Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu

Chương 100: Chương 100




Nhìn bóng dáng đi ra, Lâm Thanh điên cuồng kêu gào “Đừng đi, đừng đi, Tuấn Vũ, em không thể mất anh......”

Lâm Thành nhìn con gái điên cuồng gào thét, còn làm ra chuyện như vậy, trong lòng không nói ra được cảm giác thế nào......

Không thể làm gì khác hơn là ra lệnh cho cấp dưới “Đưa công chúa về!”

“Ba, Tuấn Vũ yêu con, anh ấy thật sự yêu con!” Lâm Thanh chảy nước mắt, điên cuồng gọi.

Khi quay lại phủ tổng thống, Lâm Thành nhìn thấy dáng vẻ điên cuồng của con gái, thật sự rất đau lòng “Quản gia, gọi bác sĩ tới đây!”

“Đúng!” Trả lời xong quản gia vội vàng chạy đi gọi điện thoại.

“Ba, Tuấn Vũ thật sự yêu con, ba phải tin con? Mau buông tôi ra, tôi sẽ đi tìm Tuấn Vũ!”

“Lâm Thanh, con tỉnh lại đi, Tuấn Vũ căn bản không yêu con!” Lâm Thành cố gắng khuyên.

Lâm Thanh nghe thấy ba mình nói vậy càng thêm điên cuồng giằng co, gào thét “Tuấn Vũ chỉ thích mình con, làm sao có thể thích người giúp việc đê tiện kia chứ.......?”

Lâm Thành tự trách mình, tại sao lại để con gái biến thành bộ dáng thế này? Nếu không phải lúc nhỏ ông quá cưng chiều cô thì bây giờ sẽ không trở nên như vậy.

Nhưng việc đã đến nước này còn có thể làm gì chứ?

Lâm Thành chảy nước mắt nhìn con gái, không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ đi ra ngoài.

Lâm Thành gặp bác sĩ trong phòng khách nói “Bác sĩ,làm ơn hãy chăm sóc cho con gái tôi!”

“Tổng thống yên tâm, tôi sẽ làm hết khả năng đễ chữa trị cho con gái ngài!” Bác sĩ cung kính trả lời.

Nói xong hai người đi vào phòng Lâm Thanh.

Bác sĩ đi tới trước mặt công chúa, kiểm tra, quay đầu nhìn tổng thống “Tổng thống, tạm thời công chúa bị bệnh trong lòng, trước mắt tôi tiêm thuốc an thần cho công chúa, để cô ấy nghỉ ngơi thật tốt, sau này tính tiếp!”

Lâm Thành nhìn con gái đang nằm ngủ mê man, bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài.

Cả đêm này, Bùi Tuấn Vũ muốn cô vô số lần, đến khi trời sáng mới dần dần ngủ!

Đỗ Lôi Ti ngủ không yên giấc, trong mơ luôn xuất hiện một người đàn ông, cô không thể nhìn rõ khuôn mặt người đàn ông kia, cô cố gắng muốn nhìn nhưng không được......

“Lôi Ti......Lôi Ti......?” Bùi Mộng na ngồi cạnh giường kêu cô.

Cô từ từ mở mắt nhìn người trước mặt, không nói gì!

“Lôi Ti, chị làm sao vậy? Có phải gặp ác mộng không?” Bùi Mộng Na lo lắng hỏi.

Đỗ Lôi Ti đi xuống giường vào nhà tắm, mở vòi hoa sen tắm rửa......

Bùi Mộng Na thấy cô như vậy rất đau lòng, cô đã phải trải qua hai lần bị bắt cóc, lần này nếu anh trai không tới kịp, hậu quả sẽ không tưởng tượng được!

“Lôi Ti, không cần tắm nữa, cơ thể chị bây giờ rất sạch, nếu chị cứ tắm như vậy da của chị sẽ bị trầy xước!” Bùi Mộng Na khuyên.

Bùi Mộng Na khuyên chừng nửa tiếng nhưng có thể dễ dàng nhận thấy người trong nhà tắm không nghe thấy những lời đó......

Cô bất đắc dĩ lấy điện thoại, bấm số “Alo, anh......”

