Edit: susublue
Chu Đáo không ngờ Chu Lăng sẽ phản công nhanh như vậy. Bên này ông ta còn đang bận rộn dò xét số di sản bị thiếu của bà nội Chu ở khắp nơi, Chu Lăng đã được hội đồng quản trị tiến cử làm tổng giám đốc mới. Nói cách khác là ông phải nhường lại chức tổng giám đốc này rồi.
Nhường chỗ sao? Chu Đáo cười lạnh một tiếng. Ông chưa từng nghĩ sẽ nhường vị trí này cho ai cả. Ít nhất bây giờ ông còn chưa chết, quyết định đó không thể xảy ra!
Nhưng kỳ lạ là lần này hội đồng quản trị của Chu thị lại bất ngờ giữ vững lập trường, hơn nữa còn lôi cả những tổn thất to lớn do dự án hợp tác thất bại với Lý thị mà Chu Đáo gây ra để nói, cùng với việc lúc trước Chu Đáo âm thầm có ý đồ thu mua Bác Dương sau lưng hội đồng quản trị rồi đến cuối cùng lại thất bại. Theo như hội đồng quản trị nói thì Chu Đáo không làm tròn bổn phận tổng giám đốc vì vậy bây giờ nên nhường chỗ.
Đối mặt với sự chỉ trích của mọi người, Chu Đáo ngông cuồng tự đại chỉ Chu Tuyền: “Chẳng lẽ các vị đều đã quên Chu Tuyền mới vừa cưới thiên kim của Lý thị sao. Chẳng lẽ mấy người cho là sau này Lý thị sẽ không tiếp tục hợp tác với Chu thị nữa sao? Chẳng qua chỉ là chuyện sớm muộn thôi, cần gì phải gấp như vậy?”
“Nhưng theo chúng tôi được biết thì Lý thị đã lên tiếng nói rút lui ra khỏi thành phố D, sẽ không có bất cứ chuyện hợp tác với Chu thị. Không phải điều ông nên làm là nghĩ xem nên giải thích thế nào không?” Người nói chuyện là cổ đông ủng hộ Chu Lăng. Đây là một cổ đông lớn tuổi của Chu thị, cùng lứa tuổi với ông nội Chu. Trước khi bà nội Chu qua đời đã từng gọi cho ông nhờ ông chăm sóc cho Chu Lăng. Nên lúc này ông mới quyết định đưa Chu Lăng lên ghế tổng giám đốc.
“Buồn cười! Là ai truyền tin giả ra ngoài? Mấy người cũng tin là thật sao? Lý Mộng có thân phận gì? Lúc lão gia của Lý thị còn tại thế thương yêu nhất đứa cháu gái này..” Chu Đáo lại không tin vào những tin đồn nhảm như vậy, cười lạnh phản bác lại.
Nhưng mà Chu Đáo còn chưa nói hết thì đã bị tấn công mạnh mẽ: “Nếu cô ta thật sự quan trọng như vậy thì tại sao lúc cô ta kết hôn với Chu Tuyền không có một người nhà Lý thị nào đến trình diện? Còn về Lý lão gia thì chính ông cũng đã nói là lúc ông ấy còn tại thế. Còn bây giờ thì sao? Sợ là Nhà họ Lý đã đổi gia chủ rồi?”
Chu Đáo bị hỏi đến nghẹt thở nhưng lại vẫn kiên trì nói: “Dù là thế nào thì Nhà họ Lý nhất định sẽ đứng về phía chúng ta. Hơn nữa, trong đầu tôi đã có một dự án thích hợp hơn dự án đó rồi, đang chuẩn bị để cho Chu Tuyền tới Lý thị đàm phán. Không tới nửa tháng thì Lý thị sẽ nghênh đón cục diện hoàn toàn mới.”
“Ông đã tin chắc như thế, vậy thì được rồi, bây giờ kêu Chu Tuyền gọi điện thoại cho Lý thị trước mặt mọi người. Chỉ cần Lý thị đồng ý hợp tác với Chu thị thì tạm thời chúng ta có thể không đề cập tới chuyện thay đổi tổng giám đốc.” Vị cổ đông lớn tuổi kia cười như không cười nhìn Chu Đáo rồi đề nghị.
Lần này Chu Đáo cảm thấy tim đập dồn dập mà trước nay chưa từng có. Nhưng ông vẫn cố kìm nén không biểu hiện ra ngoài. Liếc mắt nhìn Chu Tuyền, tỏ ý kêu anh mau gọi điện thoại.
Chu Tuyền không nhúc nhích. Trán toát mồ hôi lạnh, trong bụng hoàn toàn chết lặng. Việc đã đến nước này rồi thì anh biết rõ hơn ai hết, không thể giấu nổi nữa.
“Chu Tuyền! Còn đứng ngây ra đó làm gì?” Thấy Chu Tuyền chỉ ngồi không nhúc nhích, Chu Đáo phát giác có gì đó không đúng nên tức giận quát lên.
“Sợ là không phải ngây người không gọi điện mà là không dám gọi đi! Nghe nói trước khi Chu Tuyền kết hôn với Lý Mộng đã đến Nhà họ Lý rồi đúng không? Nếu như tôi đoán không sai thì chắc là không thu hoạch được gì, còn náo loạn đến khó chịu nữa?” Vị cổ đông lớn tuổi bĩu môi khinh thường rồi nói tiếp, “Trong tay Chu Lăng đã có dự án hợp tác với Hứa thị rồi, chỉ cần Chu Lăng ngồi lên ghế tổng giám đốc thì bất cứ lúc nào cũng có thể tiến hành.”
“Cái gì?” Không dám tin nhìn mặt Chu Tuyền đen như màu đất, nhìn qua Chu Lăng vững vàng như núi thái sơn, dienxxdafnllequysdoon trong lòng Chu Đáo càng lúc càng mù mịt, “Chu Tuyền, rốt cuộc cuộc đã có chuyện gì, con giải thích cho rõ ràng đi. Còn Chu Lăng nữa, dự án hợp tác với Hứa thị là chuyện khi nào? Thân là tổng giám đốc, chuyện gì ta cũng phải biết trước một chút chứ không thể một chút xíu tin tức cũng không biết được?”
