Ông Xã Hợp Đồng

Chương 314: Chương 314: Chương 325




Trong toàn bộ quá trình, chỉ có nhạc nhất nhạc thỉnh thoảng nói mấy câu, Vạn Tố Y trả lời vài câu, Nguyễn Ca từ đầu đến cuối cơ hồ không có nói. Toàn bộ trong phòng khách phi thường yên tĩnh, an tĩnh để cho người ta cảm thấy nói câu nào đều là dư thừa.

Bình thường ba người các cô cùng một chỗ, có thể nói nhiều nhất chính là Nguyễn Ca. Nhưng mấy ngày nay, an tĩnh nhất lại vẫn luôn là Nguyễn Ca.

phòng khách An tĩnh, bỗng nhiên vang lên một trận điện thoại đánh tới tiếng vang. Nhạc nhất nhạc cùng Vạn Tố Y của ánh mắt đều tập trung vào chiếc điện thoại để trên bàn.

điện thoại di động Nguyễn Ca, hiên lên tên của Dư Thiệu Lâm. Cái tên này, nhạc nhất nhạc cùng Vạn Tố Y đều thấy được.

Nhạc nhất nhạc cùng Vạn Tố Y nhìn nhau nhìn thoáng qua, anh mắt của Nguyễn Ca cũng nhìn thoáng qua điện thoại, rất nhanh, Cô liền đem điện thoại dập máy.

Nguyễn Ca bưng mình của chén canh, uống hai ngụm nước canh hỏi các nàng: Vừa mới nói đến chỗ ấy?

Vấn đề của Nguyễn Ca lại đổi lấy một trận trầm mặc, nhạc nhất nhạc lúng túng nhìn xem Nguyễn Ca, thông báo Cô: Chúng ta đã yên tĩnh rất lâu, không nói gì.

Nguyễn Ca sững sờ, ngay sau đó đổi lấy xin lỗi mỉm cười: Thật xin lỗi, tôi

Cô xuất thần, Cô thừa nhận mình một mực đang nghĩ chuyện khác, cũng không nghe thấy các cô nói cái gì.

Nguyễn Ca, cậu nếu là có chuyện gì, hoặc là trong lòng có ý nghĩ gì đều có thể nói cho chúng tôi biết, cậu không thể một người như vậy. Nhạc nhất nhạc đưa tay nắm chặt tay của Nguyễn Ca lên tiếng.

Nguyễn Ca theo bản năng muốn thu hồi bàn tay của mình, nhưng là bị nhạc nhất nhạc cầm gắt gao, Nguyễn Ca ngẩng đầu nhìn nhạc nhất nhạc, không khỏi thở dài một hơi: Nhất Nhạc, rất nhiều chuyện không phải tôi muốn nói liền có thể nói ra được.

Chỉ cần là cậu muốn nói, luôn có thể nói cho chúng tôi biết. Nhạc nhất nhạc lí do thoái thác, rõ ràng cùng Nguyễn Ca không phải bên một cái kênh bên trên.

Vạn Tố Y nhìn Nguyễn Ca, thấp giọng nói ra: tiểu ca, chuyện này tôi không biết cô là nghĩ như thế nào, nhưng là ngươi bây giờ hoàn toàn chính xác cùng trước kia không đồng dạng.

Trước kia nếu là nhấc lên Dư Thiệu Lâm, Nguyễn Ca luôn luôn có thể cười thoải mái, giống như chẳng có chuyện gì, nhưng bây giờ, Nguyễn Ca không phải như vậy. Lần trước Dư Thiệu Lâm không biết làm cái gì, Nguyễn Ca từ chỗ ấy trở về về sau liền trở nên không quá giống là Nguyễn Ca, một mực thất thần, nói chuyện cũng trở nên ít đi rất nhiều.

Nguyễn Ca nhìn hai người bạn quan tâm mình, thật lâu sau mới mở miệng nói chuyện: Tôi vẫn là tôi chỉ là, tôi phát hiện một chút không giống sự tình.

Vạn Tố Y hoà thuận vui vẻ vui lên tập thể trầm mặc, hi vọng Nguyễn Ca có thể nói ra đến tột cùng là chuyện gì.

Nguyễn Ca cười khẽ, trong lúc vui vẻ tràn đầy đắng chát: Tôi đối Dư Thiệu Lâm, tôi cảm thấy tôi là quên, không cần quá ràng buộc, nhưng tôi trước mấy ngày phát hiện cũng không phải là như thế. Tôi sợ nhất không phải là quên Dư Thiệu Lâm, mà là phát hiện tôi vẫn yêu anh ta.

Cái này đối với bây giờ nhìn giống như Thoải mái của Nguyễn Ca mới là kinh khủng nhất sự tình, đồng thời không bị khống chế.

Nhạc nhất nhạc nhíu chặt lông mày, căn bản là không có cách hiểu rõ Nguyễn Ca: Nhưng cậu nói đã quên anh ta a, làm sao lại còn

Nhất Nhạc. Vạn Tố Y kêu một tiếng nhạc nhất nhạc, hướng nhạc nhất nhạc lắc đầu mở miệng: Cậu trước hết để cho tiểu ca nói xong.

Tôi không phải vẫn nói cho cậu sao, đi cùng ngươi cảnh sát của cậu nói yêu đương, về sau cậu liền sẽ hiểu tôi có ý gì. Lúc này, Nguyễn Ca còn ý đồ nói đùa, chỉ là lời cô nói, chính cô cũng cười không nổi.

