Ông Xã Hợp Đồng

Chương 444: Chương 444: Chương 455




Nguyễn Ca chăm chú quan sát Vạn Tố Y, sau khi nhìn xong bất giác lên tiếng: “Tố Y à, cậu có cảm thấy, câu béo lên trông càng xinh không?”

“ừm? Có không?” Vạn Tố Y theo phản ứng tự nhiên đưa tay lên sờ mặt, không tin mình xinh hơn trước: “làm gì có ai béo lên lại xinh hơn trước được.”

Vạn Tố Y cười bất lực, xem như Nguyễn Ca đang an ủi cô..

Nguyễn Ca lắc đầu, sau đó lại gật đầu, dường như muốn nhấn mạnh giọng điệu của mình.

“Tớ nói thật, thật là xinh hơn trước mà, không tin cậu hỏi Nhất Nhạc, trước đây à, cậu quá ốm, người không có chút thần sắc, bây giờ không giống như trước nữa, điểm nào cũng đẹp.” Nguyễn Ca đối với Vạn Tố Y của hiện vô cùng khẳng định.

Vạn Tố Y mỉm cười, về lời nói của Nguyễn Ca, trước giờ đều là bán tin bán nghi.

“hai người à, gần đây tranh thủ lúc tớ một tháng ở cử đã làm gì rồi? Tai sao cứ cảm thấy quan hệ của hai người càng ngày càng tốt?” Vạn Tố Y cũng không bỏ qua cơ hội trêu chọc hai người.

Nguyễn Ca nghe Vạn Tố Y nói thế cũng không tị húy, ôm lấy Nhạc Nhất Nhạc: “nói cho cậu biết một tin cạu có thể sẽ không tin nổi.”

“Ừm?” Vạn Tố Y đối với những tin Nguyễn Ca cho là đáng kinh ngạc cảm thấy chẳng có gì là lạ.

Nguyễn Ca từ sau khi ly hôn, thì rất tùy tiện thoải mái, bất kể làm gì cũng tùy theo tâm ý của mình.

Nguyễn Ca ôm lấy Nhạc Nhất Nhạc, căn bản không quan tâm đến sự giãy giụa của Nhạc Nhất Nhạc, cũng không biết lấy đâu ra sức mạnh lớn như thế xưng anh hô em với Nhạc Nhất Nhạc: “Nhất Nhạc bây giờ đã là vệ sĩ của tớ, hơn nũa, một thời gian trước tớ còn sắp xếp cho Nhất Nhạc một vai diễn, nói không chừng chẳng bao lâu nữa Nhất Nhạc có thể thành danh rồi.

“Đừng có nghe cậu ấy nói xàm.” Đối với lời nói của Nguyễn Ca, Nhạc Nhất Nhạc cười không được khóc cũng không xong, tự giải thích cho mình: “tớ đó là hoàn toàn chỉ là giúp đỡ, không phải như cậu ấy nói như thế.”

Vạn Tố Y tất nhiên là biết nhân phẩm của Nhạc Nhất Nhạc, Nhạc Nhất Nahcj yêu nghề như thế, sao có thể từ bỏ mà đi theo ngành diễn viên?

Vạn Tố Y nhìn Nhạc Nhất Nhạc gật đầu, sau đó nhìn Mnahj Kiều Dịch đang bên cạnh mình nói: “Mạnh tiên sinh, anh không cần phải bên cạnh em mãi đâu, em có bọn họ là được rồi, anh có thể đi bận chuyện khác.”

Mạnh Kiều Dịch đứng bên cạnh cô lâu như thế một câu cũng không lên tiếng, giống như không tồn tại vậy, có Mạnh Kiều Dịch bên cạnh tất nhiên là thoải mái nhất, nhưng Vạn Tố Y không muốn Mạnh Kiều Dịch cứ bên cạnh cô, cô nghĩ hôm nay khách khứa đến đông như thế, chắc sẽ có người quan trọng đối với Mạnh Kiều Dịch, cô không muốn Mạnh Kiều Dịch vì mình mà bỏ lõ chuyện của anh.

“Không sao đâu, cần chào hỏi qua anh đều đã chào hỏi qua rồi, có việc gì cần bạn anh sẽ chủ động đến tìm anh.” Mạnh Kiều Dịch vốt trán cô, nhẹ nhàng nói.

Vạn Tố Y ngước đầu nhìn Mạnh Kiều Dịch mỉm cười, Mạnh Kiều Dịch có thể ở bên cạnh cô tất nhiên là chuyện vui nhất rồi.

“Tớ thấy hay là chúng ta đi thôi, ở đây với hai vợ chồng này thật không thú vị chút nào.” Nguyễn Ca kéo Nhạc Nhất Nhạc chủ động rời đi, không muốn ở đây làm bóng đèn.

Nhạc Nhất Nhạc gật đầu đồng ý, tù bên cạnh Vạn Tố Y rời đi: “tớ nói trước à, tớ không phải vị Mạnh tiên sinh mà rời đi, tó à, chỉ là cảm thấy các thanh niên ở đây thú vị hơn Tố Y rất nhiều.”

“Nhất Nhạc, sao cậu lại học theo thói hư của Nguyễn Ca?” Vạn Tố Y hít một hoi thật sâu, mở lời chỉ trích

Nhạc Nhất Nhạc lêu lêu lưỡi, cũng không phản bát Vạn Tố Y bước theo Nguyễn Ca đi về phía vị trí trung tâm.

