Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu

Chương 130: Chương 130




Nhìn người đàn ông ngồi chồm hổm trên mặt đất hỏi “Mạnh Lạp, cậu sao vậy?”

Bùi Vũ nhìn thấy ba đi vào nói “Ba, chú này sắp thành thái giám rồi!”

“Cái gì?” Bùi Tuấn Vũ còn tưởng mình nghe nhầm.

Bùi Mộng Na bước nhanh tới, cười nói “Anh, anh đừng nghe Tiểu Vũ nói lung tung.......Mạnh Lạp......Mạnh Lạp bị đau bụng!”

Mẹ kiếp, nếu để cho anh trai biết là do cô làm, đoán chừng thật sự sẽ cho cô đi Châu Phi!

“Mạnh Lạp, cậu thật sự đau bụng sao!” Bùi Tuấn Vũ không tin hỏi.

Mạnh Lạp ngẩng đầu nhìn bạn mình, lại quay sang nhìn cô gái kia......

Bùi Mộng Na vội vàng trừng mắt với anh ta, trong lòng cầu nguyện, người đàn ông này đừng ôm thù riêng với cô!!!

Mạnh Lạp nhìn thấy ánh mắt cô nhưng không thèm để ý, anh ta nói “Đúng......Bụng tôi hơi đau!”

Bùi Tuấn Vũ tò mò nhìn ba người trong phòng hỏi “Sao mọi người lại ở trong phòng Tiểu Vũ?”

Hai lớn một nhỏ đứng tại chỗ không biết phải nói thế nào!

Bùi Tuấn Vũ nhíu mày nhìn bọn họ, lạnh giọng nói “Có phải các người có chuyện gì giấu tôi không?”

Bùi Mộng Na cười ngây ngô nói “Đâu......Làm gì có, anh, anh xem anh ấy đau đến nỗi chảy cả nước mắt!”

Mạnh Lạp thật sự xem thường người phụ nữ này rồi, không ngờ cô ta lại ăn nói như vậy, xem ra sau này không thể xem thường cô ấy!

“Mạnh Lạp, bụng cậu đau sao lại ở trong phòng Tiểu Vũ?” Bùi Tuấn Vũ nhìn bạn hỏi.

“A......Anh, anh xem đến giờ mở cửa rồi, để em cùng Tiểu Vũ đưa anh ấy tới bệnh viện!” Nói xong vội vàng đỡ người đàn ông đang ngồi trên sàn nhà dậy, bước nhanh ra khỏi phòng!

“A......Người phụ nữ chết tiệt này, cô có thể nhẹ một chút không, bây giờ tôi đang bị thương!” Mạnh Lạp la lớn.

“Anh không phải đàn ông sao? Vết thương nhỏ như vậy mà kêu thành bộ dáng này, tôi thấy anh thật sự sắp thành thái giám rồi!” Bùi Mộng Na nhìn anh ta nói.

“Không ngờ lòng dạ cô lại ác độc như vậy, xem ra nếu ai cưới cô thật sự......” Mạnh Lạp tức giận nói.

Bùi Mộng Na dùng bàn tay đang đỡ anh ta hung hăng cắm chặt vào, cắn răng nói “Nhớ, sau này không được nói những lời này trước mặt con gái!”

“Cô, sao chúng ta không lên xe? Không phải muốn tới bệnh viện xem chú này có biến thành thái giám hay không?” Bùi Vũ nói.

“Bây giờ cô phải cảm ơn tôi, cô biết không?” Mạnh Lạp nhìn cô nói.

Bùi Mộng Na nhíu mày nhìn anh trả lời “Tại sao tôi phải cảm ơn anh?”

“Nếu như anh trai cô biết là do cô làm cho tôi trở thành thế này, cô nên biết hậu quả thế nào!” Mạnh Lạp nói.

Mạnh Lạp thật sự đau đến muốn khóc cha gọi mẹ nhưng bây giờ anh ta vẫn có thể chịu đựng được, thù này nhất định anh ta phải trả!

Bùi Mộng Na lơ đễnh bĩu môi nói “Không ngờ anh lại hẹp hòi như vậy, một chuyện nhỏ như vậy mà cũng để ý, làm sao có thể làm đàn ông chứ?”