Vạn Tố Y hoà thuận vui vẻ vui lên đều không cười,hai người yên tĩnh nhìn Nguyễn ca.

Nguyễn Ca khuấy động lấy tóc của mình, để cho mình tận lực thoạt nhìn không có phức tạp như vậy: Các cậu thật không cần lo lắng cho tôi, để tôi yên tĩnh hai ngày sẽ tốt.

Như vậy sao được? Cậu bình thường không phải như vậy, câu biết cậu bây giờ như vậy là dọa bọn tớ không? Nhạc nhất nhạc không quan tâm Nguyễn Ca nói tới của những này, Cô chỉ để ý trạng thái của Nguyễn Ca hiện tại không có tốt như trước.

Nguyễn Ca hướng nhạc nhất nhạc an tâm cười một tiếng: Câu muốn tôi bây giờ trước mặt câu gắng gượng cười sao?

Nhạc nhất nhạc lại không biết Nguyễn Ca nói là cái gì, câu nói này cũng là minh bạch, khó xử nhìn Nguyễn Ca, cuối cùng cũng không nói gì.

Vạn Tố Y mỉm cười, nói với Nguyễn Ca: cậu có tầm tình gì cũng không cần đối với Nhất Nhạc ngụy trang, có điều, gần đây, câu cũng Nhất Nhạc ở cùng chỗ sao có thể chốn tránh mãi được.

Đúng! Nhạc nhất nhạc lập tức đồng ý Vạn Tố Y, gần nhất trong khoảng thời gian này Nguyễn Ca quá khác thường, vẫn là để Cô đến giúp Nguyễn Ca.

Nguyễn Ca cũng là không cự tuyệt: Cũng tốt,thời gian này tôi cũng lo lắng mình quá tĩnh lặng.

Không sao. Nhạc nhất nhạc cười lên dáng vẻ phá lệ xán lạn, giống như là đem mình làm mặt trời nhỏ, ý đồ cho Nguyễn Ca mang một điểm ấm áp.

Tâm trạng của Nguyễn Ca so với hôm qua đã khá nhiều, tối thiểu nhất hôm nay là nguyện ý tích cực lạc quan đối mặt.

Vạn Tố Y nhìn thấy tâm trang của Nguyễn Ca cũng không tệ lắm, cũng yên lòng rời đi.

Khi Vạn Tố Y từ nhà sau nhạc nhất nhạc đi ra, vẫn không có nhận đượcđiện thoại cùng tin nhắn của dì tống. Thẩm nghi san lúc này vẫn chưa có tỉnh lại, Vạn Tố Y liền trực tiếp đón xe đi một nơi khác.

Mạnh kiều dịch ngay tại công ty xử lý công sự, như thế nào cũng không nghĩ tới Vạn Tố Y sẽ tới. Nghe được tiếng nói của Vạn Tố Y ở bên ngoài, mạnh kiều dịch còn tưởng rằng lỗ tai của mìnhcó vấn đề, không khỏi dừng lại bút chăm chú nghe ngóng.

Anh cũng không có nghe lầm, thật là Vạn Tố Y tới, lúc này đang cùng phía ngoài thư ký chào hỏi.

Vạn Tố Y trực tiếp đẩy cửa tiến đến, ánh mắt nhìn trừng trừng lấy vị trí bàn làm việc, nhưng là cũng không nhìn thấy mạnh kiều dịch.

Vạn Tố Y có chút kỳ quái, cái giờ này, mạnh kiều dịch hẳn là ở công ty làm việc mới đúng, mà lại thư ký cũng nói mạnh kiều dịch ở văn phòng, nhưng lúc này người đâu?

Kỳ quái Vạn Tố Y lầm bầm một tiếng, vừa mới chuyển qua thân hướng một bên nhìn xem, liền đụng phải thân thể quen thuộc.

Đang tìm anh? giọng nói quen thuộc bên Vạn Tố Y hướng trên đỉnh đầu.

Vạn Tố Y ngẩng đầu một cái liền thấy được anh, nhịn cười không được: anh biết em đến? Cố ý trốn đi?

Làm sao lại như vậy? Mạnh kiều dịch phủ nhận rất tự nhiên, ý cười lại giấu không được: Anh chỉ là đứng dậy hoạt động một chút gân cốt, vừa vặn em từ bên ngoài tiến đến.

Vạn Tố Y cũng không tin mạnh kiều dịch, nhưng cũng không có hỏi nhiều, hướng mạnh kiều dịch nhún vai tiếp tục nói ra: Anh sắp tan ca chưa?

Mạnh kiều dịch nghe được câu hỏi của Vạn Tố Y chậm chạp không có trả lời, Vạn Tố Y thậm chí không có nghe được từ phía sau lưng truyền đến một chút xíu động tĩnh, như vậy là đi tới động tĩnh đều không có.

Vạn Tố Y vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy mạnh kiều dịch còn đứng ở nguyên địa, lấy mang theo chút dò xét của ánh mắt nhìn xem Cô.

Thế nào? Vạn Tố Y ánh mắt đồng dạng dừng lại bên mạnh kiều dịch thân hỏi.

Không có gì, chỉ là phát hiện em cùng trước kia có chút không giống nhau lắm. Mạnh kiều dịch trả lời nghe không ra là có ý gì.

Vạn Tố Y duỗi ra ngón tay chỉ chỉ mạnh kiều dịch: Nếu như Mạnh tiên sinh là muốn khen em xinh đẹp, em sẽ nhận lấy, không cần phải trược tiếp nói ra đâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.