“ Đương nhiên ông sẽ không biết. Điều kiện duy nhất mà Hứa thị đưa ra trong lần hợp tác này chính là phải do Chu Lăng toàn quyền phụ trách mà không có bất kỳ người nào khác nhúng tay, can thiệp. Nếu không thì dù có đã bắt đầu hợp tác cũng sẽ dừng lại bất cứ lúc nào. Tôi nói như vậy không phải ông còn không nghe hiểu đó chứ? Bây giờ đã có hơn phân nửa cổ đông ủng hộ đổi tổng giám đốc, ông cũng đừng vùng vẫy giãy chết nữa, vô dụng thôi.” Vị cổ đông này cũng nhìn Chu Đáo lớn lên. Nhưng mà Chu Đáo càng ngày càng khiến ông thất vọng.
Đặc biệt là thái độ của Chu Đáo đối với Chu Lăng và Chu Tuyền hoàn toàn ngược lại nên đã chạm đến ranh giới cuối cùng của ông. Vì vậy cho nên lúc này ông mới không chùn bước kiên quyết đứng về phía Chu Lăng.
Chu Đáo hoàn toàn đen mặt lại, nhìn chằm chằm vào Chu Tuyền, mong đợi Chu Tuyền có thể nói ra tin tức gì đó có ích để cứu vãn cục diện. Ông đặt cược tất cả trên vai Chu Tuyền, vì chỉ có thể dựa vào Lý thị để bù đắp. Nhưng ngoài ý muốn là bây giờ Chu Tuyền lại đâm cho ông một dao ở sau lưng?
Đương nhiên Chu Tuyền không thể nói được gì. Cho dù anh muốn nói thì cũng không thể nói. Lý thị đã sớm nói với anh là sẽ không hợp tác với Chu thị nữa. Từ đầu đến cuối anh giấu diếm không nói cho Chu Đáo biết là vì nghĩ chưa hết khả năng để lôi kéo, sau này sẽ nghĩ cách để bồi dưỡng tình cảm.
Có lẽ chỉ cần anh và Lý Mộng kết hôn xong thì Lý thị sẽ không kiên trì nữa, sẽ thỏa hiệp đúng không? Nhưng mà sự thật lại không như Chu Tuyền nghĩ. Dù anh có muốn định mối quan hệ với Lý thị thì cũng không thể thành công...
Chu Tuyền im lặng, Chu Đáo không thể phản kích, Chu Lăng thuận lợi đảm nhận chức vụ tổng giám đốc mới của Chu thị, cũng đồng thời bắt đầu hợp tác với Hứa thị .
Chu Đáo cũng muốn điên lên rồi, vừa về tới nhà liền chất vấn Lý Mộng.
Lý Mộng chưa biết rõ tình hình bị hỏi như vậy thì không ứng phó kịp. Cô hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng lửa giận thì lại đang thiêu đốt Chu Đáo, thật giống như hận không thể rút gân lột da cô. Quay đầu lại nhìn vẻ mặt âm trầm của Chu Tuyền thì Lý Mộng bỗng nhiên cảm thấy sợ hãi khó nói.
Chu Đáo có ý là Lý Mộng phải thuyết phục Lý thị giúp đỡ, để ông đoạt lại vị trí tổng giám đốc. Dù có phải đến mười ngàn lần cũng phải thuyết phục, dù ông không làm được tổng giám đốc của Chu thị thì cũng nên do Chu Tuyền đảm nhiệm. Dù thế nào thì cũng phải đẩy Chu Lăng xuống!
Lý thị... rốt cuộc Lý Mộng cũng biết cô đang sợ cái gì rồi. Đối với Chu thị mà nói thì cô cũng chỉ là một con cờ để kết thông gia thôi. Nếu cô không có cách mang đến lợi ích cho Chu thị thì Nhà họ Chu nhất định sẽ không chứa chấp cô.
Chu Đáo ra tối hậu thư cho Lý Mộng, nếu như Lý thị không muốn hợp tác với Chu thị thì hôn nhân giữa cô và Chu Tuyền cũng sẽ không còn hiệu lực, lập tức ly hôn.
Lý Mộng muốn nhờ Chu Tuyền giúp đỡ, nhưng từ đầu đến cuối Chu Tuyền cũng chỉ im lặng không nói, thật giống như chuyện này không liên quan tới anh.
Khẽ cắn răng, cuối cùng Lý Mộng dậm chân một cái, chạy lên lầu trốn ở trong phòng. Cô sẽ không trở về nhờ vả Nhà họ Lý, dù có trở về cũng vô dụng. Cô... vốn không thể trở về được.
Nhưng mà Chu Đáo không hề nói đùa. Thấy Lý Mộng không hề có ý đến Nhà họ Lý nhờ giúp đỡ thì ông trực tiếp tìm luật sư tới làm giấy ly dị, đập vào mặt Lý Mộng.
Khi thấy giấy ly dị, Lý Mộng mới hoàn toàn luống cuống. Liều mạng lắc đầu, muốn trốn tránh sự châm chọc và chế giễu của Chu Đáo nhưng lại thấy bên trên đã ký sẵn hai chữ “Chu Tuyền“.
Thì ra Chu Tuyền cũng chỉ muốn lợi dụng cô mà thôi. Cô còn tưởng rằng, Chu Tuyền thật sự... đã động lòng với cô dù chỉ là một chút xíu. Thật là buồn cười, cực kỳ buồn cười! Tay Lý Mộng run run cầm giấy ly dị, khóc lóc chạy ra khỏi Nhà họ Chu.
Tần Nam lại gọi điện thoại cho Lâm Du một lần nữa. Bận bịu đóng phim ở bên ngoài, còn phải hỏi thăm chuyện của thành phố D, anh cũng rất gấp gáp.
Nghe nói Lý Mộng khóc lóc chạy đến Nhà họ Tần kể lể, Lâm Du cũng không quan tâm. Ngược lại chuyện Chu Tuyền muốn ly dị với Lý Mộng lại thu hút sự chú ý của Lâm Du. Có chắc là chỉ vì Chu Tuyền muốn tạo mối quan hệ với Lý thị mới cưới cô ta không? Sao cô lại mơ hồ cảm thấy trong đó có âm mưu khác vậy?
