Vạn Tố Y không muốn thừa nhận những chuyện mình đang làm bây giờ, nên đổ hết vào bảo bối nhỏ trong bụng.
Đứa trẻ còn chưa sinh ra đã thành hiệp khách gánh tội cho mommy. Vạn Tố Y nghĩ tới điều này thì không nhịn được khẽ sờ bụng, trên mặt cười càng rạng rỡ hơn.
Ừ. Mạnh Kiều Dịch phát ra một tiếng xem như trả lời, thuận lợi rót cho Vạn Tố Y một cốc nước, sợ cô ăn bánh hạt dẻ ngấy sẽ bị nghẹn.
Vạn Tố Y uống một cốc nước rồi nói tiếp: Ngày kia công ty sẽ chính thức khai trương. Em nghĩ tới nghĩ lui, vẫn thấy có chút khẩn trương.
Em đoán thử xem, giữa buổi khai trương vừa rồi hay ngày kia sẽ khiến em khẩn trương hơn vậy? Mạnh Kiều Dịch chống một tay lên cằm nhìn Vạn Tố Y hỏi.
Vạn Tố Y cẩn thận suy nghĩ, không bao lâu đã trả lời: Ừ... Chắc là ngày kia. Thật ra theo lẽ thường thì hẳn phải là ngày khai trương. Nhưng ngày đó, em đều bị chuyện khác thu hút hết sự chú ý nên căn bản không có sức lực suy nghĩ gì khác, nhưng ngày kia lại khác. Ngày kia sẽ thật sự bắt đầu, tốt hay xấu cũng chậm rãi có kết quả, tất nhiên sẽ càng căng thẳng hơn.
Không cần khẩn trương, em muốn làm gì cũng được, chắc chắn em có thể làm được. Mạnh Kiều Dịch không giỏi cổ vũ người khác, cũng không giỏi truyền thụ kinh nghiệm cho người khác, nhưng trên chuyện của Vạn Tố Y, anh vẫn không thể từ chối.
Vạn Tố Y nhìn Mạnh Kiều Dịch cười khẽ, gật đầu xem như đồng ý với anh. Cô vẫn không nhịn được hỏi: Nhưng vì sao làm gì cũng có thể làm được?
Bởi vì Y Y không thiếu nhiệt tình, muốn làm lại không thiếu sức lực, có thể làm chuyện gì không tốt sao? Ánh mắt Mạnh Kiều Dịch dịu dàng giống như muốn làm Vạn Tố Y chết chìm ở trong đôi mắt của mình.
Vạn Tố Y nhìn chằm chằm vào anh, thật sự vẫn rất khó dời mắt khỏi anh được.
Em tin những lời này. Vạn Tố Y chớp mắt giống như làm vậy thì có thể thoát khỏi sự mê hoặc của Mạnh Kiều Dịch. Sau khi rời mắt, trên mặt cô tươi cười, cảm thấy không còn quá khẩn trương nữa. Thậm chí cô tin tưởng ngày kia tới, mình cũng sẽ không căng thẳng.
Rất tốt, anh rất mong chờ vào biểu hiện của Y Y. Mạnh Kiều Dịch giơ tay về phía Vạn Tố Y và nói.
Vạn Tố Y vỗ một cái vào tay của Mạnh Kiều Dịch xem như đang cổ vũ cho mình, cũng xem như hứa hẹn sẽ không để cho anh phải thất vọng.
Khi khai trương, Vạn Tố Y chỉ muốn được yên tĩnh, chưa bao giờ nghĩ sẽ có động tác gì lớn. Nhưng Triệu Địch hình như không nghĩ vậy.
Ngày thật sự khai trương, Vạn Tố Y đến công ty mới phát hiện ở đây bày ra trận thế rất lớn. Gần như tất cả nhân viên đều ở bên ngoài chờ Vạn Tố Y, giống như chờ quý khách đến vậy.
Xe của Vạn Tố Y dừng lại ở dưới tầng, cô nhìn trận thế bên ngoài mà chậm chạp không chịu xuống xe. Mạnh Kiều Dịch ngồi ở bên cạnh Vạn Tố Y nhìn tình cảnh bên ngoài thì trêu chọc Y: Em sợ à? Có cần anh bế em vào trong không?
Anh thật sự coi em là trẻ con sao? Em có thể tự mình đi vào được. Vạn Tố Y hít sâu một hơi rồi mở cửa xe và nói với Mạnh Kiều Dịch: Hết giờ làm việc, em sẽ ở bãi đỗ xe chờ anh nhé.
Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y gật đầu, xem như đã đồng ý với cô.
Vạn Tố Y lại hít sâu một hơi và đi về phía công ty mình.
Vì là ngày đầu tiên khai trương, những người này hình như còn chuẩn bị khẩu hiệu. Nhưng Vạn Tố Y vừa tới gần bọn họ đã dùng tay ra hiệu cho Triệu Địch dừng lại. Cô nói với Triệu Địch: Đi vào trong lại nói.
Vạn Tố Y nói như thế, Triệu Địch liền phất tay về phía mọi người. Sau khi Vạn Tố Y đi vào, tất cả cũng vào theo.
