Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu

Chương 168: Chương 168




Mạnh Lạp nhìn cô ta nói “Ừm như vậy mới ngoan!” Nói xong, mở cửa đi ra ngoài.

Bùi Mộng Na lòng như lửa đốt, đứng bên ngoài chờ đôi cẩu nam nữ bên trong, bây giờ cô thật sự không nhịn nổi nữa......

Lúc cô chuẩn bị nổi đóa, cửa phòng mở ra, nhìn thấy người đàn ông bên trong đi ra, nhất thời trợn tròn hai mắt......

Mạnh Lạp đứng đó, không ngờ cô lại đứng ở ngoài, hơn nữa sao lại có thể là cô chứ?

Tiếp viên hàng không cũng đi theo ra ngoài, nhìn một nam một nữ đứng đó, đi lên trước quàng tay anh ta làm nũng nói “Mạnh Mạnh, nhớ tới tìm em!” Nói xong vòng qua hai người đi về phòng dành cho nhân viên!

Bùi Mộng Na buồn cười nhìn người đàn ông trước mặt nhỏ giọng nói “Thật là giống như ngựa đực, đi tới đâu cũng......”

Mạnh Lạp nhìn cô cười “Cô cũng phải biết đó là nhu cầu của đàn ông?”

Bùi Mộng Na tức giận nhìn anh ta “Xấu xa!”

Mạnh Lạp cười tà đi ra ở cạnh cô nói nhỏ “Cô vừa nghe thấy âm thanh bên trong rồi chứ, cô nói xem tôi có phải là đàn ông không?”

“Anh......anh......” Nụ cười trên mặt Bùi Mộng Na chợt tắt, giận đến nghiến răng nhìn anh ta.

“Thế nào, còn chưa tin? Hay co muốn thử một chút......?” Mạnh Lạp tiếp tục hỏi.

Bùi Mộng Na thu hồi vẻ mặt tức giận, cũng lắp bắp nói bên tai anh ta “Anh thật sự muốn thử cùng tôi?”

“Không phải tôi muốn thử cùng cô mà là bởi vì cô luôn nói tôi......” Mạnh Lạp nói.

Bùi Mộng Na yêu kiều nở nụ cười “Được, vậy tôi cũng muốn xem một chút!”

Nói xong nhấc đôi giày cao gót mười phân, hung hăng giẫm lên chân anh ta cười nói “Thế nào? Thử một chút có phải cảm giác rất thoải mái không?”

Mạnh Lạp đau đến đỏ bừng khuôn mặt, giơ chân nhảy tưng tưng “Người đàn bà chết tiệt này!”

“Phải chú ý hình tượng của mình, nếu không tôi sẽ nói với anh trai tôi là anh nhìn lén tôi!” Nói xong, Bùi Mộng Na cười vòng qua anh ta đi vào toilet.

Mạnh Lạp cố gắng chịu đau, nhìn thấy mọi người chung quanh đang nhìn mình, anh chỉ có thể xấu hổ cười nhanh chóng đi về chỗ ngồi.

Anh ta cắn răng thề, anh ta bị cô đạp ba lần rồi, nếu sau này có cơ hội anh nhất định sẽ trả lại!

Bùi Mộng Na đi vào toilet ngửi thấy trong không khí có mùi vị hoan ái, chịu đựng cảm giác buồn nôn, đi vệ sinh, rửa tay, quay về chỗ ngồi!”

Khi cô quay về chỗ của mình, cô dịch vào tong giống như đang trốn virus!

Dọc theo đường đi ai cũng đều im lặng.....

Lúc hạ cánh, Mạnh Lạp đứng dậy đi ra xa, lúc này Bùi Mộng Na mới đứng dậy theo đám người xuống máy bay!

Bùi Tuấn Vũ tò mò nhìn hai người, rõ ràng như đôi oan gia, tại sao bây giờ lại như người xa lạ???

Thôi, đây không phải vấn đề của anh, mục đích của anh là đưa vợ về nhà!

Ba người ngồi lên taxi rời khỏi sân bay, Bùi Mộng Na không chút suy nghĩ ngồi vào vị trí cạnh tài xế!

Hai người đàn ông ngồi ở phía sau, Bùi Mộng Na quay đầu nhìn”Anh, nhà Lôi Ti ở đâu?”

Bùi Tuấn Vũ đọc địa chỉ, taxi liền dừng lại trước địa chỉ đó!

Nửa tiếng sau, taxi dừng trước hàng rào, Bùi Tuấn Vũ trả tiền xe, nhấn chuông cửa......

Ở trong nhà mấy người đang ăn cơm nghe thấy tiếng chuông cửa, Đỗ Lôi Ti nói “Mọi người ăn cơm đi, tôi đi mở cửa xem là ai?”

“Chị, bụng chị đã tô để em di cho!” Đỗ Lỗi nói xong đứng dậy đi về phía cửa!

Khi anh ta mở cửa, nhìn thấy khách không mời mà đến, lạnh giọng nói “Sao anh lại tới đây?”