Âm mưu sao? Hứa Mạch cười một tiếng. Dù Chu Tuyền có mục đích khác ới ly hôn với Lý Mộng thì đối với bọn họ mà nói cũng không tạo thành chút ảnh hưởng nào. Một người đàn ông đã từng cưới hai lần thì làm cách nào để phá hư hạnh phúc của bọn họ?
Bác cả của Nhà họ Tần thật sự rất tức giận. Lý Mộng lại không hiểu chuyện, dù có vô lý thế nào thì cũng là cháu gái ruột của bà. Dù Lý thị không quan tâm thì người cô như bà cũng không thể ngồi nhìn cháu mình bị ức hiếp đến mức này rồi còn không lên tiếng.
Vì vậy nên bà đã dẫn theo anh họ Tần ( anh họ của Lý Mộng) tới Nhà họ Chu.
Thấy Lý Mộng đến Nhà họ Tần tìm người giúp đỡ, Chu Đáo rất bất ngờ. Nhưng lễ tiết ngoài mặt vẫn phải có. Dù có không vui thì cũng phải ngồi xuống thử nói chuyện với bác cả Tần.
“Được rồi, lời xã giao thì không cần phải nói. Hôm nay tôi tới đây là muốn hỏi một chút, rốt cuộc Nhà họ Chu mấy người có ý gì? Ly hôn? Dựa vào cái gì?” Ở trước mặt người ngoài, bác cả Tần không quên cao ngạo. Bà ta luôn rất coi thường cách cư xử của Nhà họ Chu. Nhưng Lý Mộng không muốn ly hôn nên bà cũng chỉ có thể giúp cô.
“Nguyên nhân trong đó, trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ, cần gì phải mở miệng nói ra?” Chu Đáo cũng tức giận. Nếu bác cả Tần đã tới hỏi tội thì ông cũng sẽ phản đòn.
“ Trong lòng biết rõ sao? Lúc tiểu Mộng nhà tôi đi theo Chu Tuyền về Nhà họ Lý thì bên đó đã bày tỏ rõ thái độ rồi. Khi đó Chu Tuyền không nói giải trừ hôn ước, bây giờ lại muốn đổ hết tội danh lên đầu tiểu Mộng hả? Nhà họ Chu mấy người thật là hiếp người quá đáng!” Nếu sau khi đến Nhà họ Lý trở về mà Chu Tuyền nói không muốn cưới Lý Mộng thì chẳng những cô ta không có ý kiến mà bà cũng sẽ không nói nửa chữ. Nhưng chuyện hôm nay là sao? Đùa giỡn người khác sao?
“Đó là quyết định của một mình Chu Tuyền, tôi không hề biết chuyện này.” Nếu như Chu Đáo sớm biết thái độ của Nhà họ Lý thì ông sẽ không đồng ý cho Lý Mộng vào cửa. Trước kia Lý Mộng gây ra những chuyện kia, ông vẫn còn nhớ tất cả, sao có thể tùy tiện quên sạch được?
“Cho nên Nhà họ Chu muốn qua cầu rút ván đúng không? Đúng là vô liêm sỉ!” Trên mặt Chu Đáo hiện rõ hai chữ lợi ích, bà ta nhìn thấy thì nổi trận lôi đình, lời khó nghe cũng nói hết ra.
“Tùy các người muốn nói thế nào cũng được. Ngược lại chuyện ly dị đã quyết định rồi, Nhà họ Chu không muốn đứa con dâu như Lý Mộng, cũng không thể tiếp tục cho cô ta ở lại đây được nữa. Mau chóng thu dọn đồ đạc đi đi!” Có trời mới biết Chu Đáo tốn bao nhiêu ý chí mới khôn tự tay ném tất cả đồ đạc của Lý Mộng ra khỏi Nhà họ Chu. Lần này ông thua quá thảm, tất cả đều bởi vì một đứa tai ương như Lý Mộng!
“ Được, ly hôn! Ly thì ly. Như vậy sau đó chúng ta sẽ bàn kỹ xem nên phân chia tài sản thế nào đi!” Ly hôn sao? Không phải là bác cả Tần đến đây không chút chuẩn bị. Nếu Nhà họ Chu nhất định muốn vạch mặt, bà cũng sẽ không khách sáo nữa.
Phân chia tài sản? Bọn họ lại còn có mặt mũi để nói như vậy sao? Chu Đáo tức giận bốc lửa, hung tợn trừng mắt nhìn Lý Mộng: “Cố ý lừa dối tôi lâu như vậy để gả vào Nhà họ Chu, chuyện bị vạch trần ngược lại còn muốn tham tiền của Nhà họ Chu sao? Cô quả nhiên không hề chết tâm!”
Lý Mộng đã không biết nên biện mình thế nào. Cô nhìn Chu Đáo, rồi lại nhìn bác cả, muốn nói chuyện nhưng lại bị anh họ Tần kéo cánh tay.
“Tiểu Mộng, em không cần nói gì cả. Có chúng ta ở đây, sẽ không để cho em chịu uất ức.” Lúc trước có một khoảng thời gian, anh họ Tần quả thật không có cách để liên lạc với Lý Mộng. Nhưng tất cả đều do ông nội Tần ra lệnh nên anh mới không thể vi phạm.
Nhưng bây giờ thì không như vậy nữa. Tiểu Mộng đã gả cho người khác, cũng đã phủi sạch quan hệ với Hứa Mạch rồi. Đã như vậy thì dĩ nhiên anh cũng có thể tiếp tục bảo vệ cô em gái tiểu Mộng này rồi.
Nhìn người mình coi như em gái ruột bị Nhà họ Chu ức hiếp như vậy, anh họ Tần không kiên nhẫn, cũng quyết tâm giải quyết cho tốt chuyện này. Phải giành lấy những gì có lợi nhất cho tiểu Mộng, để cho Nhà họ Chu mất cả chì lẫn chài. Cũng coi như đây là bài học hắn dạy dỗ Nhà họ Chu.
