Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu

Chương 107: Chương 107




Đỗ Lôi Ti vừa nghe thấy lời người phụ nữ kia, vội vàng giật lại chiếc mặt nạ trong tay Bùi Mộng Na, đeo lên mặt Bùi Tuấn Vũ, cười nói “Ha ha......người đẹp, cô nhận nhầm người rồi, anh ấy sao có thể là người mà cô nghĩ chứ? Nếu như anh ấy là người mà cô nói.....chẳng phải là......”

Người phụ nữ ăn mặc diêm dúa đi tới gần Bùi Tuấn Vũ, cẩn thận nhìn anh nói “Anh thật sự không phải sao?”

“Anh ấy thật sự không phải, anh ấy là bạn trai tôi!” Đỗ Lôi Ti lo lắng trả lời.

Choáng, sao lại có thể dễ thấy như vậy chứ?

“A, là bạn trai cô à?” Người phụ nữ ăn mặc diêm dúa lại nói.

“Đúng!” Đỗ Lôi Ti vội vàng gật đầu.

Người phụ nữ diêm dúa đẩy Đỗ Lôi Ti ra quyến rũ nói “Anh đẹp trai, sao anh lại không có mắt nhìn người như vậy? Sao lại chọn một người không có vóc dáng của phụ nữ như vậy chứ?”

Đỗ Lôi Ti trợn mắt lúng túng đứng đó......

Mẹ kiếp, người phụ nữ này thật là mặt dày, dám nói những lời như vậy trước mặt cô, thật sự chính là......

Bùi Tuấn Vũ đứng đó, cười nhìn Đỗ Lôi Ti, anh muốn xem cô sẽ trả lời thế nào.

Kết quả là cô đứng chống nạnh cười duyên nói “Này, cô gái, sao cô lại nói chuyện như vậy chứ?”

Bùi Mộng Na đứng một bên xem kịch hay, cô muốn xem chị dâu sẽ trả lời thế nào.

“Tôi không có nói sai, hơn nữa tôi nói gì thì liên quan gì đến cô?” Cô nhìn người phụ nữ kia nói.

“Sao ở đây lại có chó điên xổng chường chạy lung tung cắn người vậy chứ?” Đỗ Lôi Ti như đang muốn tìm chủ nhân của chó nói.

Người phụ nữ kia mặt lạnh nhìn cô nói “Cô nói ai vậy?”

“Ai đang nói thì chính là người đó!”

“Cô......cô......” Người phụ nữ kia muốn nói gì đó liền bị cắt ngang.

“Cô cái gì mà cô? Cô nhìn lại mình xem, ngực to lại còn ẻo lả như cây dừa, cô nhìn lại cái mông to của cô đi, chỗ nào nhỏ sẽ không ngồi được, cô lại nhìn lại cách trang điểm cùng mái tóc của cô xem, nếu buổi tối đi ra ngoài còn tưởng là gặp ma, cô lại nhìn đôi giày cao gót đó xem, lúc nhìn còn tưởng là đang đi cà kheo, cô xem lại xem......” Lúc Đỗ Lôi Ti còn muốn nói thêm gì nữa thì không tìm được gì để nói nữa.

Người phụ nữ tức giận mặt lúc xanh lúc trắng “Cô là một người không có học thức!”

“Ui, vậy cô có văn hóa chắc, ban ngày ban mặt giành bạn trai của người khác không nói, còn chửi bới vóc dáng người khác, đây là chuyện mà một người có văn hóa nên làm sao?” Đỗ Lôi Ti nói đến khô miệng.

Vì vậy nhìn Bùi Mộng Na nói “Mộng Na, đưa chị bình nước, chị khát!”

Bùi Mộng Na lấy nước suối đưa cho cô, khẽ nói bên tai cô “Chị dâu, bình thường không thấy chị nói chuyện, thật không ngờ chị lại lợi hại như vậy!”

Đỗ Lôi Ti liếc nhìn cô, trong lòng thầm nghĩ, em đó lát nữa tính sổ với em!

