Ông Xã Hợp Đồng

Chương 357: Chương 357: Chương 368




Vạn Tố Y chống tay lên cằm, đôi mắt nhìn về phía Mạnh Kiều Dịch: “ Vì thế, Ngài Mạnh thấy bọn họ đang khen quá em sao?”

“Lúc trước nói rồi mà? Ý không phải nói Mạnh phu nhân không đủ thành ý mà là ở trước mặt đám đông không đủ thành ý.” Mạnh Kiều Dịch lắc đầu bất lực và buồn cười, sao lại có những điều mà anh giải thích cho Vạn Tố Y mà cô hình như nghe không hiểu.

Lần này, Vạn Tố Y vẫn không hiểu nhưng cuối cùng thì cũng không thành vấn đề gì cả,

“Đúng rồi chị cả dạo gần đây có chương trình mới, mời em đi đó, em có đi không?” Mạnh Kiều Dịch đột nhiên hỏi Vạn Tố Y.

Nhưng câu này rõ ràng là muốn chuyển hướng suy nghĩ của Vạn Tố Y.

Vạn Tố Y gật đầu: “Nếu đã là chương trình của Chị cả thì đương nhiên em phải phối hợp chứ »

Mỗi lần Mạnh kì Nhu đều cố gắng hết sức giúp Vạn Tố Y hiếm khi mới có một lần cô ấy gặp rắc rối và phải nhờ đến Vạn Tố Y giúp.

“uh, Nếu Chị có hỏi anh thì anh thay em trả lời nhé” mạnh Kiều Dịch gật đầu, kiểu chương trình như vậy, Vạn Tố Y đi thì anh cũng cho rằng sẽ không có vấn đề gì cả.

Suy cho cùng người dẫn chương trình là Mạnh Kì Nhu, người một nhà Mạnh Kì Nhu tất nhiên sẽ không gây khó dễ cho Vạn Tố Y.

“Thế em phải chuẩn bị gì nhỉ? Là kiểu chương trình gì thế?” Vạn Tố Y vẫn chưa hiểu hết được mọi thứ.

“Chương trình bình thường thôi, chắc là một cuộc phỏng vấn” Mạnh Kiều Dịch không hề hỏi Mạnh Kì Nhu về loại hình chương trình.

Nhưng theo như vẻ bề ngoài nghiêm túc của Mạnh kì Nhu thì chắc không phải một chương trình văn nghệ và chỉ có thể là chương trình phỏng vấn.

Mặc dù Mạnh Kì Nhu ở nhà rất nghiêm túc với mọi người nhưng chị cũng giống Thiệu Phong đều là người trong ngành MC thuộc loại chương trình truyền hình trực tiếp chứ không phải chương trình thoải mái đơn giản, thi thoảng mới chọn một số chương trình biểu diễn thương mại.

“Thế e thấy không vấn đề gì rồi” Vạn Tố Y yên tâm gật đầu.

Nếu như là chương trình phỏng vấn thì không cần cô phải vận động nhiều, đây cũng là giai đoạn đặc biệt vẫn không nên chơi những trò chơi thì hơn.

“Uh, anh cũng thấy thế” Mạnh Kiều Dịch Gật đầu đồng ý với lời của Vạn Tố Y.

Mạnh Kiều Dịch cũng đã ăn xong bữa sáng quay đầu nhìn về phía Vạn Tố Y nhưng có chút do dự, gần như có lời muốn nói nhưng không biết nên nói thế nào với Vạn Tố Y: “Y Y, Tối nay nhất định phải đến chỗ mẹ đấy?”

“Sao thế?” Vạn Tố Y ngước nhìn Mạnh Kiều Dịch.

Mạnh Kiều Dịch sao đột nhiên lại hỏi cô vậy, Vạn Tố Y lo lắng không biết có phải là có một sự sắp xếp nào đó.

“Hôm nay bố mẹ vợ về nước” Mạnh Kiều Dichh không cố ý hỏi về tin tức nhưng lại luôn có người đưa tin tức đến tai anh.

Mặc dù nói sau này không cần thiết phải thiết chặt mối quan hệ với Vạn Nhân Mật nhưng về lý là nên làm như vậy. Ít nhất thì Mạnh Kiều Dịch cũng để Vạn Tố Y biết họ cũng về rồi.

Khi nghe thấy tin bố mẹ về Vạn Tố Y không hề vui vẻ, tay cầm thìa ở cũng có chút do dự, thìa súp cũng không hề được đưa lên môi: “Không cần thiết anh ạ, Nếu họ muốn liên lạc với em thì hôm qua đã nói cho em biết rồi, lần này lại không hề nói một câu nào chắc có lẽ về việc hôn lễ của Thẩm Nghi San, em nghĩ Thẩm Nghi San cũng giúp họ sắp xếp ổn thoả rồi.”

Có con gái trưởng sắp xếp thì Vạn Nhân Mật làm sao có thể nghĩ đến gái thứ đây?

Đối với Vạn Nhân Mật thì chỉ cần Thẩm Nghi San tốt một chút ông sẽ không bao giờ nghĩ đến đứa con thứ hai này của ông.

