Nguyễn Ca cười nhạt một tiếng, đối với hoa của Dư Thiệu Lâm thờ ơ: Cũng không phải là tôi muốn anh tặng hoa cho tôi.
Không phải Nguyễn Ca nguyện ý, Nguyễn Ca cự tuyệt rất bình thường, tại sao phải quan tâm anh ta có mặt mũi hay là không có mặt mũi?
Nguyễn Ca, thật muốn cự tuyệt anh? Dư Thiệu Lâm của trong thanh âm không tự chủ mang theo nhẹ hống.
Nghe được Dư Thiệu Lâm ít có của thanh âm, Nguyễn Ca cũng không biết mình là tâm tình gì, tóm lại, khóe môi không tự chủ nhếch lên nhẹ nhẹ.
Còn nặng đến chưa từng nghe qua Dư Thiệu Lâm dùng thanh âm như vậy cùng ai nói chuyện qua, Nguyễn Ca thích anh ta một lần, nghe qua anh ta lấy loại giọng nói này chỉ nói qua như thế một lần lời nói, tựa hồ cũng là đáng của.
Dư Thiệu Lâm, tôi không có cách nào kết thúc. Nguyễn Ca nhẹ vén trên người mình khăn lụa, đưa nó bỏ vào một bên, chăm chú nhìn Dư Thiệu Lâm: Nếu như anh nói, bó hoa này xem như chúc mừng tôi, tôi sẽ nhận.
Nhưng nếu như là trên danh nghĩa khác, Nguyễn Ca không có cách nào nhận.
Dư Thiệu Lâm nếu là thực sự cảm thấy mất mặt, vậy hắn cứ dựa theo Nguyễn Ca lí do thoái thác đến, đôi này Nguyễn Ca tốt, đối với hắn cũng tốt.
Nhưng Dư Thiệu Lâm người này, có đôi khi hết lần này tới lần khác rất là bướng bỉnh. Anh ta đưa ra những này hoa là cái mục đích gì, đó chính là cái mục đích gì, không có muốn cúi đầu của ý tứ: Nhưng anh muốn là em hay là anh.
Tôi là chính tôi, rất lâu trước đây đã như vậy rồi. Cô đem mình giao phó qua cho Dư Thiệu Lâm, toàn thân toàn ý giao phó, nhưng Dư Thiệu Lâm không muốn.
Hiện tại, Dư Thiệu Lâm hối hận, nhưng là thời cơ không đúng, bởi vì Nguyễn Ca đã sẽ đi lại con đường lầm lỗi này nữa, Cô sẽ không lại đi một lần.
Nguyễn Ca, ngươi bây giờ để cho anh mất mặt như vậy sao. Dư Thiệu Lâm nhìn chằm chằm đôi mắt của Nguyễn Ca, anh ta thật lâu không có gặp được một tình huống khó giải quyết như vậy.
Không có Nguyễn Ca đón sinh nhật, có anh ta đuổi theo Nguyễn Ca, đồng thời cũng là ý của anh ta.
Nguyễn Ca còn chưa trả lời Dư Thiệu Lâm, Dư Thiệu Lâm đứng lên, đem trong tay mình để bó hoa bên cạnh Nguyễ Ca, thanh âm tăng cao hơn một chút, căn bản cũng không sợ người chung quanh nghe được: Đây là tặng em, em không muốn, vậy liền tùy ý em xử trí. Tóm lại, anh thích em, hiện tại tuy em không đồng ý, anh kiểu gì cũng sẽ làm em đồng ý.
Anh biết mình đang nói cái gì không? Nguyễn Ca nhìn xem giống như là phát sốt Dư Thiệu Lâm, căn bản không biết nên như thế nào thuyết phục.
Anh rất rõ ràng. Dư Thiệu Lâm xoay người, hai cánh tay đặt ở Nguyễn Ca ngồi xuống cái ghế của hai bên, cơ hồ là đem Nguyễn Ca khống chế ở trong đó.khí chất của anh ta áp sát vào người cô, căn bản làm Nguyễn Ca không có chỗ nào chống cự.
Xác định Nguyễn Ca đối với mình không có dị nghị, tay của Dư Thiệu Lâm mới từ Nguyễn Ca của vị trí bên trên rời đi, lập tức xông Nguyễn Ca phất phất tay.
Nguyễn Ca nhìn bộ dạng cùng tư thế của Dư Thiệu Lâm, hoàn toàn là muốn chuẩn bị tiếp tục quấy rầy cô.
Nguyễn Ca mỉa mai cười một tiếng, hướng phía chiếc kia xe hoa nhìn một chút.
Nguyễn Ca là đã doeenx qua không ít cảnh nam nhân cầu hôn nữ nhân như thế này, nhưng là Nguyễn Ca bản nhân không phải. So với những này mặt ngoài đồ vật, Nguyễn Ca càng muốn hơn chính là lòng người.
Nguyễn Ca nhìn xem cái ghế bên cạnh đặt vào hoa tươi, khẽ thở một hơi.
