Ông Xã Hợp Đồng

Chương 277: Chương 277: Chương 288




Mấy hôm nay Nguyễn Ca trở thành Trung tâm của dư luận, tất cả mọi người đều dạy cô phải giải quyết việc này như thế nào, hoặc là quan tâm đến chuyện này sau này sẽ ảnh hưởng lớn như thế nào đến con đường phát triển sự nghiệp của Nguyễn Ca, còn một nhóm khác lại chờ xem trò hề của cô, thật lòng thật dạ quan tâm đến cảm xúc của cô, cũng chỉ có Vạn Tố Y vói cuộc điện thoại gọi đến hôm nay.

Nhận được điện thoại của Vạn Tố Y, Nguyễn Ca cả người như được giải thoát: “cậu có biết tớ gần đây đối diện vói đám nhà báo mệt như thế nào không? Tớ thật là.....”

Nguyễn Ca nghe được Vạn Tố Y hỏi han về tình hình gần đây, cô liền che đậy không được nữa, vừa mới mở lời than thở với Vạn Tố Y, lại đột ngột dừng lại một cách bất lực: “thôi bỏ đi, sự việc không thể tồi tệ hơn lúc này nũa, tớ lại không có cảm giác gì nũa rồi.”

“Tớ xem qua tin tức ngày hôm nay về cậu rồi, tớ có thể đoán được tình hình của cậu lúc đó.” Vạn Tố Y hiểu được nhân phẩm của Nguyễn Ca, sự việc nhất định không đúng nhu đám nhà báo viết, không thể ngoại trừ khả năng lúc đó đám nhà báo đã thêm mắm thêm muối.

“Nếu như tất cả mọi người đều nghĩ được như cậu thì tốt biết mấy.” Vậy thì Nguyễn Ca không cần phải giải thích gì thêm nữa, thế giưới hòa bình.

Nguyễn Ca than thở như thế này ngược lại lại làm Vạn Tố Y không có cách nào tiếp lời, cô cười cười nói: “qua lần này cũng xem như là một bài học hay...cũng không thể thuận buồm xuôi gió mãi, có được bài học lần này, sau này có gặp phải chuyện gì cũng không phải lo lắng gì nữa.”

“Tớ nếu như có thể suy nghĩ theo hướng cậu nói thì có lẻ là nhẹ nhõm hơn rất nhiều.”

Nguyễn Ca bật cười trả lời Vạn Tố Y, những lời nói này nếu đổi lại là người khác nói với Nguyễn Ca, Nguyễn Ca có lẻ không cho người ta đẹp mặt, nhưng Vạn Tố Y thì khác, cô nhất định là thật lòng quan tâm mình, thật lòng muốn bảo vệ mình

“Mấy hôm nay cậu thế nào rồi?” Nguyễn Ca không muốn nói chuyện này với Vạn Tố Y nữa, cô muốn nói chuyện gì đó vui vẻ hơn: “tiểu tử thối có hành cậu không? Khẩu vị so với lúc trước như thế nào? Ăn uống thì sao? Công ty có phải tạm thời phải nhưng hoạt động không?”

Muốn quan tâm Vạn Tố y, cũng có rất nhiều vấn đè có thể hỏi.

Chỉ là cô một lúc hỏi quá nhiều, Vạn Tố Y không biết trả lời vấn đề nào trước, chỉ có thể khái quát trả lời cô: “tớ rất khỏe, không cần pahir lo lứng cho tớ.”

“Chuyện của công ty thì đợi cậu có thời gian tớ từ từ nói với cậu.” Công ty của Vạn Tố Y đang trong giai đoạn chuẩn bị, còn rất nhiều việc cần cô hoàn thành, nói đến cũng vô cùng nhiều, lúc này không phải thời gian thích hợp.

Nguyễn ca ngược lại rất rõ ý đồ của Vạn Tố Y nên cũng không hỏi nhiều.

“À đúng rồi, mấy hôm nay cậu có thời gian thì quan tâm Nhạc Nhất Nhạc nhiều hơn một chút.” Nguyễn ca biết Vạn Tố Y gần đây có nhiều thồi gian, vì ngoài chuyện dưỡng thai ra những vấn đề khác không cần cô phải nghĩ nhiều.

Vạn Tố Y mấy hôm nay vẫn luôn liên lạc qua điện thoại với Nhạc Nhất Nhạc nhưng không biết Nguyễn Ca nói quan tâm Nhạc Nhất Nhạc nhiều hơn là có ý gì.

“Sao vậy? Nhất Nhạc có chuyện gì sao?” Vạn Tố Y hỏi dồn Nguyễn Ca.

Theo lẻ thì dựa vào quan hệ của Nhạc Nhất Nhạc thì cho dù Nhạc Nhất Nhạc có chuyện gì thì Vạn Tố Y cũng là người biết đầu tiên mói đúng chứ.

“Không có gì, chỉ là hình như có chuyên gì đó. Nhạc Nhất Nhạc ngây thơ quá, tó lo cậu ấy bị người ta lừa, lúc này phải tới lượt cậu rồi.” Nguyễn Ca nhắc nhở Vạn Tố Y, bởi vì cô dạo này rất bận, muốn thường xuyên quan tâm Nhạc Nhất Nhạc cũng không thể nào làm được, hơn nữa Vạn Tố Y Gần đây không giống cô, so với Nguyễn Ca tình hình tốt hơn rất nhiều.

vạn tố Y vẫn không hiểu lắm lời nói của Nguyễn ca là có ý gì, nhưng biết được vấn đề cần được hỏi như nào: “Ok?”