“cậu nên nói với cậu ấy, cậu mói không học thói hư” Nguyễn Ca vừa kéo tay Nhạc Nhất Nhạc đi, vừa phàn nàn Nhạc Nhất Nhạc.

Vạn Tố Y đưa mắt nhìn theo hai người từ chỗ cô đi càng ngày càng xa, rồi lại nhìn Mạnh Kiều Dịch nói: “mẹ đâu, lúc nảy em vùa thấy mẹ và đại tỷ, bây giờ lại không thấy đâu nữa.?”

Hôm nay, một ngày trọng đại như thế này, Dương Thục Nghi nhất định không thể không đến, bây giờ không thấy bóng dáng cũng thật kỳ lạ.

“Mẹ và bố cúng với đại tỷ và anh rể đi xem con rồi.” Mạnh Kiều Dịch trả lời Vạn Tó Y ngắn gọn: “em cũng biết đó, họ hận không thể tuwgf giây từng phút cũng không rời khỏi con chúng ta.”

Vạn Tố Y nghe ra được sự bất lực trong lời nói của Mạnh Kiều Dịch, nhje ngàng mỉm cười.

Cô còn nghe ra được, Mạnh Kiều Dịch ông bố này có chút ăn giấm chua.

Bạn bè của Mạnh Kiều Dịch liên tiếp đến mấy người, Vạn Tố y cùng Mnahj Kiều Dịch đi đón tiếp họ, đợi đến trưa hì bữa tiệc mới chinh thức bắt đầu.

Tất cả mọi người đều theo sơ đồ vị trí ngồi vào chỗ, đứa bé cũng được ôm lên sân khấu. Vạn Tố Y ôm con, Mạnh Kiều Dịch một tay nắm lấy tay Vạn Tố Y, một tay cầm micro cảm ơn mọi người, cảm ơn lời chúc của mọi người dành cho con gái mình.

“Đầu tiên, cảm ơn mọi người dành thòi gian đến đây, rất vui.” Mạnh Kiều Dịch đến tiệc 100 ngày của con gái cũng theo phong cách thường ngày của mình, vô cùng kiệm lời.

Nhưng mọi người đều rất ủng hộ anh, cho dù anh có kiệm lời như thế nào đi nữa. Mọi người vỗ tay chúc mừng, biểu hiện vô cùng thích thú với ngôn hạnh của anh.

“Ngoài việc cảm ơn mọi người có thể đến, quan trọng nhất là tôi muốn cảm ơn vợ mình Vạn Tố Y, có thể sinh cho tôi một bảo bối lớn như thế này, hiện tại tôi không chỉ đơn giản là hạnh phúc, càng nhiều hơn đó chính là sự mãn nguyện trọn vẹn, cuộc đời tôi vì cô ấy và con đã không còn tiếc nuối gì nữa.” Mạnh Kiều Dịch là người rất súc tích, nhưng tình cảm đối với vợ mình anh chưa bao giò súc tích.

Về điểm này, mọi người đều đã quen thuộc, đây không phải là lần đầu tiên Mnahj Kiều Dịch tot tình thẳng thắng với Vạn Tố Y như thế này.

Vạn Tố Y ôm con gái đứng trước mặt Mạnh Kiều Dịch, từng biểu cảm trên khuôn mặt anh Vạn Tố Y đều có thể nhìn thấy những cô vẫn rất cảm động.

Đối với Mạnh Kiều Dịch, cô trước giờ một câu từu chối cũng không nói được, bất kể là về phương diện nào.

“Y Y, vất vả cho em rồi.” Mạnh Kiều Dịch nắm tay Vạn Tố Y, nụ cười trên mặt tràn đầy dịu dàng.

Vạn Tố Y cũng năm lấy tay anh, ánh mắt cũng vô cùng dịu dàng: “được ở bên cạnh anh là điều em mãn nguyện nhất,”

Cho nên....cô từu trước đến nay chưa từng cảm thấy có chuyện gì vất vả.

Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y một tay ôm con một tay năm lấy tay mình, dường như theo phả xạ tự nhiên anh đưa tay ôm lấy con, cho dù bây giwof anh đang phát biểu cũng vậy.

Vạn Tố Y chuyền con cho Mạnh Kiều Dịch, Mạnh Kiều Dịch đưa micro cho Vạn Tố Y: “đến lượt em rồi.”

“……”

Vạn Tố Y sững người, nhanh như vậy sao?

Cho nên mấy lời Mạnh Kiều Dịch vừa nói xem như nói xong rồi? Chỉ mấy câu cảm ơn đơn giản?

Vạn Tố Y cầm lấy micro theo ánh mắt ra hiệu của Mạnh Kiều Dịch nhìn xuống dưới, suy nghĩ một lúc nên nói như thế nào: “Cảm ơn mọi người hôm nay dành thời gian đến đây.....còn nữa cảm ơn bố mẹ chăm sóc con giúp chúng con, cảm ơn lời chúc của bạn bè dành cho con, tôi... tôi lần đầu tiên phát biểu như thế này, nếu biết trước hôm nay phải phát biểu, tôi nên chuẩn bị một bản phát thảo.”

Vạn Tố Y vừa đùa vừa nói, dưới sân khấu có người bật cười thành tiếng.

Vạn Tố Y nói chuyện như thế này thật rất ít gặp, còn nữa, mọi người đều nhìn ra một gia đình hạnh phúc, bọn họ đều đang chờ đợi cả nhà còn có thể biểu đạt được gì nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.