Nghe anh họ Tần bảo vệ mình, hốc mắt Lý Mộng liền đỏ lên. Bao lâu rồi cô không có người thân nào tình nguyện bảo vệ mình? Bao lâu rồi cô không cảm nhận được sự ấm áp và thương yêu? Nếu như sớm biết kết quả của bản tính thất thường sẽ như vậy thì cô sẽ không cãi lời ba mẹ, sẽ không chọc ông nội tức chết, sẽ không quay về Nhà họ Lý quá trễ như vậy...
“Tiểu Mộng, đừng sợ. Bất cứ lúc nào anh họ đều ở đây.” Vỗ vỗ bả vai Lý Mộng, thứ anh không nhìn nổi nhất chính là nước mắt của cô nên mới trấn an nói.
“Biểu ca, em sai rồi, em thật sự đã biết lỗi rồi, hu hu...” Lý Mộng nhào vào trong ngực anh khóc bù lu bù loa.
“Nhà họ Chu mấy người không thấy tiểu Mộng của chúng tôi cũng đã bị ức hiếp ra hình dạng này sao? Về phần phân chia tài sản, chúng tôi đã mời luật sư điều tra rõ ràng, nếu như Nhà họ Chu không có ý kiến thì có thể ký tên lên đây.” Lấy ra một bản hợp đồng đã chuẩn bị trước, khí thế bác cả Tần rất cao ngạo.
Nói ngược lại thì đây là lỗi của Nhà họ Chu bọn họ sao? Người bị lừa dối chính là ông, bị lừa gạt cũng là ông, mất vị trí tổng giám đốc Chu thị cũng là ông! Chu Đáo tức giận đến mức mắt cũng âm u, cầm lấy tờ hợp đồng chia tài sản xé thành mảnh nhỏ.
“Không thể nào! Cô ta đừng mơ tưởng lấy được một đồng từ Nhà họ Chu, nghĩ cũng đừng nghĩ!” Đây chính là thái độ của Chu Đáo, thái độ đối với Lý Mộng, đối với bác cả Tần và anh họ Tần.
“Vậy thì hãy gặp nhau ở tòa án đi!” Cũng không muốn dây dưa nhiều với Chu Đáo nữa, bác cả Tần vừa nói xong liền đứng dậy bỏ đi.
Mà anh họ Tần cũng đỡ Lý Mộng quay đầu rời khỏi Nhà họ Chu.
“Hỗn láo!” Nhìn ba người bỏ đi, sắc mặt Chu Đáo xanh mét lật ngược bàn uống trà nhỏ.
“Muốn kiện ly dị sao? Vậy thì cứ kiện đi, liên quan gì đến chúng ta?” Cố Nhiên lơ đễnh hỏi. Chuyện Chu Tuyền và Lý Mộng bọn họ không cần phải hỏi tới chứ?
“Bác cả Tần nhờ Hứa Mạch giúp tìm luật sư xử lý.” Nhắc đến chuyện này, Lâm Du cũng không nói gì. Có lẽ cô ấy chưa từng nghĩ tới đến cuối cùng bác cả Tần sẽ nhờ Hứa Mạch giúp Lý Mộng xử lý chuyện ly dị.
“Cái gì?” Cố Nhiên phun nước trong miệng ra ngoài, không dám tin nhìn Lâm Du, “Bà ta điên rồi sao?”
“Bà ta không điên, chẳng qua là thái độ rất không khách sáo. Nghe ý bà ta là nếu Hứa Mạch không từ chối Lý Mộng thì Lý Mộng cũng sẽ không gả cho Chu Tuyền, cũng sẽ không rơi vào nông nỗi này. Cho nên bác cả Tần mới hy vọng Hứa Mạch có thể bồi thường cho Lý Mộng.” Lâm Du không đổi sắc nói ra ý đồ của bà ta.
“Ha ha!” Cố Nhiên châm chọc nhếch mép lên, ầm ĩ hô to, “Vậy không phải là còn phải phụ trách nửa đời sau của Lý Mộng nữa à? Nếu không phải tại Hứa Mạch thì Lý Mộng sẽ không ly hôn, cho nên muốn Hứa Mạch gánh vác trách nhiệm, chăm sóc Lý Mộng cả đời sao? Cái suy luận quỷ quái gì thế này, không ngờ bà ta lại nói ra được!”
Quả thật bà ta có nói. Chẳng những nói ra mà còn cảm thấy có lý nên không sợ. Ngược lại thứ bà muốn chính là Hứa Mạch phải nhận lấy chuyện tiếp sau đó, nhất định phải thu xếp ổn thỏa cho Lý Mộng.
Thật ra thì anh họ Tần có chút ý kiến, lo lắng Hứa Mạch sẽ không dốc hết sức rồi dẫn tới việc khiến cho Lý Mộng càng bị ức hiếp. Nhưng con mẹ nó, lần này bác cả Tần quá quyết liệt, dienxxdafnllequydoon chẳng những mở miệng với Hứa Mạch mà cũng đã nói với ông nội luôn rồi.
Thấy ông nội không tỏ thái độ gì, bộ dáng ngầm chấp nhận, anh họ Tần cũng không nhắc lại nữa, mặc kệ bà ấy giải quyết chuyện này với Hứa Mạch.
Ông nội Tần ngầm chấp nhận rồi sao? Dĩ nhiên không phải. Chẳng qua ông cảm thấy lời đề nghị của bác cả Tần quá hoang đường, nhưng lại không có lý do để trách cứ. Nếu bà ta thích náo loạn vậy thì náo đi! Ông không tin Hứa Mạch không xử lý tốt được chuyện này. Chắc hẳn bà ta sẽ nhận được một điều kinh sợ hãi hùng, coi như là một trận dạy dỗ đi!
Nhận được điện thoại của ông nội Tần, Hứa Mạch cũng không kinh ngạc. Nghe ý của ông xong thì Hứa Mạch trực tiếp gật đầu đồng ý. Ngay cả ông ngoại cũng đã nói như vậy thì nếu anh không làm chút gì đó sẽ rất có lỗi với nỗi khổ tâm của bác cả rồi?