“Cô cẩn thận sau này không có ai lấy!” Mạnh Lạp tức giận nhìn cô nói.

Bùi Mộng Na làm ra dáng vẻ không sao nhìn anh ta nói “Người đàn ông này thật nhiều lời, tôi có lấy chồng hay không thì có liên quan gì đến anh chứ? Lại nói tôi cũng không gả cho anh!”

Nói xong nhìn Bùi Vũ đứng bên cạnh nói “Tiểu Vũ, lên xe, bây giờ chúng ta đi tìm dì!”

“Cô, chúng ta không cùng chú này đi gặp bác sĩ sao? Nếu bạn nhỏ kia của chú bị hư thật, biến thành thái giám sẽ rất thê thảm!” Bùi Vũ nhìn người đàn ông đứng bên cạnh nói.

“Cô xem, cô nói chuyện cũng không bằng một đứa bé!” Mạnh Lạp nói bóng gió.

Bùi Mộng Na liếc anh ta, sau đó nói với cháu mình “Tiểu Vũ, đừng động tới thái giám kia, chúng ta lên xe!”

Nói xong ngồi vào vị trí tài xế!

Bùi Vũ vẫn nhìn người đàn ông kia, sau đó chạy lên xe!

Mạnh Lạp nhìn thấy bọn họ lên xe, khập khễnh đi tới trước mặt, chặn trước đầu xe, không cho xe đi!

Bùi Mộng Na hạ cửa sổ xe xuống, cô chui đầu ra, nhíu mày hỏi “Rốt cuộc anh muốn thế nào?”

Mạnh Lạp khập khễnh đi tới gần cửa sổ xe nhìn cô nói “Không ngờ cô thật sự là một người không biết chịu trách nhiệm!”

“Tôi không chịu trách nhiệm thế nào?” Bùi Mộng Na hỏi ngược lại.

“Việc cô làm bây giờ rõ ràng không có trách nhiệm!”

“Mẹ kiếp, sao anh lại lắm mồm như vậy? Xem ra anh thật sự muốn thành thái giám!” Bùi Mộng Na liếc nhìn anh ta nói.

Mạnh Lạp đi tới vị trí bên cạnh tài xế, trực tiếp mở cửa nói “Tiểu Vũ, cháu ngồi phía sau!”

Bùi Vũ nhìn anh ta lễ phép hỏi “Chú, chú cũng muốn đi sao? Chú không đến bệnh viện sao?”

“Chú không có bệnh tại sao lại phải đến bệnh viện?” Mạnh Lạp nhìn đứa bé trước mặt hỏi.

“Chú, chú sẽ biến thành thái giám sao?”

Mạnh Lạp nghiến răng hỏi “Ai nói với cháu?”

Bùi Mộng Na ngồi ở vị trí tài xế, che miệng để mình không cười ra tiếng!

Bùi Vũ nhìn anh ta ngây thơ nói “Chú, trong ti vi đều như vậy!”

“Nhớ, sau này ít xem ti vi thôi!”

Bùi Vũ nói “Vâng!” Bùi vũ gật đầu.

“Xuống xe, ngồi phía sau!” Mạnh Lạp lại nói.

Bùi Vũ đi xuống, mở cửa sau ngồi lên!

Mạnh Lạp ngồi lên vị trí cạnh tài xế, nhìn cô nói “Lái xe!”

“Anh thật là kỳ quái, đây là xe tôi, anh dựa vào cái gì mà ra lệnh cho tôi?” Bùi Mộng Na liếc nhìn anh ta nói.

“Cô phải biết, bộ dáng tôi bây giờ là do cô tạo ra, cho nên cô phải chịu trách nhiệm tất cả những tổn thương của tôi!” Mạnh Lạp nhìn cô kiên định nói.

Mẹ kiếp, cô thật sự gặp phải vô lại rồi, không còn cách nào khách, ai bảo cô gặp phải một tên xui xẻo như vậy, bây giờ cô chỉ có thể tự nhận xui xẻo!