Bùi Tuấn Vũ đeo mặt nạ đứng đó, nhịn cười, anh không ngờ cô lại ăn nói lợi hại như vậy, bây giờ anh càng ngày càng tò mò về cô, còn có tính cách gì của cô mà anh chưa thấy?

Cô mở nắp chai nước, uống một ngụm, nói tiếp “Sao ma nữ này còn chưa chịu đi?”

Người phụ nữ ăn mặc diêm dúa thay đổi thái độ, nhìn người đàn ông từ nãy đến giờ không nói gì “Anh đẹp trai mà lại đi cùng người phụ nữ như vậy thật là......”

“Nói như vậy, nếu bạn trai tôi đi cùng cô vậy chẳng phải anh ấy sẽ bị người ta nhổ nước bọt đến chết sao?”

Người phụ nữ ăn mặc diêm dúa tức giận phồng má, lườm cô một cái rời đi.

Bùi Mộng Na nhìn người phụ nữ đã đi xa, nhìn Đỗ Lôi Ti, ôm bụng cười lớn, vừa cười vừa nói “Chị dâu, chị thật lợi hại, nói tới nói lui vẫn là chị làm cho người phụ nữ kia tức giận mặt như trái cà tím, ha ha ha......ha ha......”

Đỗ Lôi Ti tối sầm mặt, nhìn bộ dáng cô cười thật khoa trương, những lời cô vừa mới nói đã rất dịu dàng rồi!

“Anh, anh thật sự cưới được một bảo bối, cuộc sống sau này của anh sẽ rất vui!” Bùi Mộng Na nhìn anh trai nói.

“Cô, ba, chúng ta đi vào thôi!” Bùi Vũ đứng bên cạnh nhìn bọn họ nói.

Bùi Tuấn Vũ đi trước, cái miệng dưới mặt nạ khẽ nhếch.....

Đỗ Lôi Ti đi sau anh, người đàn ông chết tiệt, nếu không phải bởi vì anh, sao cô có thể bị người khác nói không có học thức chứ!

Không cần nghĩ cũng biết, người đàn ông chết tiệt này lần đầu tiên tới đây, những trò chơi kinh khủng kia anh chưa bao giờ chơi, lần này sẽ cho anh chơi thử, xem anh còn lạnh lùng như vậy không.

Bùi Mộng Na cầm tay cháu trai đi theo sau hai người, xem ra chuyện hôm nay nếu lên báo sẽ khiến người ta cười bể bụng?

Đỗ Lôi Ti đi phía trước quay đầu lại nhìn Bùi Vũ nói “tiểu Vũ, cháu muốn chơi gì?”

Bùi Vũ nhìn chiếc thuyền hải tặc nói “Dì, cháu muốn chơi trò này, dì chơi với cháu chứ?”

“Được, chúng ta cùng cô cháu ba người cùng chơi được chứ?” Đỗ Lôi Ti thuận miệng đồng ý, bởi vì đây là lần đầu tiên cô chơi trò này.

Cô nhìn người đàn ông đứng bên cạnh nói “Không cần nhăn nhó như vậy, thật khó coi, đã đến đây còn chú ý vẻ ngoài làm gì chứ? Tôi cùng Mộng Na đi mua vé, chúng ta cùng chơi!” Nói xong xoay người đi ra ngoài.

Hai người tới quầy bán vé mua bốn vé vào cửa nói “Tiểu Vũ, đã mua vé rồi, chúng ta xếp hàng đi!”

Cứ như vậy bốn người đứng xếp hàng, Đỗ Lôi Ti thầm cười trong lòng, cho anh chơi thử, lát nữa anh chơi thử trò chơi kinh khủng này xem anh sẽ có dáng vẻ thế nào?

Bốn người lên thuyền hải tặc ngồi, thuyền hải tặc từ từ chuyển động, tốc độ từ chậm đến nhanh.....

Cô hiện tại muốn thay trời hành đạo, muốn xem dáng vẻ của người đàn ông này la rầm trời, muốn trấn áp sự uy phong của anh, kịch hay sắp bắt đầu......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.