Ông Xã Hợp Đồng

Chương 381: Chương 381: Chương 392




“Đều được.” Mạnh Kiều Dịch không kén ăn, nhưng trong lúc chọn thức ăn vẫn nhắc nhở Vạn Tố Y: “Đừng mua thận.”

“Hửm? Vì sao thế?” Vạn Tố Y vẫn chuyên tâm chọn, thuận miệng hỏi.

“Bây giờ không dùng được.” Âm thanh của Mạnh Kiều Dịch có chút than vãn.

Vạn Tố Y chợt hiểu ý của anh, sắc mặt chợt đỏ lên: “Vậy Mạnh tiên sinh hôm nay ăn nhiều táo một chút.”

“Tại sao?” Mạnh Kiều Dịch không hiểu ý của Vạn Tố Y lắm, nhưng chắc chắn hiểu rõ Vạn Tố Y đang có né tránh ý của anh.

“Mạnh tiên sinh gần đầy miệng không ngọt như trước nữa, phải bổ sung thêm.” Vạn Tố Y dường như đã lâu không nghe được những lời ngọt ngào từ Mạnh Kiều Dịch rồi.

Mạnh Kiều Dịch chợt cười ra tiếng: “Anh sẽ cố gắng hết sức.”

Phu nhân của anh đã nhắc nhở, anh phải để trong lòng.

Vạn Tố Y không nhìn Mạnh Kiều Dịch, gật đầu, coi như miễn cưỡng tin Mạnh Kiều Dịch.

Mạnh Kiều Dịch không ăn thận, thì Vạn Tố Y chọn thêm nhiều rau.

“Cái này cần không?” Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y đang chuyên tâm chọn, cầm cái cánh gà để trước mặt cô hỏi.

“Gần đây có dịch cúm gia cầm, nên không mua gà.” Vạn Tố Y lắc đầu, so với ăn, sức khoẻ vẫn là quan trọng hơn.

Khi Vạn Tố Y đang nói, sau lưng có một lực nhẹ chạm vào cô.

Vạn Tố Y vừa quay đầu lại thì thấy một cô gái có vẻ rụt rè: “xin chào.....”

“Xin chào.” Vạn Tố Y rất tò mò về cô gái, lúc này gọi cô là có điều gì muốn nói thì phải.

“Xin hỏi chị có phải là Vạn Tố Y?” Cô gái dùng hai tay đưa quyển sách đến trước mặt cô dè dặt hỏi.

“Đúng rồi.” Vạn Tố Y nhìn cô gái, cảm thấy ánh mắt của cô rất thành thật, không có gì gian dối.

Cô gái nghe được đáp án của Vạn Tố Y, trên mặt nở một nụ cười: “Tốt quá chị có thể kí tên cho em không?”

Vạn Tố Y cười nhẹ gật đầu, đối với nhưng người muốn xin chữ kí, cô không bao giờ từ chối. Chỉ cần không phải là một đám người là được.

“Đương nhiên là được rồi.” Vạn Tố Y gật đầu.

Mặt cô gái nở nụ cười thật đẹp, đem quyển sách đưa đến trước mặt Vạn Tố Y: “Ký ở đây là được rồi.”

“Ở đây sao, nhưng quyển sách này còn mới.....”

Cô gái đưa cho cô không phải một tờ giấy, mà là một quyển sách hoàn toàn mới, vừa mới khui.

Cô gái có phần ngại ngùng nhìn Vạn Tố Y: “Thực ra đây là quyển là sách do em viết.”

“.......”

Vạn Tố Y chợt yên lặng, vẻ mặt có chút ngạc nhiên.

Cho nên, cô gái này là lấy quyển sách do cô tự viết đưa cho Vạn Tố Y kí tên sao?

Nghĩ như thế nào cũng không được, Vạn Tố Y không hiểu được dụng ý của cô gái.

“Em là fan hâm mộ sao?” Vạn Tố Y biết câu hỏi này có hơi mạo muội, nhưng nhìn điệu bộ của cô gái này, khiến Vạn Tố Y rất muốn hỏi như thế.

Cô gái cười rất ngọt ngào, gật đầu rồi lắc đầu, cuối cùng cho Vạn Tố Y một đáp án rất khó hiểu: “Cứ cho là phải đi.”

Vạn Tố Y nghe được câu trả lời này thì không biết nên cười hay tiếp tục hỏi, suy cho cùng đáp án này quá mơ hồ.

Cô gái biết Vạn Tố Y có thể chưa hiểu lắm, giới thiệu: “Em ngoài là fan hâm mộ của chị ra, còn có một chút quan hệ khác với chị nữa.”