“Chuyện gì?” Bùi Tuấn Vũ hỏi.

“Lôi Ti vẫn không ngừng tắm, phải làm sao?” Bùi Mộng Na nóng nảy hỏi.

“Em chờ một chút, anh lập tức quay về!” Nói xong cúp máy.

Bùi Tuấn Vũ lập tứ bấm số mở miệng “Đường Vũ, bây giờ lập tức quay về phủ tổng thống!” Nói xong cầm áo khoác mặc vào xoay người đi ra khỏi phòng.

“Tổng thống, đã chuẩn bị xe rồi!” Đường Vũ cung kính nói.

Bùi Tuấn Vũ ngồi vào xe, ra lệnh “Có chuyện gì thì gọi điện cho tôi!” Nói xong bảo tài xế quay về phủ tổng thống.

Bùi Mộng Na thấy anh trai xuất hiện lập tức đi tới vội vàng nói “Anh, anh nhìn Lôi Ti xem, bây giờ Lôi Ti lại đòi về nhà, muốn gặp mẹ, nếu cứ như vậy, cơ thể Lôi Ti sẽ không chịu được!”

“Em đi ra ngoài đi!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng nói.

Anh nhìn em gái đi ra ngoài, đi đến cửa phòng tắm “Mở cửa!”

“Người tôi rất bẩn, tôi muốn tắm, tôi muốn về nhà......” Đỗ Lôi Ti ở trong phòng tắm nói.

Bùi Tuấn Vũ mở cửa phòng tắm, mở miệng “Cô nói cô bẩn, vậy ý của cô là tôi cũng rất dơ bẩn?”

Đỗ Lôi Ti nghe thấy liền sững sờ, thái độ rất buồn cười......

“Sao? Nhanh như vậy đã quên rồi sao? Có muốn tôi làm lại để nhắc cô nhớ không?” Bùi Tuấn Vũ vừa cười vừa bước tới.

Đỗ Lôi Ti theo bản năng lùi về phía sau, phòng tắm rất trơn, lập tức ngã trên mặt đất, đau đến nỗi khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại “A......Cái mông thật đau......”

Cô lấy tay xoa mông, nhíu mày nói “Người đàn ông chết tiệt này, không nhanh tới giúp tôi?”

Bùi Tuấn Vũ khẽ nhếch miệng “Là cô gọi tôi tới, ngàn vạn lần đừng hối hận!”

Cô cảm thấy tổng thống nói những lời này có gì đó hơi lạ? Không phải chỉ bảo anh đến đỡ cô dậy sao, sao phải hối hận chứ?

Trong đầu tổng thống đang nghĩ gì vậy?

Đỗ Lôi Ti ngồi đó nhìn người đàn ông xấu bụng đang nhích lại gần mình, từ từ ngồi xuống, tại sao anh lại nhìn cô như vậy chứ?

Cô theo ánh mắt anh nhìn, nhìn xuống cơ thể mình, nhất thời sợ đến kêu to, hai tay che trước ngực “Đồ lưu manh, anh nhanh ra ngoài đi......”

“Là cô gọi tôi tới đỡ cô dậy, bây giờ cô lại bảo tôi tránh ra, rốt cuộc cô có ý gì?” Bùi Tuấn Vũ ngồi xuống cạnh cô nói.

“Tôi......tôi......bây giờ tôi không cần, anh......anh nhanh đi ra ngoài đi?” Đỗ Lôi Ti đỏ bừng mặt nói.

“Vậy thì tốt, xem ra cô không cần tôi đỡ, tôi đi ra ngoài đây!” Nói xong Bùi Tuấn Vũ đứng dậy xoay người đi ra ngoài.

Đỗ Lôi Ti cố gắng từ trên mặt đất đứng dậy nhưng cái mông thật sự rất đau, không thể làm gì khác hơn là gọi “Đừng, anh đừng quay đầu lại, tôi lấy khăn tắm quấn người rồi anh hãy quay lại!” Nói xong, Đỗ Lôi Ti tìm khăn tắm nhưng trong phòng không thấy cái khăn tắm nào.

Phải làm sao.......

Tại sao lại xảy ra chuyện này chứ?

