Nhiễm Cách bị gọi về nhà là vì có một người bạn thanh mai trúc mã đi du học đã lâu không gặp bây giờ lại về nước.
Cô sững sờ nhìn người đàn ông chạy tới ôm chầm lấy mình rồi gõ nhẹ lên đầu cô.
Người đó kêu lên, “Không ngờ lớn lên em lại xinh đẹp như vậy.”
Nhiễm Cách bật cười, “Đông, để cho em thở tí nào.”
Hàn Đông buông cô ra, vẫn không quên hôn một cái lên má cô. Nhất thời hắn bị Nhiễm Minh Ngôn lườm đến tóe lửa.
Nhiễm Cách quen biết với Hàn Đông từ lúc cô còn bé. Lúc đó Nhiễm Bạch Thương dẫn Nhiễm Minh Ngôn và Nhiễm Cách đi phá làng phá xóm thì lại gặp cậu bé có đôi mắt sáng ngời, là thủ lĩnh của xóm dưới - Hàn Đông cũng dẫn bè phái đi “đánh chiếm” lãnh thổ.
Hai bên gặp nhau, thế là trận chiến tranh giành lãnh thổ xảy ra. Đương nhiên là cái bang Nhiễm mạnh hơn, anh hai Nhiễm Bạch Thương thông minh như vậy sao có thể thua đứa nhóc lên năm chứ?
Sau hôm đó, Nhiễm mẹ dẫn ba đứa con của mình sang Hàn gia để xin lỗi. Nhưng Nhiễm Bạch Thương vì tự ái nên không đi, thế là chỉ có Nhiễm Minh Ngôn và Nhiễm Cách.
Hai bà mẹ này nói chuyện rất hợp nhau, Hàn phu nhân rất thích Nhiễm Cách, cô bé xinh xắn, đáng yêu, hiền lành như vậy thì sao có thể ăn hiếp con bà chứ? Nhất định là Hàn Đông đã vu oan cho cô bé.
Lúc Nhiễm mẹ đang rối rít nói chuyện với Hàn phu nhân, Nhiễm Cách kéo tay áo Nhiễm Minh Ngôn, cô bé tinh nghịch nháy mắt mấy cái Nhiễm Minh Ngôn liền hiểu ý.
“Mẹ, Nhiễm tam muốn đi vệ sinh.”
Hàn phu nhân nghe vậy liền sai người hầu dẫn cô bé đi. Nhưng có ai ngờ đến ngã rẽ bỗng nhiên Nhiễm Cách không cho nữ hầu đi theo nữa, mà nữ hầu nghĩ cô bé như vậy cũng không thể làm gì nên cũng mặc kệ cô đi làm việc của mình.
Nhiễm Cách tìm phòng của Hàn Đông rồi mở cửa vào, cô bé trợn to mắt khi Hàn Đông, người nên “bị thương đến sứt đầu mẻ trán” bây giờ đang ôm máy chơi game.
Nhiễm Cách chạy tới lấy gối đập vào đầu Hàn Đông.
“Này thì ăn hiếp, này thì dám nói xấu anh em Nhiễm Cách, này thì bị thương nặng...”
Sau mỗi tiếng “này” là cái gối đập vào đầu Hàn Đông.
Cậu bé tội nghiệp chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã bị Nhiễm Cách đánh cho tơi tả. Đến khi Nhiễm Cách đã hoàn thành nhiệm vụ chuồn êm ra ngoài thì cậu bé mới khóc toáng lên.
Nhiễm Cách còn nhớ, cô bị mẹ cấm ra ngoài suốt một tuần, ngồi ở nhà chán muốn chết.
Mà Hàn Đông sau khi bị đánh liền trở thành liên minh của bang Nhiễm. Cái bang Hàn và Nhiễm kết hợp quậy phá khắp xóm làng thì ai mà không biết?
Nhiễm Minh Ngôn chạy tới, ôm em gái sang một bên, anh lườm Hàn Đông.
“Thằng nhóc ngáo đá, còn ôm em gái bảo bối của ông nữa thì biết.”
Hàn Đông bĩu môi, hắn ngoáy ngoáy tai, “Diễn viên nổi tiếng mà tính tình vẫn trẻ con như vậy?”
Nhiễm Minh Ngôn trợn mắt định phản kích thì Nhiễm Cách đã bật cười, cô hỏi:
“Hàn Đông, anh học xong rồi sao?”