Nhạc Nhất Nhạc mặc dù là hoa khôi, nhưng đến bây giờ thì kinh nghiệm tình yêu vẫn là số 0, ở tất cả mọi phương diện, Nhạc Nhất Nhạc đều rất giỏi, nhất là ở thời điểm quyết định, quyết đoán giống như một người đàn ông 40,50 tuồi. Nhưng về tình yêu, cho dù cô rất ít khi biểu hiện ra, Vạn Tố Y vẫn luôn cảm thấy, cô vẫn là còn là một thiếu nữ.

Bên Nguyễn Ca đang có người giục cô xác nhận lịch trình của ngày hôm nay, coo khoong thể nói chuyện tiếp với Vạn Tố Y, cô hỏi thêm Vạn Tố Y mấy câu hỏi tạm biệt rồi kết thúc cuộc nói chuyện.

Kết thúc cuộc điện thoại với Nguyễn Ca, vạn Tố Y lại bắt đầu vô cùng chán nản.

Hôm nay cô ở nhà cũng giải quyết được không ít chuyện nhưng một khi rảnh rổi là cô lại thấy không có việc gì để làm.

Cô chỉ ỏ nhà thỉnh thoảng ăn trái cây đợi Mạnh Kiều Dịch về, trong quá trình đợi, Thẩm Nghi San đã gửi tin nhắn cho Vạn Tố Y, trong tin nhắn chẳng có lời hỏi han của chị em, Thẩm Nghi San chỉ gửi cho Vạn Tố Y chuyến bay của mình, không nói gì thêm nữa.

Cho dù không có, ý đồ cũng rất rõ ràng rồi, cô muốn Vạn Tố Y đến sân bay đón cô.

Cách ngày Thẩm Nghi San đến còn một tuần, Vạn Tố Y không hề vội

“Tiểu thư, tiên sinh về rồi.”

Vạn Tố Y đang vọc điện thoại thì người giúp việc vào báo.

Vạn Tố Y gật đầu, đứng dậy dặn dò nhà bếp: “Có thể chuẩn bọ bữa tối rồi.”

“Vâng ạ”

Vạn Tố Y nghe được hồi âm của Nguwof giúp việc, thì rời khỏi phòng bếp qua phòng khách, đến cửa đứng đợi Mnahj Kiều Dịch.

Hôm nay Mạnh Kiều Dịch đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Vạn Tố Y không quên nở nụ cười hạnh phúc: “hôm nay là ngày lễ gì? Được tiếp đã long trọng như thế này? Được Mạnh phu nhân đích thân chào đón.”

“Mạnh tiên sinh vất vả rồi.” Vạn Tố Y chủ đọng cởi áo khoát cho Mạnh kiều Dịch, cười đùa nói: “dẫu sao thì cũng là trụ cột gia đình, em là thân phận được nuôi, đây là dáng vẻ cần phải có.”

“Thụ sủng nhược kinh những lòi nói như thế này không ngờ được nói ra từ miệng Y Y, nhưng anh không cần một người vợ tam tòng tú đức.” Mạnh Kiều Dịch khoác tay qua vai Vạn Tố Y đi vào phòng khách, ngón tay rất ngịch ngợm chạm vào vai Vạn Tố Y: “anh cần một Mnahj phu nhân vừa có máu vừa có thịt.”

“Nhưng em lại thích da bọc xương” Vạn Tố Y lại nói đùa.

Con gái không phải đều thích mình ốm một chút sao?

“ửm? vẫn là có thịt có máu một chút vẫn tốt hơn.” Mạnh Kiều Dịch vỗ vỗ vai Vạn Tố Y phủ nhận lời nói của cô.

Vạn Tố Y cũng không tranh luận với anh, sau khi vào phòng khách, Vạn Tố Y đưa Mạnh Kiều Dịch đi thẳng vào nhà bếp: “hôm nay về rất đúng lúc, vừa lúc ăn cơm tối.”

“Bữa ăn cuối?

“Bữa ăn cuối”

Mạnh Kiều Dịch hỏi, cô trả lời, hai người dường như không có vấn đề gì.

“Buổi tối hình như vẫn còn một bữa ăn.” Mạnh Kiều Dịch nhướng mày có dụng ý, hôm nay chuyện trong điện thoại, Mạnh Kiều Dịch vẫn chưa quên.

Vạn Tố Y tất nhiên là rất rõ Mạnh Kiều Dịch muốn nói gì, xoa xoa bụng mình, cũng có ý muốn nói: “không cần đâu, lượng ăn của ba người đợi lát em có thể giải quyết, không biết như thế nào, sau khi mang thai em lại ăn rất được.”

Cô không nói ra, Mạnh Kiều Dịch sao lại không biết cô có ý gì.

Mạnh Kiều bất lực bật cười trước cô vợ gian xảo, lại không biết đánh giá như thế nào về những lời nói của vợ mình.

“Vui không? Vạn Tố Y cười, trong biểu cảm ẩn chứa câu hỏi khiêu khích

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.