“ Kỷ Hà, mong rằng lần hợp tác này thành công tốt đẹp.” Lăng Thiên giơ tay bắt tay với Kỷ Hà, miệng còn cười khiến cô ta lúng túng.
“ Được.” Kỷ Hà run rẩy trong lòng, tay Lăng Thiên thật ấm áp.
Bạch Vô Thường nhìn lén ngoài cửa, cảm thấy khả năng thành công là âm phần trăm. Ngược lại với Hắc Vô Thường, anh ta đặc biệt rất đào hoa, đối với bạn thân của cô cứ ngỡ chỉ cần khua tay là có thể với được.
Lăng Thiên tiễn Kỷ Hà rời đi liền quay lại phòng làm việc, cư nhiên lại thấy một nam nhân nhỏ nhắn đang cau mày suy nghĩ trước cửa phòng anh ta. Vừa muốn đưa tay gõ lại hạ xuống, suy nghĩ một chút lại đưa tay lên nhưng vẫn không dám gõ cửa.
Phì~ Lăng Thiên nhìn bộ dạng khả ái kia không nhịn được cười thành tiếng. Bạch Vô Thường nghe thấy vội vàng hạ tay xuống quay người chào hỏi.
“ Lăng tổng.” nụ cười cứng hơn đá kia được Bạch Vô Thường sử dụng ngay lập tức.
“ Cậu là Tiểu Bạch bên cạnh em rể tôi?” Lăng Thiên mỉm cười đi đến.
Bạch Vô Thường chửi thầm một tiếng, hoá ra người ta là có biết mình, lại còn tự nhiên gọi Tiểu Bạch như vậy. Nếu anh ta biết boss định bẻ cong mình thì hai tiếng em rể không biết còn gọi nữa không đây?
“ Cậu tới tìm tôi có chuyện gì?”
“ Cái đó...... anh có rảnh không? Tôi định mua cá nhưng không biết loại nào ngon nên.......” Bạch Vô Thường ấp úng nói, bỗng nhiên cảm thấy nói chuyện với anh ta không được tự nhiên.
“.........”
“ Tôi định rủ Tiểu Lăng U nhưng cô ấy nói bận...... nếu anh không rảnh thì......”
“ Được, dù sao cũng sắp hết giờ, chờ tôi thay đồ một chút.” Lăng Thiên vỗ vai Bạch Vô Thường đi thẳng vào trong phòng.
Bạch Vô Thường thở dài một cái, không ngờ lý do này mà anh ta cũng đồng ý, quả nhiên cá đều tác dụng rất lớn đối với anh em nhà Lăng U.
Trong siêu thị, mọi ánh mắt đều chĩa thẳng vào cặp nam- nam đang lựa cá. Bạch Vô Thường xoa cằm nhìn chằm chằm một con cá, suy nghĩ cả nửa ngày cuối cùng lại nhìn Lăng Thiên đang ung dung đứng phía sau bằng cặp mắt long lanh.
“ Lấy con này, ít xương.” Lăng Thiên cười cười chọn hộ.
“ Được, lấy con này.”
“ Chậc, đã 7 giờ rồi, bảo sao thấy đói.” Lăng Thiên nhìn đồng hồ khẽ than vãn.
“ Lăng tổng, không thì tôi mời anh ăn cơm coi như cảm ơn?” rõ ràng là cố ý. Lăng Thiên dắt anh ta đi mấy vòng quanh siêu thị rồi mới đến khu cá tươi, không lâu mới lạ.
“ Vậy tôi không khách sáo.” môi mỏng khẽ nhếch lên, nhìn Bạch Vô Thường tâm không cam tình không nguyện đi phía trước.
Nhà của Bạch Vô Thường ở phía Tây khu chung cư cao cấp An Nhiên 1, Lăng Thiên chậc lưỡi một cái nhìn căn hộ ngăn nắp gọn gàng, vẻ mặt khá là hài lòng ngồi xuống ghế sopha.
“ Tiểu Bạch, tôi đói rồi, mau nấu cơm!”