Trước kia, người người còn xưng hô Cô là tiểu thiên hậu, trẻ tuổi nhất bóng dáng. Mà mấy năm này những danh xưng này đã bắt đầu dần dần tiêu tán, tuổi của cô cũng không còn nhỏ, tâm tính cũng đang biến hóa. Cẩn thận tính toán ra, Cô đã xuất đạo vài chục năm, Cô xuất đạo sớm, về tuổi vẫn như cũ là tuổi trẻ diễn viên kia nhất đại, nhưng là, lòng của cô đã muốn yên ổn, loại ý nghĩ này, từ rất sớm trước đó liền có, Cô cùng Dư Thiệu Lâm kết hôn, Cô cho là mình liền có thể an định lại, nhưng đoạn hôn nhân này, cuối cùng chỉ là thủng trăm ngàn lỗ, cũng không có như Cô mong muốn.
Nguyễn Ca đối với mình cuộc sống bây giờ, sớm đã không có yêu cầu, chỉ hi vọng có thể có cái thực tình thích mình người xuất đối tốt với mình.
Thu dọn đồ đạc đi, tôi nghe được đạo diễn thúc giục quay chụp. Nguyễn Ca ngồi lặng im, bỗng nhiên đối bên người trợ lý mở miệng.
Bên người trợ lý quá mức chuyên chú nhìn cô đang suy nghĩ gì, cũng không nghe thấy đạo diễn nói cái gì, lúc này trải qua Nguyễn Ca một nhắc nhở, lập tức bắt đầu chuyển động: Được, tôi lập tức gọi người hóa trang tới.
Nguyễn Ca gật đầu, ánh mắt sớm đã từ trên bó hoa kia thu hồi, không nói gì. Cô bên Dư Thiệu Lâm chỗ này quẳng qua té ngã, như thế nào cũng sẽ không để cho mình lại ở chỗ này quẳng một lần, đây là Nguyễn Ca đối với mình của yêu cầu.
Rất nhanh, Nguyễn Ca tựa như là chuyện gì đều chưa từng xảy ra, chuyên tâm nhập vào quay chụp, tốc độ nhanh đến làm người ta giật mình.
Vạn Tố Y hôm nay cả ngày trong nhà đều không có ra ngoài, nghỉ ngơi thật tốt điều chỉnh một phen. Ngày kế tiếp, đi làm.
Công ty của Vạn Tố Y hết thảy đều đã đi vào chính quy, mấy ngày nay bởi vì xác định phong cách công ty, cho nên công ty lại lần nữa trùng tu một chút, nhìn rất đẹp.
Hôm nay là ngày cuối cùng công ty trang hoàng, Vạn Tố Y tiến cao ốc, liền thấy công ty cổng dán một trương mình to lớn của tuyên truyền chiếu.
Triệu địch rất thích làm những này, Cô nói đây là chiêu bài, lúc đầu, Vạn Tố Y là không nguyện ý, đồng thời rất kháng cự cái này cái gọi là sống chiêu bài, nhưng là, hiện tại giống như cũng miễn cưỡng đồng ý, lúc tiến vào, Vạn Tố Y cũng không nói gì.
Bảng báo cáo đưa cho tôi nhìn một chút, một tháng này của tình huống đến tột cùng là dạng gì, tôi đến bây giờ còn không biết. Vạn Tố Y ngồi xuống về sau, mở ra trên bàn máy tính đối theo vào tới Triệu địch nói.
Triệu địch đáp ứng, ra khỏi văn phòng đi lấy bảng báo cáo.
Cô vừa ra ngoài mấy phút, lập tức liền trở về, thông báo Vạn Tố Y: Tố y tỷ, bên ngoài có mấy hãng truyền thông muốn phỏng vấn cô.
Phỏng vấn tôi? Vạn Tố Y nghi hoặc, Cô gần nhất cũng không có có mặt cái gì hoạt động, vẫn luôn rất an nặc, vì sao lại có phóng viên tìm tới cửa?
Là tôi liên hệ sản phẩm tuyên truyền? Vạn Tố Y kỳ quái nhìn xem Triệu địch, còn tưởng rằng là hoạt động do Triệu Địch sắp xếp.
Triệu địch lắc đầu: Tôi không có thông tri qua phóng viên, bọn họ nói là vì tuyên dương chuyện tốt tới.
Chuyện tốt? Vạn Tố Y bật cười, Cô gần nhất cũng không có quyên tiền, bận bịu đến mức thời gian nào đều không có, dù cho muốn làm từ thiện, tạm thời cũng là lực bất tòng tâm.
Tôi nhìn vẫn là gặp mặt truowcs? Tóm lại không phải kẻ đến không thiện, hẳn là không vấn đề gì.
Triệu địch cũng tò mò bọn này phóng viên là vì cái gì mà đến, nhưng nếu như không cho bọn họ vào, giống như mãi mãi cũng không có khả năng biết.
Vạn Tố Y tự nhiên cũng là mang theo vài phần hiếu kì, lập tức gật đầu: Cũng tốt.
Triệu địch nghe được Vạn Tố Y đáp án, liền xuống dưới đem những phóng viên mời đến văn phòng.
Mấy người này cũng không quá giống như là phóng viên giải trí, bình thường Vạn Tố Y nhìn thấy phóng viên giải trí rất là câu thúc, nhưng là mấy người này nhìn thấy Vạn Tố Y ngược lại rất là câu thúc, cũng đều là lần thứ nhất gặp.
Mời ngồi. Vạn Tố Y rất khách khí mời bọn họ ngồi xuống, sau đó phân phó Triệu địch: Đi chuẩn bị chút nước trà.
Được rồi.
Không biết các vị đến quý công ty chúng tôi có việc gì? Vạn Tố Y không có thật lãng phí thời gian, vào chỗ về sau, rất lễ phép hỏi đoàn người.