Sau khi Chu Lăng ngồi vào vị trí tổng giám đốc của Chu thị thì từ trên xuống dưới của Chu thị đều thay hình đổi dạng, nghênh đón một luồng khí mới. Mà tin tức Chu Tuyền là con riêng cũng đúng lúc đó lan truyền dần dần.
Chu Đáo vội vàng chuyển dời cổ phần dưới tên Chu Tuyền. Dĩ nhiên, còn có bất động sản dưới tên anh nữa.
Khi xử lý chuyện này Chu Đáo cũng nhanh chóng phát hiện được đầu mối. Nhà mà Lâm Nhất Thiến ở vốn là của Chu Tuyền, hiện nay lại đổi thành tên Lâm Nhất Thiến sao? Điều tra cẩn thận lại một chút thì hai căn bất động sản khác của Chu Tuyền cũng đã sửa lại tên người sở hữu.
Đây là ý gì? Chu Tuyền thật sự có lòng với Lâm Nhất Thiến, hai người này lại nối lại tình xưa rồi hả? Chu Đáo lạnh lùng gọi Chu Tuyền qua. Ba căn nhà không phải là chuyện lớn, nhưng điều Chu Đáo muốn biết rõ là rốt cuộc Chu Tuyền làm gì sau lưng ông?
Chu Tuyền nói anh ta chẳng làm gì cả. Còn nhà đổi tên là quyết định trước khi kết hôn với Lý Mộng. Chuyện giữa anh và Lâm Nhất Thiến Lý Mộng đều biết. Anh không muốn một ngày nào đó Lý Mộng đột nhiên nổi điên làm hại Lâm Nhất Thiến không có chỗ ở cố định nên anh mới làm vài chuyện cho cô ta, cũng chỉ là mấy căn phòng mà thôi.
“Thật sự không có chuyện gì khác hả?” Lúc đầu Chu Đáo rát tin tưởng Chu Tuyền. Nhưng bây giờ, ông không thể hoàn toàn tin tưởng từng câu nói của Chu Tuyền mà không chút nghi ngờ như trước kia nữa.
“Ba, chuyện Nhà họ Lý không phải con cố ý gạt ba đâu. Vốn dĩ nghĩ là chỉ cần con kết hôn với Lý Mộng rồi thì sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ hết giận, cũng sẽ công nhận sự tồn tại của con. Con chỉ không ngờ là anh cả Lý lại oán hận sâu đậm với Lý Mộng như vậy, ngay cả em gái ruột mà cũng không cần. Khoảng thời gian này con luôn giữ liên lạc với ba mẹ Lý Mộng, nhưng đến nay bọn họ đều đang đi du lịch chưa trở về. Con nghĩ, nếu như bọn họ trở lại thì có lẽ mọi chuyện sẽ có cơ hội thay đổi. Giống như việc bác cả của nhà họ Tần đột nhiên đứng ra làm chỗ dựa gia thế cho Lý Mộng vậy, thân phận cô ta rõ ràng không thể nghi ngờ.” Chu Đáo rất hiểu Chu Tuyền, Chu Tuyền lại càng hiểu Chu Đáo hơn. Anh biết nên nói thế nào để có thể hóa giải sự hoài nghi của Chu Đáo, cũng biết nên nói thế nào thì sẽ chọc Chu Đáo nổi giận.
----- susublue ~ diendanlequydon -----
“Nói láo! Lý Mộng chỉ là một thứ đồ bỏ đi, Nhà họ Lý vốn sẽ không để ý tới nữa. Ba đã cho người đi điều tra rồi, Nhà họ Lý vẫn còn canh cánh về cái chết của Lý lão gia. Nghe nói ban đầu lúc Lý lão gia ở bệnh viện đã từng tự mình gọi điện thoại cho Lý Mộng, kêu Lý Mộng nhanh chóng trở về Nhà họ Lý. Nhưng chẳng những Lý Mộng không nghe mà còn kêu la cô sẽ không trở về chấp nhận kết thông gia với nhà chúng ta, muốn Lý lão gia từ bỏ ý định. Ngay khi Lý Mộng nói lời đó với Lý lão gia thì anh cả Lý và anh hai Lý cũng ở đó. Mà ngay sau khi nghe xong bệnh tình của Lý lão gia cũng trở nặng, cuối cùng không qua khỏi.” Chu Đáo rất hối hận vì không sớm tra rõ chuyện này. Nếu như ông biết bệnh tình của Lý lão gia xấu đi có liên quan đến cuộc gọi của Lý Mộng thì ông sẽ cẩn thận cân nhắc xem có nên cưới Lý Mộng về hay không.
Nghe Chu Đáo nói, Chu Tuyền im lặng. Lý Mộng không hề nói với anh về chuyện cuộc gọi này, lúc trước anh cũng cho là Nhà họ Lý tức giận vì Lý Mộng không chịu phối hợp làm đám hỏi mà lại tự do chạy nhảy bên ngoài. Suy nghĩ rằng chỉ cần Lý Mộng đồng ý kết thông gia thì tất nhiên Nhà họ Lý gia sẽ hết giận.
“Được rồi, ba cũng không muốn nhiều lời nữa. Ngược lại con và Lý Mộng cứ quyết định ly định đi. Chuyện phân chia tài sản cũng phải xử lý thật tốt đẹp, không được để lộ chút sơ hở nào.” Không muốn nói nhiều về Lý Mộng nữa, Chu Đáo chuyển đề tài.
“ Dạ.” Chuyện đã tới nước này, Chu Tuyền hoàn toàn không có quyền lên tiếng. Nếu như Lý Mộng thật sự không thể mang đến lợi ích cho anh thì chuyện ly hôn cũng không quan trọng nữa.
Chu Đáo bận bịu nắm chắc tài sản cho Chu Tuyền đồng thời Lý Mộng cũng đã biết Chu Tuyền là con riêng. Ngạc nhiên nhìn anh họ Tần, vẻ mặt cô rất kinh ngạc. Làm sao có thể? Náo loạn nửa ngày, rốt cuộc cô gả cho một đứa con riêng không rõ thân phận sao?
