Như thường lệ,sáng sớm Lãnh Như Phong lại đi làm còn cô thì ở nhà.Sau khi ăn sáng,cô đang ngồi xem ti vi trên phòng khách thì người giúp việc vào thông báo có điện thoại.Ko cần nói cô cũng biết đó là điện thoại của ai.
-Alo.
-Alo con gái à?-đúng như cô đoán,người bố đáng kính của cô gọi điện.
-Bà à?Con đây.Ba gọi cho con có việc gì ko?-mặc dù biết ông ta gọi điện ko có mục đích gì tốt nhưng cô vẫn trả lời.
-À tại vì mẹ với em con nói hôm qua hai người họ đã có một số hiểu lầm với hai vợ chồng con nên ta gọi điện để mời hai đứa về nhà mình ăn cơm để cho 2 người họ xin lỗi.-ông ta nói với giọng nịnh bợ.
-Dạ để con hỏi chồng đã xem anh ấy có đi đc ko vì anh ấy rất bận.
-Uk đc vậy con hỏi xong nhớ báo lại cho ta để t còn làm cơm.
-Vâng ạ.Thôi con có việc bận rồi con cúp máy đây.-nói xong nó cúp điện thoại luôn mà ko để cho ông ta nói câu nào.Còn ông ta bên kia nghe tiếng tút tút mà rất tức giận.”Con nhãi ranh,để tao xem mày đắc ý như thế được bao lâu.”ông ta ghẽ lầm bầm.Buổi chiều hắn về cô liền nói tin này cho hắn biết.Nghe xong hắn vẫn tỏ ra bình thản hỏi:
-Vậy em có muốn đi ko?
-Tất nhiên là em muốn đi để xem 3 con cẩu kia làm gì rồi.-nó lộ rõ vẻ mặt lạnh lùng.
-Vậy em còn hỏi anh làm gì nữa.
-Tại em sợ anh bận chứ bộ.
-Rồi,ngày mai anh sẽ đi với em.
-Vậy để em báo cho ông ta.-nói xong nó liền rút điện thoại ra gọi cho ông ta.
-Alo ba à?Chồng con đồng ý rồi.Mai 8h chúng con sẽ đến.
-Đc.Vậy để ba kêu người làm cơm.-nghe thấy hắn đến làm ông ta rất vui.Ông ta có thể nhờ hắn giúp công ty vì dù sao ông cũng là bố vợ của hắn.