Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu

Chương 157: Chương 157




“Ha ha......” Đỗ Lôi Ti nhìn anh dịu dàng cười, lập tức thu hồi nụ cười, lạnh giọng nói “Tôi đã nói, tôi xem anh nhảy rồi mới quyết định có tha thứ cho anh hay không!”

“Em xem anh đã nhảy rồi!” Bùi Tuấn Vũ cười nói.

“Anh nhảy nhưng tôi phải hài lòng tôi mới có thể tha thứ cho anh, rất dễ nhận thấy tôi không hài lòng, cho nên......” Đỗ Lôi Ti nói xong trong lòng cười nghiêng ngã.

Bùi Tuấn Vũ ủ rũ cúi đầu, xem ra sau này muốn ôm mỹ nhân không phải chuyện dễ dàng gì!

Đỗ Lôi Ti nhìn vẻ mặt của anh nén cười không nhìn anh, xoay người lại nằm xuống giường......

Bùi Tuấn Vũ thở dài, từ trên giường đứng dậy, cầm quần áo đi vào phòng tắm!

Đỗ Lôi Ti khẽ ngẩng đầu nhìn thấy bóng dáng anh, ở trong chăn cười lớn......

Bùi Tuấn Vũ tắm sơ rồi đi ra ngoài, nằm lên giường liếc nhìn cô gái bên cạnh, từ từ nhắm mắt lại!

Sáng sớm ngày hôm sau, Đỗ Lôi Ti liền dậy thật sớm, nhìn người đàn ông đang ngủ say bên cạnh, nhẹ nhàng đi xuống giường, đi vào phòng tắm thay quần áo, rửa mặt rồi đi ra ngoài......

Cô đi tới phòn Bùi Mộng Na gõ cửa “Cốc cốc cốc......”

“Ai vậy?” Bùi Mộng Na ngái ngủ hỏi.

“Chị Lôi Ti!” Đỗ Lôi Ti ở ngoài cửa trả lời.

Bùi Mộng Na híp mắt đi xuống giường ra mở cửa sau đó lại quay lại giường nằm!

Đỗ Lôi Ti nhìn thấy bọ dáng của co cười cười nói “Đồ lười biếng này, mấy giờ rồi mà vẫn chưa chịu dậy?”

“Lôi Ti, mấy giờ rồi?” Bùi Mộng Na nằm đó nhắm mắt hỏi.

“Mặt trời chiếu tới mông rồi còn chưa chịu dậy sao?” Đỗ Lôi Ti đi đến cạnh giường nói.

Bùi Mộng Na miễn cưỡng mở mắt, nhìn đồng hồ báo thức bất mãn nói “Lôi Ti, bây giờ mới bảy giờ, dậy sớm như vậy làm gì?”

“Hôm nay chúng ta có hẹn với Tiểu Ngọc và Lý Mật, nếu em không chịu dậy chúng ta sẽ tới trễ!” Đỗ Lôi Ti nói.

Bùi Mộng Na lại từ trên giường bò dậy, dụi hai mắt “Biết rồi!”

Nói xong đi xuống giường, vào phòng tắm rửa mặt thay đồ!

Đỗ Lôi Ti thấy cô đi vào phòng tắm, đi ra khỏi phòng đi xuống lầu một.......

Khi cô nhìn thấy Mạnh Lạp ngồi đó liền nói “Chào buổi sáng!”

Mạnh Lạp nhìn cô cười “Chào buổi sáng, tối qua ngủ có ngon không?”

Đỗ Lôi Ti theo bản năng gật đầu “Cũng không tệ, hôm qua mọi người xuất hiện thật đúng lúc!”

Mạnh Lạp lúng túng nhìn cô cười nói “Tối hôm qua là Mộng Na cùng Tiểu Vũ kéo tôi đi.... ...”

Đỗ Lôi Ti cười cười, không nói gì, đi vào phòng ăn!

“Phu nhân, cô muốn ăn gì?” Quản gia cung kính hỏi.

“Chuẩn bị bữa sáng theo phong cách Italy cho phu nhân!” Bùi Tuấn Vũ không biết đã đứng đó từ lúc nào.