Đã vào công ty của mình, để chứng minh công ty khai trương, những nhân viên này vẫn hô khẩu hiệu của mình.
Cảm ơn giám đốc Vạn đã cho chúng tôi công việc. Chúng tôi sẽ cố gắng phấn đấu! Tất cả mọi người đầy nhiệt tình kêu lên.
Vạn Tố Y nghe khẩu hiệu như vậy thì cố nén cười gật đầu: Cám ơn các cô, tôi cũng sẽ giống như các cô vậy.
Nếu không phải ở công ty của mình, vừa rồi Vạn Tố Y thật sự sẽ nghi ngờ không biết có phải mình đi vào cửa hiệu cắt tóc không.
Triệu Địch thấy Vạn Tố Y tươi cười thì cho rằng cô đã thỏa mãn, cô ấy vỗ tay một cái và nói với mọi người: Được rồi, mọi người có thể bắt đầu làm việc.
Chị, hôm nay chị cần gì cứ trực tiếp nói cho em biết. Triệu Địch nói với Vạn Tố Y.
Chị muốn đi tới phòng nghiên cứu xem thử. Nếu đã khai trương, chúng ta phải nghiên cứu ra sản phẩm của mình trong thời gian ngắn nhất. Đúng rồi, cách điều chế chị đưa em lần trước, em đã đưa cho chuyên gia xem qua chưa? Có được không? Trước khi Vạn Tố Y mở công ty đã đặc biệt hiểu rõ mình muốn làm loại công ty gì. Những gì nên đưa cho Triệu Địch, cô đều đã giao cho cô ấy.
Cách điều chế mà Vạn Tố Y nhắc nói là do cô tự mình sử dụng rất nhiều loại mỹ phẩm mới nghiên cứu ra được. Trước đây, khi cô học đại học, bởi vì thích một loại kem lót nên đã thử tự mình làm, sau lại trong lúc vô ý thêm vào tinh hoa hồng, bất ngờ phát hiện tự nhiên làm cho kem lót càng tốt hơn. Cho nên, cô nghĩ mình có thể nghiên cứu ra một bộ mỹ phẩm của riêng mình, tối thiểu phải làm được trong năm nay.
Em đã đưa rồi, chuyên gia bên kia nói không thành vấn đề, có thể làm thử. Hẳn là hôm nay sẽ có thể xem hàng mẫu. Mỗi việc Triệu Địch làm đều dựa theo lời Vạn Tố Y dặn dò.
Vạn Tố Y rất hài lòng, gật đầu cười: Rất tốt, vậy đợi lát nữa chúng ta cùng tới phòng nghiên cứu xem.
Được. Triệu Địch gật đầu và tìm tập tài liệu trên bàn của mình, sau đó đi cùng Vạn Tố Y vào văn phòng cho cô: Còn nữa, chị, đây là tài liệu đầu tiên chị cần phải ký vào trong hôm nay. Chủ yếu là phía vấn đề tài chính của ngày khai trương hôm trước cùng dự chi tháng lương đầu tiên cho nhân viên của công ty. Chị xem có vấn đề gì không.
Vạn Tố Y nhận lấy tập tài liệu trong tay cô và nghiêm túc nhìn, rồi hỏi ngược lại cô ấy: Em xem chưa?
Em đã xem qua. Những chỗ sai, em cũng đã sửa qua. Hôm nay, Triệu Địch đã tới sớm hơn Vạn Tố Y hai giờ, hai ngày trước nghỉ không khai trương, Triệu Địch cũng tới công ty làm việc, nên không ai biết rõ ràng về những khoản này hơn cô.
Tốt lắm, cứ thực hiện như thế đi. Vạn Tố Y trực tiếp ký tên và nói với Triệu Địch: Về sau, thường thì chị sẽ không xem những tài liệu này, nhưng thỉnh thoảng sẽ kiểm tra thí điểm. Chỉ cần không để cho chị thấy sai sót là được rồi.
Vạn Tố Y tươi cười rất thân thiện, làm cho Triệu Địch cảm giác được sự tin tưởng của cô, cô ấy cười càng tự nhiên hơn mấy hôm trước: Cảm ơn chị, em biết rồi.
Không có chuyện gì nữa thì em đi ra ngoài trước đây. Triệu Địch liếc nhìn tài liệu và nói với Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y gật đầu, bảo Triệu Địch ra ngoài trước.
Sau đó, cô ở trong văn phòng của mình xem một kít kiến thức về phương diện mỹ phẩm, còn có thành phần của những mỹ phẩm có thương hiệu đương ưa chuộng và sở thích của mọi người trong thời gian gần đây.
Vạn Tố rất thích hợp làm chuyện này, bởi vì không người nào hiểu rõ về mỹ phẩm hơn cô, cũng không ai hiểu rõ dân chúng cần loại mỹ phẩm nào hơn cô. Cô đã thống kê rất nhiều mỹ phẩm dùng tốt, những cái đó đã cung cấp cho cô rất nhiều thông tin tham khảo. Mỹ phẩm cô muốn làm ra chắc chắn không giống với chúng.