“Năm ngoái, chị quyên góp cho công trình Ái Tâm giúp đỡ những học sinh nghèo, em là một trong số học sinh đó. Năm ngoái, em là sinh viên đại học năm cuối, vốn dĩ không có tiền đóng học phí, cũng định bỏ học, nhưng nhờ sự giúp đỡ của chị, em đã thuận lợi tốt nghiệp, và cũng cố gắng việc viết sách.” Cuộc sống của cô gái bây giờ rất vui vẻ, mà cô nghĩ sự vui vẻ của cô là nhờ Vạn Tố Y, do đó đối với Vạn Tố Y muôn phần cảm kích.

Nhưng không thể không thừa nhận, cô thật sự là fan của Vạn Tố Y. Bởi vì, sản phẩm Vạn Tố Y bán gần đây cô cũng đang dùng, hơn nữa cũng rất tốt.

Lời của cô gái khiến Vạn Tố Y có chút ngẩn người, cô có lẽ không nghĩ đến, cô tiện tay giúp đỡ người khác, họ lại nhớ đến cô như thế.

“Cảm ơn chị.” Cuối cùng cô gái râtd trịnh trọng cảm ơn cô.

Vạn Tố Y lập tức lắc đầu: “Cái này không vấn đề gì.”

“Cho nên, có thể ký tên cho em?” Cô gái không muốn Vạn Tố Y ngại, cầm quyển sách chuyển đến trước mặt cô, cười ra tiếng.

Vạn Tố Y cười, lập tức kí tên, cuối cùng hỏi: “Em tên gì?”

“Em tên Lưu Uyển Quân.” Cô gái nghiêm tức trả lời Vạn Tố Y.

Sau đó Vạn Tố Y kí tên, trên chữ kí viết một dòng chữ “Lưu Uyển Quân, chúc em mọi điều tốt đẹp.”

“Hy vọng chị không lãng phí sách của em.” Viết xong Vạn Tố Y trả bút lại cho cô gái.

Cô gái nhìn thấy dòng chữ Vạn Tố Y viết, có phần cảm động.

“Sao có thể, em rất vui, thực sự cảm ơn chị.” Lưu Uyển Quân Thực không nghĩ tới có ngày bọn họ lại được gặp nhau, hơn nữa là với thân phận hiện nay.

Từ góc Vạn Tố Y nhìn ra, Lục Uyển Quân chủ động mở lời với cô, cô khônh những không thấy phiền mà ngược lại cảm thấy rất vui.

“Em trước giờ không nghĩ đến, bản thân làm việc không cần báo đáp, có một ngày lại được người khác nhớ đến.” Trên đường về nhà, Vạn Tố Y có chút xúc động nói.

Cô gái này, mang Vạn Tố Y động lực rất lớn, đối với việc làm công ích có chút động lực, ít nhất, khiến cô cảm thấy cô đã giúp được rất nhiều người.

“Vui như vậy sao?”

Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y cười nói, nhưng nét mặt có chút đăm chiêu hỏi.

“Đương nhiên vui rồi.” Vạn Tố Y gật đầu.

Gặp nhau trong hoàn cảnh này là tốt nhất, cuộc sống cả hai đều rất tốt, cả hai đều yên tâm.

Cuộc sống của người mà Vạn Tố Y từng giúp đỡ qua đều rất tốt, điều này khiến Vạn Tố Y rất vui, mà những người được cô giúp đỡ, một mặt nhìn thấy cô bây giờ vẫn rất tốt, cũng không cần lo lắng nhiều.

Vạn Tố Y càng nghĩ tâm trạng càng trở nên vui vẻ. Tạm thời không chú ý đến những phiền não khi nãy.

Vạn Tố Y dựa ra sau ghế, tư thế rất thoải mái nói: “Hôm nay ra ngoài thật đáng.”

Không chỉ đơn giản là vì thu được đống thực phẩm, còn có cô gái đó.

Cuộc đời của Vạn Tố Y, chưa bao giờ xảy ra chuyện này, khi vừa mới biết, Vạn Tố Y cũng không có cảm giác gì, nhưng bây giờ suy nghĩ kĩ có chút kinh hỉ.

Vạn Tố Y không tiếc, việc này đã đem lại cho cô nhiều điều không giống nhau.

Mạnh Kiều Dịch nhìn dáng vẻ nhàn nhã của Vạn Tố Y, nhún nhún vai, không nói gì nhiều, nhưng trên mặt cũng nở hoa như Vạn Tố Y.

Khi xe về đến hải viện, người trong nhà đã đến gần đủ, dường như đang đợi hai vị chủ nhân, khi xe bọn họ vào hải viện, nhìn thấy được cảnh náo nhiệt.

Vạn Tố Y có chút không tin, nhìn những người này, nhìn như thế nào cũng không ra bọn họ đến làm khách.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.