“Anh cũng không ngờ lại có chuyện này. Nếu như sớm biết Chu Tuyền là... Lúc đầu anh nhất định sẽ ngăn lại không để cho em gả vào Nhà họ Chu.” Anh họ Tần thở hổn hển vò tóc, trong lòng cũng thầm oán Tần Nam và Hứa Mạch.
Với quan hệ Tần Nam và Chu Lăng, không thể không biết thân phận thật của Chu Tuyền. Nhưng cho đến khi tiểu Mộng gả vào Nhà họ Chu thì Tần Nam cũng không nói một chữ về chuyện này, thật là quá đáng. Còn Hứa Mạch nữa, nếu anh ta chịu tiếp nhận tiểu Mộng thì sao lại xảy ra chuyện của Chu Tuyền được?
“Thì ra là như vậy.” Lý Mộng khẽ cắn răng, nhịn không được thiếu chút nữa tràn nước mắt ra ngoài.
Đến cuối cùng cô thật thảm thương, tự dồn chính mình vào tình cảnh khó khăn như vậy. Rõ ràng ngay từ đầu người cô yêu là Hứa Mạch nhưng đột nhiên Hứa Mạch lại cưới ả đàn bà khác, cô buộc phải gả cho một người đàn ông mình không yêu. Mỗi một lần, cô đều phải nhận mệnh, ngoan ngoãn làm một đứa con dâu không được hoan nghênh ở Nhà họ Chu.
Có thể Nhà họ Chu không buông tha cho cô, tất cả mọi người cũng không muốn cho cô sống tốt. Làm thông gia với Nhà họ Chu là do Nhà họ Lý tự đề nghị trước! Là do ông nội ruột, cha mẹ ruột, anh trai ruột thịt của cô nói ra. Rốt cục bọn họ hận cô cỡ nào mới ác độc đẩy cô vào hố lửa như vậy?Rốt cuộc cô đã phạm phải sai lầm kinh thiên động trời gì mà phải chịu nỗi ô nhục này?
“Tiểu Mộng, không có chuyện gì. Có anh họ ở đây...” Câu nói tiếp theo, anh họ Tần bỗng nhiên ngừng giữa chừng không nói nữa. Có anh ở đây thì có thể làm được gì? Lúc trước tiểu Mộng không muốn gả cho Chu Tuyền, anh cũng không thể ngăn được? Bây giờ biết chắc thân phận thật của Chu Tuyền thì mới biết được lúc đó mình ngu xuẩn đến cỡ nào.
“Anh họ, em muốn trở về Nhà họ Lý.” Lý Mộng không khóc mà chỉ trợn to hai mắt, lẳng lặng nhìn chằm chằm anh họ Tần.
“ Được, anh đưa em về.” Biết lần này Lý Mộng bị thương rất sâu nên anh không nói hai lời liền đồng ý.
Chuyện Lý Mộng rời khỏi thành phố D là do mẹ Tần Nam nói ra trong lúc nói chuyện phiếm với Tần Khả Tâm, hàm ý của bà là đang biểu đạt sư bất mãn với bác cả Tần. Châm chọc bác cả Tần dám chất vấn Tần Nam biết chuyện mà cố ý không báo, mẹ Tần lạnh mặt cười hai tiếng: “Ha ha.”
Thân phận thật của Chu Tuyền là bí mật sao? Không phải. Chỉ cần phái người cẩn thận điều tra một chút thì sẽ biết, dựa vào cái gì mà trách bọn họ biết chuyện không báo chứ? Không sai, bọn họ cố ý không báo thì sao? Bây giờ muốn hô to gọi nhỏ sao?
Mẹ Tần không nói ra là vì thật ra chuyện này ông nội Tần cũng biết. Tại sao Nhà họ Tần lại đột nhiên không truy cứu những hành vi của Lý Mộng? Là bởi vì sợ Nhà họ Chu sao? Dĩ nhiên không phải.
Nếu Lý Mộng muốn tự gây nghiệt, vậy thì sẽ tự lãnh nhận hậu quả. Không đơn thuần là nhà họ Tần mà ngay cả Nhà họ Hứa cũng đều ngầm thừa nhận chuyện này, đáng tiếc cho bác cả Tần và anh họ Tần không nhận ra, thật là khiến người khác không biết nói gì.
“Đoán chừng là trở về chất vấn tại sao Nhà họ Lý lại đồng ý làm thông gia với Nhà họ Chu rồi!” Hứa Hoán tỏ vẻ không quan tâm nhún vai, lời nói đều rất bạc bẽo và châm chọc, “Nhắc tới cũng thật buồn cười. Chẳng lẽ Lý Mộng đã quên trước khi cô ta gả cho Chu Tuyền Nhà họ Lý đã nói không hợp tác với Chu thị rồi sao? Lý Mộng tự nguyện gả cho Chu Tuyền, bây giờ có thể nhờ vả ai?”
“Quả thật không thể nhờ vả ai được cho nên mới muốn nhờ vả tất cả mọi người.” Thân phận thật của Chu Tuyền là Hứa Mạch kêu Chu Lăng tiết lộ ra ngoài. Từ miệng Chu Lăng nói ra thì chính là sự thật, dienx;daffn#lle*quysdo0n càng có sức thuyết phục hơn, cũng không tới phiên bất kẻ nào nghi ngờ. Cho dù Chu Đáo có ra mặt cũng không ép xuống nổi.
“Vậy chúng ta có tiếp tục thêm dầu vào lửa hay không?” Đã làm thành như vậy rồi mà Hứa Hoán còn sợ thiên hạ chưa đủ loạn nên hỏi. Anh đã chuẩn bị từ rất lâu rồi, chỉ chờ đến hôm nay thôi!
“Em nghĩ xem phải làm sao?” Thêm dầu vào lửa dĩ nhiên không thành vấn đề, điều Hứa Mạch muốn xác định là Hứa Hoán định đốt lửa thế nào.
