Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu

Chương 142: Chương 142




Bùi Mộng N dậy sớm, chuẩn bị mọi thứ cùng Tiểu Vũ đi ra ngoài......

Cô lái xe tới nhà trọ Tinh Ngữ, dừng xe, cầm điện thoại ấn nút gọi......

“Alo......? Lôi Ti, chị ở đâu? Em ở dưới lầu!” Bùi Mộng Na nói.

“A, sao em tới sớm vậy? Chị ở lầu mười tám!”

“Biết rồi, em sẽ đi lên, chị mở cửa chờ em!” Bùi Mộng Na nói xong liền cúp máy.

“Tiểu Vũ, chúng ta xuống xe!” Nói xong mở cửa bước xuống!

Dắt tay Bùi Vũ đi vào trong khu chung cư......

Bọn họ vào thang máy, ấn số đến lầu 18, nhìn thấy cửa mở liền đi vào......

“Mộng Na, Tiểu Vũ, hai người đều tới à?” Đỗ Lôi Ti nhìn một lớn một nhỏ nói.

“Tiểu Vũ muốn đi nên em cho đi cùng!” Bùi Mộng Na ngồi trên ghế sa lon nói.

Đỗ Lôi Ti nhìn Tiểu Vũ hỏi “Tiểu Vũ, cháu không phải đi học sao?”

“Dì, dì quên sao? Bây giờ đang nghỉ hè, không cần phải đi học!” Bùi Vũ nhìn cô nói.

“A.......Cháu xem, dì thật sự quên mất!” Đỗ Lôi Ti nói.

“Lôi Ti, không phải chị nói Tiểu Ngọc cũng ở đây sao? Cô ấy đâu?” Bùi Mộng Na nhìn cô hỏi.

“Ở bên cạnh, em đoán xem chủ nhà bên cạnh là ai?” Đỗ Lôi Ti nhìn cô ấy nói.

Bùi Mộng Na nhìn cô, đầu óc mơ hồ “Chị đưa ra vấn đề này thật sự là rất khó đoán?”

“Thôi đi, em căn bản không muốn đoán, em nói xem chị đến phủ tổng thống quen được mấy người chứ, em có thể đoán được!”

Bùi Mộng Na nhíu mày nghĩ, cô ấy quen không nhiều người? Sẽ là ai chứ?

Cô chợt nghĩ tới điều gì, trợn to hai mắt nói “Không phải là Đường Vũ chứ......?”

“Bingo đáp đúng rồi, sao em đoán ra được?” Đỗ Lôi Ti nhìn cô tò mò hỏi.

Bùi Mộng Na nhìn cô hả hê nói “Không phải rất đơn giản sao? Chị cũng đã nói rồi chị chỉ quen được mấy người, quản gia ở phủ tổng thống, chị ở phòng của Tiếu Bằng, vậy chỉ còn có Đường Vũ!”

“Mộng Na, em đi gọi Tiểu Ngọc tới đây đi!” Đỗ Lôi Ti nói.

Bùi Mộng Na nhìn cô “Sao chị không đi?”

“Nếu Đường Vũ ở nhà mà chị đi gọi Tiểu Ngọc, nếu như anh ta phát hiện chỉ sợ anh trai em cũng biết!” Đỗ Lôi Ti nói.

“Tiểu Vũ......?” Bùi Mộng Na cười hì hì nhìn cháu mình nói “Tiểu Vũ, cháu đi gọi dì Tiểu Ngọc đi?”

Bùi Vũ bất đắc dĩ lắc đầu nói “Cô, sao cô có thể cư xử như vậy vói cháu mình chứ?”

Bùi Mộng Na giả bộ tức giận khẽ vỗ đầu cậu bé, ra lệnh “Nhanh lên!”

Bùi Vũ làm bộ dáng uất ức, đi sang bên cạnh cô gái ngồi bên cạnh nói “Dì, dì nhìn cô cháu xem?”

Đỗ Lôi Ti cười nhìn một lớn một nhỏ trước mặt, lắc đầu “Mộng Na, đừng làm loạn nữa, đi gọi Tiểu Ngọc đi!”