Đỗ Lôi Ti quay đầu nhìn anh, bất mãn nói “Tôi ăn cái gì cũng không cần thông qua anh?” Sau đó nói tiếp “Quản gia, cho cháu một bát cháo là được!”

“Vâng, phu nhân, xin chờ một chút!” Quản gia nói xong đi xuống bếp!

Bùi Tuấn Vũ ngồi xuống, không nói gì!

Mạnh Lạp chậm rãi đi tới, nén cười nói “Tuấn Vũ, sao dậy sớm vậy?”

Bùi Tuấn Vũ tức giận nhìn anh ta, kéo cánh tay anh ta đi ra khỏi phòng ăn......

Mạnh Lạp bị kéo ra vườn hoa hỏi “Tuấn Vũ có chuyện gì?”

“Cậu còn hỏi chuyện gì, cậu đem những chuyện nhìn thấy hôm qua quên hết đi nếu không cậu biết hậu quả thế nào!” Bùi Tuấn Vũ lạnh lùng nói.

Mạnh Lạp cười hì hì nhìn anh “Tuấn Vũ, đừng nghiêm túc như vậy? Chẳng lẽ hôm qua cậu không thành công sao?”

Bùi Tuấn Vũ nhìn anh ta than thở, không còn hơi sức nói “Nếu thành công, vừa rồi cô ấy còn nói chuyện với tôi bằng giọng điệu đó sao!”

“Tôi cảm thấy con gái đều thích được đàn ông tặng quà!” Mạnh Lạp nói!

Bùi Tuấn Vũ ngạc nhiên hỏi “Thật không?”

Mạnh Lạp thành thật gật đầu “Đúng, con gái đều thích kim cương, châu báu, cậu nên mua quà như vậy tặng cho cô ấy!”

“Vậy phải mua bao nhiêu?” Bùi Tuấn Vũ tỉ mỉ hỏi.

“Hay là cậu mua viên kim cương hình trứng chim bồ câu đi?” Mạnh Lạp nhìn anh nói.

Bùi Tuấn Vũ nhíu mày nói “Giống như trứng bồ câu? Sao tôi cảm thấy đeo viên kim cương như vậy sẽ bị gãy tay?”

“Sẽ không, cậu mua viên kim cương càng lớn, phụ nữ càng thích!” Mạnh Lạp khẳng định.

Bùi Tuấn Vũ luôn cảm thấy có gì đó không đúng nhưng cũng không biết là chỗ nào không đúng, xoay người đi vào trong.

Đỗ Lôi Ti cùng Bùi Mộng Na đi ra ngoài nhìn thấy anh, Đỗ Lôi Ti không thèm liếc nhìn anh, đi tới trước mặt anh!

Bùi Mộng Na nhìn anh trai nói “Anh, bọn em ra ngoài chút!”

“Ừ, đi đi!” Bùi Tuấn Vũ khẽ trả lời.

Hai cô gái lên xe rời khỏi phủ tổng thống!

Tài xế lái xe đến khu chung cư Tinh Ngữ thì dừng lại......

Đỗ Lôi Ti xuống xe trước, Bùi Mộng Na cũng xuống theo!

Hộ vệ trước xe cũng xuống theo nói “Cô chủ, phu nhân, tổng thống muốn chúng tôi đảm bảo an toàn cho hai người!”

“Không cần, anh quay về đi!” Đỗ Lôi Ti nói.

“Quay về đi!” Bùi Mộng Na cũng nói.

Hộ vệ thấy hai người đã quyết liền không nói gì, không thể làm gì khác hơn là quay về phủ tổng thống!

Hai người đi tới khu chung cư Tinh ngữ, ấn thang máy đến lầu mười tám!

Cửa mở ra, Đỗ Lôi Ti đi tới ấn chuông cửa......

Tiểu Ngọc mở cửa phòng nhìn thấy hai người đứng ngoài cửa vui mừng nói “Lôi Ti, Mộng Na hai người tới rồi sao?”

Đỗ Lôi Ti ôm bụng bự đi vào, nhìn cô gái đang ăn cơm hỏi “Lý Mật, sao cô tới sớm vậy?”

“Tôi, hì hì.....Hôm qua tôi ở đây!” Lý Mật nhìn cô cười nói.