Bùi Mộng Na khởi động xe, chậm rãi rời khỏi phủ tổng thống......

Bên trong xe thật yên tĩnh, một nam một nữ ngồi trước đều có những tâm sự riêng!

Bùi Tuấn Vũ nhìn bóng dáng ba người đi ra, càng nghĩ càng không đúng, tại sao bọn họ sáng sớm đã xuất hiện trong phòng Tiểu Vũ chứ?

Chẳng lẽ bọn họ có chuyện gì giấu anh sao?

Anh đi ra khỏi phòng Tiểu Vũ......

“Tổng thống, hôm nay anh phải đi phỏng vấn, đã đến giờ, khi nào có thể lên đường?” Đường Vũ cung kính hỏi.

Bùi Tuấn Vũ nhìn anh ta hỏi “Xe đâu?”

“Xe đang đợi dưới lầu!” Đường Vũ trả lời.

“Bây giờ lên đường!” Bùi Tuấn Vũ nhìn anh ta lạnh lùng nói, sau đó đi xuống dưới.

Ngồi lên xe, anh lấy điện thoại ra ấn số “Alo.......? Đang ở đâu?”

Bùi Mộng Na vừa nhìn thấy tên hiện trên màn hình là anh trai, cô buồn bực ấn nút nghe, cẩn thận hỏi “Anh, có chuyện gì không?”

“Em đang ở đâu, bây giờ lập tức đến nhà Lôi Ti!” Bùi Tuấn Vũ ra lệnh.

“Anh, bây giờ em thực sự có việc, có thể dời lại không?” Bùi Mộng Na thương lượng.

“Không được, hôm nay phải đi!” Bùi Tuấn Vũ nói.

“Anh, bây giờ em thật sự đưa bạn anh đến bệnh viện, nếu anh không muốn nhìn thấy bạn anh trẻ như vậy mà đã rời khỏi cuộc sống này thì anh đừng bắt em đến nhà mẹ vợ anh!”

Người đàn ông ngồi bên cạnh cô nghe thấy vậy, trợn to hai mắt, dùng tay chỉ vào mình......

“Anh, nếu không còn chuyện gì thì em cúp máy!” Nói xong, Bùi Mộng Na nhanh chóng cúp máy.

Mạnh Lạp tức giận nhìn cô nói “Sao cô lại ác độc như vậy, cô lại rủa tôi chết sớm!”

“Haiz, đó là tôi nói với anh tôi, bây giờ không phải anh vẫn còn khỏe mạnh đây sao?” Bùi Mộng Na làm như không có gì nói.

Bùi Vũ nhìn thấy cô mình cúp máy, cơ thể hơi nghiêng về phía trước hỏi “Cô, ba gọi điện thoại sao?”

“Ừ!” Bùi Mộng Na nhẹ nhàng nói, sau đó hỏi “Tiểu Vũ, cháu khẳng định dì Lôi Ti ở Duyên Hải sao?”

“Vâng!” Bùi Vũ gật đầu khẳng định.

Mạnh Lạp nhíu mày nhìn một lớn một nhỏ nói “Cô có thể chuyên tâm lái xe được không?”

Bùi Mộng Na lơ đễnh, bĩu môi nói “Sao tôi không chuyên tâm lái xe chứ?”

“Cô vừa lái xe vừa quay đầu nói chuyện? Bây giờ tôi còn trẻ, vẫn chơi chưa đã, tôi không muốn chết sớm!” Mạnh Lạp nói.

“Stop!” Bùi Mộng Na bĩu môi nói “Không phải anh không yên tâm sao? Nếu anh không lái xe thì đừng nói nhiều!”

Mạnh Lạp thật sự hết ý kiến, trời sinh người phụ nữ này là để đối đầu với anh ta sao?

“Anh quan tâm tới tôi làm gì? Bây giờ anh đã là thái giám, đừng để người khác biết nếu không sẽ mất mặt!” Bùi Mộng Na nhìn anh ta nói.

Mạnh Lạp thật sự xem thường miệng lưỡi của cô rồi, đúng là đen như chó!

“Tôi không thể trở thành thái giám cô có biết không?” Mạnh Lạp hỏi ngược lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.