“Em có thể làm gì chứ? Chuyện này phải để cho Chu Lăng làm! Nếu như anh ta có thể nhân cơ hội chiếm lại hết tất cả tài sản dưới tên Chu Tuyền thì không phải là sẽ rất thỏa mãn sao?” Theo như Hứa Hoán biết, Chu Tuyền có cổ phần ở Chu thị. Mặc dù không nhiều nhưng đó là sự thật.
“Chuyện này không cần em quan tâm, Chu Lăng đã sớm hành động rồi.” Nhà họ Chu phân chia tài sản, mặc dù Hứa Mạch không nhúng tay nhưng lại nghĩ không ít kế sách giúp đỡ.
“Hành động từ sớm rồi sao? Làm sao anh biết? Hoàn toàn không thấy gì mà!” Nghe Hứa Mạch nói, Hứa Hoán nghi ngờ hỏi.
“Chẳng qua là thời cơ chưa tới, cho nên chưa vạch trần thôi.” Không phải chỉ có Chu Đáo và Chu Tuyền di dời tài sản, Chu Lăng cũng làm vậy. Mà Hứa Mạch lại là cao thủ thay xà đổi cột*.
* thay xà đổi cột: ý là bỏ tài sản nhỏ để thâu tóm tài sản lớn.
“Vậy chúng ta mỏi mắt chờ mong?” Đối với Hứa Mạch, Hứa Hoán luôn tin tưởng mù quáng. Hứa Mạch nói là làm.
Hứa Mạch cười một tiếng, gật đầu một cái, nhưng không đáp lại. Tiếp sau đó còn có tiết mục đặc sắc hơn để xem đó!
Chu Tuyền không ngờ thân thế của anh lại bị lan truyền khắp Chu thị chỉ trong một đêm. Hơn thế nữa là ngay cả các tòa soạn cũng bắt đầu đưa tin. Chờ đến khi anh nhận ra được tính nghiêm trọng của nó, muốn ngăn cản thì đã không còn kịp rồi.
Chu Đáo gấp gáp đến mức điên đầu rồi. Tài sản của Chu Tuyền ông còn chưa có thuận lợi di dời thành công mà hội đồng quản trị đã bắt đầu gây áp lực lên ông rồi. Có liên quan đến cổ phần Chu thị được chia cho Chu Tuyền, hội đồng quản trị kháng nghị mạnh mẽ, nghiêm túc ra lệnh phải trả lại ngay lập tức.
Trả lại sao? Trả lại cho ai? Ông chính là ba của Chu Tuyền, những cổ phần này là lúc ông làm tổng giám đốc chia cho Chu Tuyền. Bây giờ trả lại, dĩ nhiên ông không có dị nghị, cứ cầm về là được.
Có thể hội đồng quản trị không phải có ý này! Hội đồng quản trị muốn Chu Tuyền trả cổ phần trả lại cho Chu Lăng sao? Dựa vào cái gì? Nói giỡn sao? Chuyện này có liên quan gì đến Chu Lăng?
Nhưng mà lập trường hội đồng quản trị rất kiên định. Nếu bọn họ có thể bãi nhiệm được chức tổng giám đốc của Chu Đáo thì không có lý gì không thể đuổi Chu Tuyền ra khỏi Chu thị. Hiện nay Chu Lăng mới là tổng giám đốc của Chu thị, cổ phần dĩ nhiên phải đưa cho gia chủ danh chính ngôn thuận của Chu thị.
Không nhìn thấy gần đây Đại thiếu gia Hứa thị thường xuyên lui tới Chu thị sao, không nghe nói gia đình Đại thiếu gia còn cả Tần thiếu gia cũng đều gọi điện đến hỏi thăm xem chuyện gì xảy ra sau khi thân thế Chu Tuyền bị vạch trần sao? Mối quan hệ của Chu Lăng, Chu Đáo không chống lại được, Chu Tuyền lại càng chỉ chạy theo đuôi ngựa.
Bởi vì thân thế Chu Tuyền bại lộ nên cổ phiếu của Chu thị khó tránh khỏi bị ảnh hưởng, dao động cao thấp liên tục. Nếu không phải Chu Lăng ngăn cơn sóng dữ, tìm được nguồn trợ lực thì sao Chu thị có thể thuận lợi vượt qua nguy cơ này?
Nói tóm lại Chu Lăng mới là người thích hợp nhất cho vị trí gia chủ Chu thị. Về điểm này thì là Chu Đáo hay Chu Tuyền cũng không bì kịp. Cho nên cổ phần phải để cho gia chủ nắm trong tay mới yên tâm. Nếu bị người ngoài vò tới vò lui thì không phải là tự đốt lửa thiêu mình sao?
Chu Đáo bị chỉ trích cả sáng lẫn tối nên sắc mặt xanh mét, cắn chặt hàm răng không nhả ra. Nhưng mà đoàn luật sư Chu thị lại trực tiếp nghe lệnh tổng giám đốc mới, nhanh chóng xử lý chuyện này. Tình trạng đang sang tên vẫn tiếp tục không thay đổi, nhưng tên trên đó lại đổi từ “Chu Đáo” sang “Chu Lăng”, thật sự khiến Chu Đáo tức giận.
Chu Tuyền thì càng nghẹn họng trố mắt ra nhìn. Sở dĩ anh ký tên lên là vì đối tượng chuyển nhượng là Chu Đáo. Dù anh không tình nguyện nhưng cũng chỉ có thể tạm thời chuyển cho Chu Đáo. Ngược lại người thừa kế Chu Đáo nhận định chỉ có anh, sớm muộn gì những thứ tài sản này vẫn sẽ là của anh.
Nhưng bây giờ đã xảy ra chuyện gì? Tại sao đang êm đang đẹp, cổ phần của anh lại biến thành của Chu Lăng? Hơn nữa lại còn là bị ép chuyển nhượng, anh và Chu Đáo cũng không có quyền lên tiếng? Đây là giả dối ngụy tạo, anh muốn tố cáo Chu Lăng!
“ Tố cáo tôi? Vậy cậu đi mà giải thích rõ với quan tòa thân phận con riêng của mình trước đi rồi hẵng đến đây lý luận với tôi!” Đối với lời uy hiếp của Chu Tuyền, Chu Lăng không thèm để ý. Thắng làm vua, ngồi ở vị trí tổng giám đốc của Chu thị, anh có cách để trấn áp Chu Đáo và Chu Tuyền.