Bùi Mộng Na không cam lòng đứng lên “Được được được......Biết rồi, bây giờ hai người cùng chung một chiến tuyến rồi!”

Cô đi tới căn phòng đối diện gõ cửa “Cốc cốc cốc......”

Tiểu Ngọc mở cửa phòng cười nói “Cô chủ......”

“Tiểu Ngọc, ai vậy?” Cô gái trong phòng hỏi.

Bùi Mộng Na nhìn vào trong phòng, nhìn thấy một cô gái ngồi bên trong!

Tiểu Ngọc quay đầu nhìn cô gái trong phòng trả lời “Tiểu Mật, cô tới đây một chút!”

Cô gái kia đi tới, nhìn Tiểu Ngọc hỏi “Vị này là......?”

“Đây là em gái tổng thống!” Tiểu Ngọc giới thiệu.

Bùi Mộng Na nghe thấy như vậy liền xấu hổ cười, vươn tay thân thiện nói “Đừng nghe Tiểu Ngọc nói lung tung, gọi tôi Mộng Na là được!”

“Xin chào, tôi là Lý Mật!” Cô cũng thân thiện đưa tay ra, tự giới thiệu.

Bùi Mộng Na quay đầu nhìn Tiểu Ngọc nói “Lôi Ti bảo cô qua đấy!”

“Được, Tiểu Mật, chúng ta đi tới phòng đối diện, tôi sẽ giới thiệu cô với một người bạn!” Tiểu Ngọc cười nói.

Ba cô gái cùng đi tới phòng của Đỗ Lôi Ti......

Đỗ Lôi Ti nhìn thấy cô gá lạ tới hỏi “Vị này là......?”

“Lôi Ti, đây là bạn tôi, cũng là em họ của thư ký Đường!” Tiểu Ngọc giới thiệu.

“Chào cô, gọi tôi Lôi Ti là được!” Đỗ Lôi Ti thân thiện nói.

Lý Mật tự giới thiệu “Tôi là Lý Mật, mọi người gọi tôi Tiểu Mật là được!”

Đỗ Lôi Ti vui mừng nói “Ha ha.....Thật tốt quá, tôi không cô đơn rồi, bây giờ có các cô tôi rất vui!”

“Lôi Ti, ở đây chị có cơm ăn không?” Bùi Mộng Na hỏi.

Đỗ Lôi Ti gãi đầu nhìn cô “Chị chưa ăn!”

“A......Không thể nào? Bây giờ chị đã là hai người, vậy mà còn chưa ăn?” Bùi Mộng Na chất vấn.

“Chị cũng muốn ăn nhưng lại không biết nấu?” Đỗ Lôi Ti bất dắc dĩ nói.

“Đồ ăn để đâu, tôi đi nấu!” Tiểu Ngọc nói.

“Ding dong......” Chuông cửa vang lên.

“Ai vậy?” Đỗ Lôi Ti buồn bực hỏi, đi về phía cửa.

Cô mở cửa, kinh ngạc nhìn người đàn ông đứng ngoài cửa “Tiếu Bằng, sao anh lại tới đây?”

Tiếu Bằng giơ chiếc túi trong tay “Anh tới thăm em, thuận tiện mua cho em ít đồ dùng!” Nói xong liền đi vào nhà.

Anh đi vào liền phát hiện trong phòng có rất nhiều người, anh đứng một bên thân thiện hỏi “Mộng Na, sao cậu lại tới đây?”

Bùi Mộng Na nhìn anh ta tức giận “Sao tớ không thể tới?”

“Mộng Na, đừng như vậy!” Đỗ Lôi Ti nói.

“Thôi, dù sao chị và anh em cũng không còn quan hệ gì!” Bùi Mộng Na thờ ơ nói, quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh ra lệnh “Tiếu Bằng, ở đây đều là con gái, chỉ có mình cậu là đàn ông, bây giờ ra lệnh cho cậu đi nấu cơm!”

“Cô, cháu cũng là đàn ông!” Bùi Vũ nói.

Ha ha ha ha ha.......

Tất cả những người đứng tại chỗ đều ôm bụng cười!!!

Lý Mật hỏi “Đứa bé này thật vui tính!”