“Cũng được, vậy buổi tối tan làm xong chúng ta đi thăm bố mẹ em.” Mạnh Kiều Dịch nhận thấy sự thay đổi tâm trạng của Vạn Tố Y, nên nở một nụ cười để kết thúc cho chủ đề.

Vạn Tố Y ngẩng đầu nhìn Mạnh Kiều Dịch, lần này cô hoàn toàn đặt thìa súp xuống: “ Em no rồi”

Bữa sáng kết thúc, lần nào cũng vậy họ lại cùng nhau đến công ty.

Chuyện báo chí hôm nay không hề ảnh hưởng đến tâm trạng của Lý Nhược Hàm,

Mới sáng ra, tờ báo đã đặt trên bàn ăn sáng nhà họ Lương như là đã có người xem qua rồi.

Cao Lan không nói bất cứ một lời nào, lặng lẽ ăn sáng. Sắc mặt của Lương Dần cũng ảm đạm tỏ vẻ như chẳng muốn nói gì chỉ có một mình Lý Nhược Hàm rất tức giận.

“En vấn đang nghĩ, Vạn Tố Y sao lại ra vẻ tốt bụng giúp chúng ta?Hoá ra là để quảng bá bản thân” Lý Nhược Hàm khoanh tay trước ngực, gương mặt vô cùng khó chịu: “Chuyện này không thể kết thúc thế được, phải để cô ta xin lỗi”

Lý Nhược Hàm vẫn luôn không chịu buông tha Vạn Tố Y, không nói đến Lương Dần, lúc này Cao lan cũng cảm nhận được rồi không giấu nổi sự khó chịu, cau mày nói: “ vạn Tố Y sao phải xin lỗi?’

Vạn Tố Y không hề nói gì, thâm chí từ chối thẳng sự phỏng vấn của phóng biên, đây vốn là do phóng viên họ tự viết, hơn nữa những phóng viên này không hề viết chi tiết về vụ này thâm chí đến tên cũng không có, chắc chắn mọi người sẽ nghĩ chẳng liên quan gì đến họ, Cao Lan không biết Lý Nhược Hàm muốn Vạn Tố Y xin lỗi vì điều gì đây.

“Hành vi này của cô ta không quá đáng sao? Cô ta dựa vào tai nạn xe cộ để hâm nóng tên tuổi, như vậy chẳng lẽ không quá đáng?” Lý Nhược Hàm cũng nhìn Cao Lan một cách khó hiểu, sau vụ tai nạn, Lý Nhược Hàm luôn co rằng não của Cao Lan đã có vấn đề, bởi bà luôn cố gắng đứng về phía Vạn Tố y.

“Nhược Hàm, Cô ấy không hề đề cập gì đến chúng ta” Cao lan nhẫn nại nói với Lý Nhược Hàm: “Hơn nữa, chuyện này thực sự là cô ấy đã giúp chúng ta, dựa vào điểm này thôi, chúng đã cũng không thể phủ nhận được”

“Mẹ, mẹ có phải hồ đồ rồi không? Sao mẹ lại nói ra được những câu…”

Lý Nhược Hàm cùng lúc kích động, lời nói đang buông nửa chừng nhưng lời của cô ta chưa kịp nói xong Lương Dần đã đặt bát xuống, giọng nói không hề nhỏ, nhắc nhở việc Lý Nhược Hàm cũng nên nói nhỏ lại.

LÝ Nhược Hàm nhìn Lương Dần một lát, khuôn mặt đã có chút thay đổi, cũng mỉm cười với Cao Lan: “Mẹ, chuyện này mẹ vẫn còn không thấy sao? Chính là Vạn Tố Y, là Vạn Tố Y lợi dụng chuyện này.”

“Theo anh thì không phải Vạn Tố Y lợi dụng chuyện này mà là em đang lợi dụng chuyện này” Lương Dần không hề nói gì cũng phải cất tiếng bác bỏ ý của Lý Nhược Hàm.

Một buổi sáng, Lý Nhược Hàm không hề buông tha chủ đề này, Lương Dần nghe cũng đủ rồi, anh luôn lảng tránh, gần như lời nói của Lý Nhược Hàm không hề có tác dụng gì cả.

Lý Nhược Hàm không hiểu ý của Lương Dần, nghe câu đó của anh ta, khuôn mặt cô hiển hiện rõ vẻ không vui: “Ý anh là gì vậy?”

“Ý gì sao? Em từ sáng đến giờ như phát hiện ra thê giới mới vậy, đủ chưa vậy? vẫn chưa đủ à? Từ lúc biết Vạn Tố Y cứu Mẹ và Kha Kha, em luôn tỏ ra không vui, em không chịu đựng được điều gì thế?” Lương dần nhìn Lý Nhược Hàm, nói gần hết những gì anh muốn nói: “ Em không thể chịu đựng không phải là việc Vạn Tố Y lợi dụng chuyện này mà chính là Vạn Tố Y cứu mẹ và Kha Kha vô điều kiện, bây giờ chỉ cần có chuyện gì đó, em lại muốn đổ hết lên người Vạn Tố Y, khiến cô ấy là người xấu, như vậy phải không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.