“Cô thật là biết hưởng thụ!” Đỗ Lôi Ti than thở “Tôi lại rất thảm, mỗi ngày ngoài ăn với ngủ chẳng có gì!”

“Phụt......” Mộng Na đứng bên cạnh cười nói “Hôm qua chị cắt cây cảnh nhà em thành hình gì?”

Đỗ Lôi Ti nhìn cô nhíu mày “Chị cắt thành bộ dáng thế nào?”

Rõ ràng cô thấy đẹp, chỉ là cô ấy không biết thưởng thức mà thôi!

Lý Mật nhìn hai người tò mò hỏi “Thì sao, có phải xảy ra chuyện gì không?”

“Là chuyện rất vui nhưng mọi người không nhìn thấy thật đáng tiếc!” Đỗ Lôi Ti giả bộ đáng tiếc nói.

“A......Tôi thật sự rất muốn biết!” Lý Mật đi tới vòng vào cánh tay Đỗ Lôi Ti làm nũng.

Đỗ Lôi Ti không nể tình, kéo tay cô ấy ra hỏi “Muốn biết sao?”

Lý Mật bĩu môi làm bộ dáng đáng thương nhìn cô “Lôi Ti, cô nói cho tôi biết đi?”

Đỗ Lôi Ti buồn cười nhìn cô nói “Mộng Na, nói cho cô ấy biết!”

Buig Mộng Na bất đắc dĩ lắc đầu, đi tới bên cạnh Lý Mật vỗ vỗ vai cô ấy “Thấy chưa, bà bầu là lớn nhất, cô cũng nên sinh một đứa đi!”

“Tôi cũng muốn vậy, nhưng không có ai thích hợp!” Lý Mật nhìn cô trả lời.

“Tại sao không có?” Đỗ Lôi Ti đứng một bên nói.

Bùi Mộng Na tò mò nhìn cô hỏi “Lôi Ti, là ai?”

“Người này em cũng biết, em đoán xem!” Đỗ Lôi Ti nói.

“Em cũng biết?” Bùi Mộng Na nhíu mày nghĩ.

Tiểu Ngọc nhìn vẻ mặt cô nói “Chính là Tiếu Bằng!”

“Cái gì? Cô thích Tiếu Bằng......?” Bùi Mộng Na không dám tin nói.

Lý Mật xấu hổ nhìn Tiểu Ngọc trách “Sao cô lại nói ra? Ngượng chết tôi?”

“Sao phải ngượng, thích chính là thích!” Đỗ Lôi Ti nói.

Bùi Mộng Na nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Lý Mật hỏi “Không phải cô thích anh họ sao? Sao giờ lại thích Tiếu Bằng?”

“Lần đầu tiên nhìn thấy Tiếu Bằng, cô ấy đã thích!” Tiểu Ngọc cười nói.

“Tiểu Ngọc, cô nói nữa tôi sẽ giận cô!” Lý Mật nói.

Ba người còn lại đều cười lớn!

Lý Mật thấy bọn họ cười vội vàng nói “Được rồi, đừng cười nữa, chúng ta đi ra ngoài đi!”

Ba cô gái bình ổn cảm xúc, kéo nhau ra ngoài, đi xuống tầng trệt khu chung cư!

Lý Mật nói “Tới xe của tôi trong bãi đỗ xe đi!”

Ba người tới bãi đậu xe, lên xa, Lý Mật khởi động xem đi vào trung tâm thành phố.....

“Chúng ta đi đâu?” Đỗ Lôi Ti nhìn ngoài cửa sổ nói.

Lý Mật vừa lái xe vừa nói “Gần đây mới mở một cửa hàng quần áo, chúng ta đến đó dạo một chút được không?”

“Cái gì......? Cửa hàng thời trang?” Đỗ Lôi Ti lớn tiếng hỏi.

Bùi Mộng Na tối sầm mặt nhìn cô “Lôi Ti, đừng kinh ngạc như vậy?”

“Sao chị không thể kinh ngạc chứ? Em cũng biết bây giờ cơ thể chị nhìn thế nào, bọn em đưa chị tới đây chính là đả kích chị!” Đỗ Lôi Ty nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.