Bùi Vũ làm vẻ mặt bất đắc dĩ than thở “Dì, cháu không phải đứa bé cháu đã là đàn ông!”

Lý Mật ôm bụng cười “Ừ......Cháu là đàn ông!”

“Được rồi, Tiếu Bằng, cậu đừng đứng đó nữa, đi nấu cơm đi, mình sắp chết đói rồi!” Bùi Mộng Na nói.

Lý Mật xấu hổ nói “Anh đẹp trai này là ai?”

Đỗ Lôi Ti mắt mập mờ nhìn cô ấy “Cô thích anh đẹp trai này.....?”

“Nào có, người ta đã có người trong lòng rồi!” Lý Mật nói.

Bùi Mộng Na lộ vẻ bát quái, vội vàng hỏi “Cô thích ai?”

Tiểu Ngọc đứng một bên cười “Người mà cô ấy thích cô cũng quen!”

“Tôi có quen sao?” Bùi Mộng Na tò mò hỏi.

“Đúng!” Tiểu Ngọc trả lời.

Bùi Mộng Na nhíu mày nghĩ, cô thật sự không đoán ra......

“Cô chủ, người Tiểu Mật thích chính là thư ký Đường!” Tiểu Ngọc nói đáp án cho cô biết.

“A, Tiểu Ngọc, đừng gọi tôi là cô chủ, như vậy rất xa cách, bây giờ chúng ta đều là bạn, không có phân chia thân phận, biết không?” Bùi Mộng Na nói.

“Vâng, cô chủ!” Tiểu Ngọc quen miệng nói.

“Mẹ kiếp, nếu cô còn gọi tôi là cô chủ tôi liền móc mắt cô!” Bùi Mộng Na giả bộ tức giận.

Đỗ Lôi Ti đứng đó cười nói “Được rồi, chúng ta ngồi xuống nói chuyện đi!”

Cứ như vậy mấy người cùng ngồi xuống......

Bùi Tuấn Vũ thức dậy đi xuống phòng khách, nhìn quản gia hỏi “Cô chủ cùng Tiểu Vũ đâu?”

“Sau khi quay về phủ tổng thống, sáng sớm nay cô chủ cùng Tiểu Vũ đã ra ngoài!” Quản gia cung kính nói.

“Bây giờ gọi điện thoại cho nó, bảo nó lập tức quay về!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng ra lệnh.

“Vâng, tổng thống!” Quản gia cầm điện thoại ấn nút gọi.

“Alo......?”

Bùi Mộng Na nghe thấy tiếng điện thoại của mình, vừa nhìn thấy số ở nhà gọi, cô làm dấu im lặng bảo mọi người không nên nói chuyện......

Mấy người đang nói chuyện lập tức im lặng......

Cô ấn nút nghe máy “Quản gia, có chuyện gì không?”

“Tổng thống gọi cô chủ quay về!” Quản gia cung kính nói.

“Bây giờ tôi đang ở cùng bạn, tối tôi sẽ về!”

Bùi Tuấn Vũ lập tức lấy điện thoại lạnh giọng nói “Bây giờ em ở đâu?”

“Anh, em đưa Tiểu Vũ tới nhà bạn, tối em sẽ về!” Bùi Mộng Na chột dạ giải thích.

Đầu dây bên kia Bùi Tuấn Vũ uy hiếp “Có phải em quá rảnh rỗi không, nếu như em rảnh vậy thì nên đến Châu Phi làm từ thiện thôi!”

“Anh, sao anh có thể như vậy chứ? Bây giờ đang là nghỉ hè, em muốn đưa Tiểu Vũ ra ngoài chơi một chút, sao anh có thể vậy chứ?” Bùi Mộng Na trách.

“Tối nhớ về, anh có chuyện muốn hỏi em!” Bùi Tuấn Vũ nói xong lập tức cúp máy.

Mấy người ngồi tại chỗ lập tức rối rít nhìn cô, Đỗ Lôi Ti hỏi “Sao vậy?”

“Còn có thể là chuyện gì, anh em ăn no rảnh rỗi nên muốn em quay về!” Bùi Mộng Na bất đắc dĩ nói.

“A......? Bây giờ chị lại nhớ anh em sao?” Bùi Mộng Na nhìn cô nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.