Hàn Đông chuyển mắt sang Nhiễm Cách, gật đầu, “Đúng vậy, anh về nước định cư rồi làm việc ở công ty của gia đình luôn.”
Nhiễm Cách lớn lên trở thành một cô gái xinh đẹp, quyến rũ. Đôi mắt to tròn đen láy, vẫn linh hoạt như ngày nào. Lúc này cô nháy mắt với hắn.
“Chị dâu tương lai của em đâu?”
Hàn Đông xụ mặt, “Anh làm gì có bạn gái, chỉ là...” đang đợi em đó thôi.
Nhiễm Cách khẽ cười, cô nhìn vào phòng khách thì thấy Nhiễm mẹ và Hàn phu nhân đang ngồi nói chuyện, không để ý đến những người trẻ này. Cũng không thể trách họ, là hàng xóm lâu năm mà bây giờ mới gặp lại, có bao nhiêu chuyện để nói chứ?
“Đi đi, em dẫn anh đi mua đồ.” Nhiễm Cách kéo tay Hàn Đông đi, mặc cho Nhiễm Minh Ngôn đang phừng phừng lửa giận nhìn tên dám cướp em gái yêu quý của anh đi.
oOo
“Hàn Đông, anh muốn chết sao?” Nhiễm Cách sầm mặt nhìn số tiền trong tài khoản của mình dần vơi đi, tháng này cô còn chưa được lấy lương đã nghỉ việc rồi đó! T.T
Hàn Đông vô tội nhìn cô, “Thì em nói dẫn anh đi mua đồ mà.” Dẫn đi ở trung tâm thương mại lớn nhất thành phố B hắn mới chịu nha!
Bởi vì lâu lắm rồi mới về nước nên Hàn Đông rất hứng thú mà quẹt thẻ mua tất cả, hắn chỉ cần nhìn thứ đó hợp mắt liền quẹt, quẹt và quẹt. Còn bắt Nhiễm Cách đáng thương xách hết túi đồ cho hắn, hic.
Cũng rất tội nghiệp cho thẻ của Nhiễm Cách nữa, nó bị người khác rút hết sinh lực rồi! Chủ nhân ơi... cứu em.
Nhiễm Cách tức giận chửi rủa Hàn Đông, rồi bỗng nhiên cô cảm thấy hơi thở của ai đó sau lưng mình làm cô rùng mình.
Nhiễm Cách tưởng Hàn Đông nên cáu gắt:
“Tên khốn kiếp, anh còn muốn mua bao nhiêu nữa hả? Em không phải là người bao nuôi anh nhé.”
Ai ngờ túi đồ cô đang xách được người đằng sau cầm lấy, Nhiễm Cách xoay người thì lại chạm vào má anh.
Hoa Nguyệt Dã cười nhẹ, “Chưa xa bao lâu mà em đã nhớ anh rồi sao?”
Nhiễm Cách sững người, cô biết Hoa Nguyệt Dã cố ý cúi xuống chờ cô quay lại liền hôn trúng anh nhưng lại không phản bác được mà chỉ lúng túng hỏi:
“Anh... sao lại ở đây?”
Hoa Nguyệt Dã hôn môi cô một cái rồi thản nhiên nói, “Tình cờ đi ngang qua. Nhưng mà lúc nãy em nói bao nuôi ai?”
Nhiễm Cách nhăn mày nhìn anh, “Bạn thanh mai trúc mã của em về nước, anh ấy dùng gần hết tiền trong tài khoản của em để mua đồ.”
Hoa Nguyệt Dã vừa định hỏi là ai thì Hàn Đông từ đâu mua được hai cây bông gòn, hắn đi tới, giọng vui vẻ:
“Tiểu Cách, hồi nhỏ em rất thích ăn bông gòn đúng không? Em...”
Nháy mắt, sắc mặt của Hoa Nguyệt Dã và Hàn Đông tối sầm.
Hàn Đông nhìn tay Hoa Nguyệt Dã đang nắm lấy tay Tiểu Cách bằng một ánh mắt tràn đầy địch ý.
Còn Hoa Nguyệt Dã nhìn Hàn Đông và xác định đây chính là thanh mai trúc mã mà Nhiễm Cách nói. Không cần biết hắn ta có ý gì, nhưng hắn là đàn ông, hắn không được thân thiết với Tiểu Cách của anh. Trong mắt anh, hắn chính là tình địch!