Sớm biết đã không làm như vậy, làm hại Mộng Na lo lắng, bây giờ thì tốt rồi, khiến cho người đàn ông chết tiệt này quay về, mình còn bị bêu xấu!

“Xong chưa?” Bùi Tuấn Vũ không kiên nhẫn nói.

“Ha ha.......ha ha......” Đỗ Lôi Ti cười nói tiếp “Cái đó, tôi quên không đem khăn tắm vào, anh có thể giúp......”

“Không thể!” Bùi Tuấn Vũ từ chối.

Mẹ kiếp, người đàn ông chết tiệt. Thật hẹp hòi, chưa đợi cô nói xong đã từ chối, thật mất lịch sự.

Đỗ Lôi Ti chợt nghĩ gì đó, nhìn người đàn ông bên cạnh mình, mở to mắt hỏi “Anh muốn làm gì?”

Bùi Tuấn Vũ cười, đôi môi mỏng mấp máy “Làm tiếp việc tối hôm qua!” Nói xong ôm cô vào lòng đi ra khỏi nhà tắm.

“Nhanh buông tôi ra, nhanh buông tôi ra......đồ lưu manh này.......” Đỗ Lôi Ti gào thét.

Bùi Tuấn Vũ đi tới cạnh giường, cô chưa kịp chuẩn bị gì, anh buông lỏng hai tay, người trong lòng anh rơi trên giường lớn, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại “A......cái mông nhỏ của tôi.......”

Bùi Tuấn Vũ cười “Không trách tôi được, là cô nói tôi buông ra!”

Đỗ Lôi Ti nhăn nhó nhìn anh “Anh có phải là đàn ông không? Tôi chỉ nói một câu như vậy anh thật sự......”

Bùi Tuấn Vũ đi tới tủ quần áo lấy hộp thuốc ra, đi tới giường “Tôi có phải đàn ông hay không cô không biết sao?”

“Anh căn bản không phải đàn ông!” Đỗ Lôi Ti khẳng định.

Anh lật Đỗ Lôi Ti nằm trên giường, chổng mông lên......

Đỗ Lôi Ti hoảng sợ hỏi “Anh muốn làm gì?”

“Tôi muốn làm gì lát nữa cô sẽ biết!” Nói xong Bùi Tuấn Vũ lấy lọ dầu trong hộp thuốc ra bôi lên mông cô.

Đỗ Lôi Ti không ngờ, người đàn ông luôn lạnh lùng, cả ngày dáng vẻ kiêu ngạo lại có thể chăm sóc cô như vậy.......

Bùi Tuấn Vũ nhìn tấm lưng mảnh khảnh của cô, bàn tay đang bôi thuốc từ từ dừng lại......

Anh hôn gáy cô, từ từ dọc theo cái lưng trắng như tuyết, từ từ di chuyển xuống đùi cô......

Đỗ Lôi Ti cảm thấy cơ thể có sự đụng chạm, sửng sốt, chợt lao người tới, trợn to mắt “Anh muốn làm gì?”

Bùi Tuấn Vũ hai mắt tràn đầy dục vọng nhìn cô chằm chằm cười nói “Tôi muốn chứng minh lời cô nói!”

“Nói cái gì?” Đỗ Lôi Ti không hiểu hỏi.

Đỗ Lôi Ti suy nghĩ rõ ràng là anh muốn ăn đậu hũ của cô còn tìm cớ, người đàn ông này này thật là.

“ Không ngờ cô lại mau quên như vậy, không phải cô nói tôi không phải là đàn ông sao? Vừa đúng lúc bây giờ tôi có thể chứng minh!” Nói xong Bùi Tuấn Vũ che đôi môi đang lảm nhảm của cô.

Lúc anh tiến vào khu vực bí ẩn của cô, Bùi Tuấn Vũ khàn giọng “Nhớ, nếu như thật sự nhớ nhà, không cần làm những chuyện nhàm chán này khiến người khác lo lắng!”

Đỗ Lôi Ti nằm đó nghĩ sao anh lại biết chứ? Rõ ràng cô có khả năng diễn xuất, lần này lại bị nhìn thấu, haiz.......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.