhu đang suy xét Vạn Tố Y chỗ nào không được khỏe.

“Đi bệnh viện kiểm tra chưa? Bác sĩ nói nhu thế nào?”

Vạn Tố Y đã về sớm, vậy chắc là đi bệnh viện vói Nguyễn Ca rồi

Lúc này Mạnh Kiều Dịch chỉ cần biết kết quả.

Vạn Tố Y ngước đầu nhìn Mạnh Kiều Dịch, sác mặt không hề

tốt.

“Em có chuện này muốn nói vói anh...” Vạn Tố Y giọng nói li ti, giống như sắp công bố một tin túc không hề tốt lành gì.

Giọng điệu của cô làm Mạnh Kiều Dịch chau mày: “chuyện gì?”

“Em.. hôm nay đã định đi bệnh viện, nhưng tiểu ca nói cô ấy biết em bệnh gì, nên em không đi.

“Biết rồi cũng phải đi, lòi nói của cô ấy có thể tin tưởng haonf toàn không, cô ấy có phải là bác sĩ đâu.”

Được biết Vạn tố Y không hề đi bệnh viện, Lời nói của Mạnh Kiều Dịch có chút trách móc: “Vẫn phải đi bệnh viện. Xem ra lời nói của cô ấy làm em suy nghĩ lung tung rồi.”

Nếu như không phải Nguyễn Ca đoán bừa tình trạng sức khỏe của Vạn Tố Y, cô ấy bây giờ cũng không biệu hiện bộ dạng khó xử như thế này.

Mạnh Kiều Dịch kéo tay Vạn Tố Y, Vạn Tố Y nhẹ nhàng né tránh, lên tiếng: “em đã xác nhận được vấn đề của mình rồi.”

“ừm? em xác nhận bằng cách gì?” chưa xem qua bác sĩ, sự chắc chắn nhu thế nào Mạnh kiều Dịch cũng không tin.

Vạn Tố Y nhìn Mạnh Kiều Dịch, thử che giấu nụ cười trên môi nhưng không thành công: “em dùng que thử.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.