“Chu Lăng, mày là thằng bất hiếu!” Chu Đáo run rẩy hét lên. Chỉ trong chốc lát ông liền bị Chu Lăng hủy diệt hoàn toàn, không có chút sức chống trả, làm sao có thể không tức giận phun lửa?
“Tất cả đều do ông ban tặng.” Thấy Chu Đáo tức giận, Chu Lăng không hề lay động, lạnh giọng trả lời. Đối với người cha ruột như Chu Đáo, anh đã sớm không còn ý niệm gì rồi, đến nay lại càng không còn chút tình thân nào. Mẹ anh chết, có lẽ không tìm được chứng cớ xác thực để giao những người này cho pháp luật. Nhưng anh sẽ đối phó với những người từng bạc đãi mẹ anh. Anh sẽ không bỏ qua cho bọn họ!
Chu thị hỗn loạn, Lý Mộng cũng không biết. Giờ phút này mặt cô đầy lửa giận chạy vào phòng làm việc của anh cả Lý, giơ tay lên muốn đánh anh mình.
Nhưng Lý Mộng còn chưa hạ tay xuống thì anh cả Lý đã nắm lấy cánh tay Lý Mộng, không nhịn được hất ra ngoài, nhíu mày: “Cô còn chạy tới đây náo loạn cái gì?”
“Không phải do anh kêu ba mẹ gả tôi cho Chu Tuyền sao? Anh có biết Chu Tuyền là con riêng của Nhà họ Chu hay không? Tại sao anh phải nhục nhã tôi như vậy? Tại sao?” Sức lực của anh cả Lý rất lớn, Lý Mộng trực tiếp té xuống đất, không dám tin hét lên với anh cả mình.
“Con riêng?” Đây là lần đầu tiên anh cả Lý nghe nói đến chuyện này. Hơi sửng sốt một chút rồi ngay sau đó lại khôi phục vẻ tự nhiên, “Không phải cô không đồng ý gả sao? Không phải sau này chúng tôi cũng không ép buộc cô nữa sao?”
“Nhưng mấy người đưa tôi cho Nhà họ Chu! Anh và anh hai, hai người đều tự tay giao tôi cho Nhà họ Chu! Nếu không phải tại mấy người thì sao tôi lại lâm vào bước đường này? Rốt cuộc mấy người có phải anh ruột của tôi không, tại sao phải hại tôi như vậy?” Lý Mộng tức đến sắp chết. Cô đã từng được người nhà yêu chiều như vậy, muốn cái gì có cái đó. Nhưng bây giờ cô mới biết, dien;dafn*lle#quysdo0n thì ra đối với bọn họ mà nói, cô chẳng là cái gì cả.
“Nhưng lkhông phải cô đã từ chối rồi sao?” Anh không chịu nổi Lý Mộng cố tình gây sự nữa, anh cả Lý lạnh mặt, “Gả cho Chu Tuyền là do cô lựa chọn. Không gả cho Chu Lăng cũng là do cô không có bản lĩnh, không thể trách bất cứ ai được.”
“Anh còn dám nhắc tới Chu Lăng sao? Nếu không phải là mấy người buộc tôi cưới Chu Tuyền thì tôi sẽ không trêu chọc tới Chu Lăng. Nếu không trêu chọc tới Chu Lăng thì ba mẹ cũng sẽ không náo loạn với bà nội Chu, cũng sẽ không nói lời cay nghiệt với tôi. Còn có bà nội Chu nữa, bà ta vốn nên đồng ý cho tôi gả cho Chu Lăng. Nếu bà ta đồng ý thì sẽ không có những chuyện này. Nhưng bà ta lại không đồng ý, hơn nữa còn chết một cách khó hiểu nữa. Vì bà nội Chu chết nên Chu Lăng hận tôi, thiếu chút nữa còn giết tôi. Mấy người có biết tôi bị Chu Lăng bóp cổ thiếu chút nữa là chết rồi không? Chỉ thiếu chút xíu nữa tôi, thiếu chút nữa là sẽ chết. Nếu không phải Lâm Du đột nhiên gọi điện thoại tới, tôi... Tôi...” Nói đến Chu Lăng, tâm trạng Lý Mộng càng kích động, che mặt khóc rống lên.
Cô rất sợ, thật sự rất sợ hãi! Khi đó, cô thật sự cho là mình sẽ phải chết. Ánh mắt Chu Lăng nhìn cô lạnh như vậy, đầy hận ý. Cô... Lý Mộng càng khóc càng đau lòng, cũng không dám…nghĩ lại cảnh tượng hôm đó nữa.
Anh họ Tần cùng theo vào cũng sửng sốt, ánh mắt nhìn Lý Mộng đầy áy náy và thương yêu. Anh không biết tiểu Mộng phải chịu những chuyện đáng sợ như vậy. Chu Lăng đúng không? Chờ đó đi, anh nhất định phải đòi lại công bằng cho tiểu Mộng!
Khác với anh họ Tần khó chịu, anh cả Lý lại rất tỉnh táo. Không hề háo hức liếc nhìn Lý Mộng đang ngồi dưới đất, giọng nói lạnh như băng: “Rốt cuộc bà nội Chu có bị cô chọc tức đến chết hay không thì trong lòng cô biết rõ nhất. Giống như vì sao ông nội lại phát bệnh tim, cô cũng hiểu rõ chân tướng hơn bất cứ ai. Cho nên cô mới không dám trở lại nhìn ông nội một lần cuối, tang lễ của ông nội cô cũng không dám tham gia. Dù là lần trước hay lần này, cô cũng không dám lên núi thăm ông nội! Bởi vì cô sợ hãi, cô chột dạ, cô không có can đảm đứng trước mộ ông nội dập đầu nhận sai. Lý Mộng, cô nên gánh chịu báo ứng đi, trốn không thoát được đâu. Cho dù cô có khóc đáng thương đến mức nào thì cũng không có ai đồng tình với cô.”