“Tôi tới tìm Lôi Ti!” Bùi Tuấn Vũ nói.

Anh biết mình là khách không mời mà đến, bởi vì quyết định lúc trước của anh mà khiến một cô gái vô tội như cô bị dính vào, anh thật sự cản thây có lỗi nhưng mà bây giờ anh thật sự yêu cô gái này cho nên anh nhất định phải tìm người quay về!

“Anh đi đi, chúng tôi không hoan nghênh cô!” Đỗ Lỗi đuổi khách.

Đỗ Lôi Ti thấy em trai đi mở cửa lâu vẫn chưa quay lại, liền nói với mọi người “Tôi đi xem một chút!”

Nói xong, đứng dậy đi tới cửa!

Khi cô đi tới cửa, nhìn thấy mấy người đứng trước cửa hỏi “Sao mọi người lại tới?”

Bùi Mộng Na giống như gặp phao cứu mạng nói “Lôi Ti, người đàn ông này là ai?

Sao lại dữ như vậy?”

Đỗ Lôi Ti đi tới nhìn em trai mình nói “Tiểu Lỗi, em vào trong trước đi!”

Đỗ Lỗi nghe lời chị, không nói gì nữa liền đi vào phòng!

Mạnh Lạp nhìn cô gái trước mặt nói “Lôi Ti, cô nhẫn tâm nhìn bọn tôi đứng ngoài cửa sao?”

“Anh đừng dùng ánh mắt đó nhìn tôi, tôi không phải mấy cô gái kia......” Đỗ Lôi ti uyển chuyển nói.

Bùi Tuấn Vũ thấy bạn của mình nói chuyện với vợ mình liền ghen “Lôi Ti, sao em không nói gì đã về nhà mẹ?”

Đỗ Lôi Ti nghe anh ta nói vậy nhìn cô gái đứng bên cạnh nói “Mộng Na, có phải em nói cho anh ta biết không?”

Bùi Mộng Na vội vàng lắc đầu “Em thề, không phải em......em không hề nói gì!”

“Lôi Ti, người ta đặc biệt tới thăm em, em nhẫn tâm nhìn anh từ xa xôi chạy tới lại bị chặn ngoài cửa sao?” Bùi Tuấn Vũ giả bộ đáng thương nói.

Lúc anh nói xong câu đó, mấy người đứng tại chỗ hóa đá!

Mạnh Lạp trợn to hai mắt nhìn bạn thân mình, cậu ấy luôn nghiêm túc vậy mà cũng có lúc nói ra những lời này, xem ra anh ta thật sự chưa hiểu rõ bạn mình!

Bùi Mộng Na đứng đó nhìn anh trai mình, nếu thu âm lại những lời anh trai nói đưa cho mẹ nghe nhất định mẹ sẽ cười đến đau bụng!

Ba người đứng ở cửa không nhịn được bật cười, Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng nói “Cười đủ chưa?”

Một nam một nữ đứng đó thấy anh nổi nóng vội vàng thu hồi nụ cười!

Đỗ Lôi Ti mặc kệ, cười lớn “Thật xin lỗi, tôi chính là như vậy!”

Nói xong đi ra ngoài sân!

Bùi Mộng Na thấy bạn thân bỏ lại mình như vậy, vội vàng nói “Lôi Ti, không phải chị định cho bọn em đứng ngoài này đấy chứ?”

Đỗ Lỗi nhíu mày tức giận đi vào phòng ngồi xuống.

Lý Ái Hoa nhìn vẻ mặt con trai kỳ lạ hỏi “Tiểu Lỗi, sao vậy? Chị của con đâu?”

“Người đứng đầu một nước tới rồi!” Đỗ Lỗi túc giận nói.

Lý Ái Hoa đứng dậy đi ra cổng, chạm mặt con gái mình hỏi “Lôi Ti, người đàn ông kia tới sao?”

Đỗ Lôi Ti gật đầu “Mẹ, không có chuyện gì, chúng ta vào thôi!”

Lý Ái Hoa không nghe con gái mình nói, đi tới cửa, nhìn mấy người bên ngoài nói “Đi vào đi, nếu để hàng xóm thấy sẽ không tốt!”

Bùi Mộng Na đi tới, cầm tay Đỗ Lôi Ti tức giận nói “Lôi Ti sao chị có thể như vậy chứ?”

Đỗ Lôi Ti nhìn cô hỏi “Chị làm sao?”

“Chị rõ ràng thấy em đứng ngoài cửa lại không cho em vào?” Bùi Mộng Na trách.

Đỗ Lôi Ti nhìn cô cười trả lời “Là em ngu ngốc, chị không mời em đi vào nhưng mà chị cũng không có đóng cửa!”

Bùi Tuấn Vũ nhìn thấy mẹ cô đi tới vội nói “Mẹ, con tới đón Lôi Ti!”

Lý Ái Hoa nhìn anh nói “Vào nhà rồi nói!”

Nói xong, không để ý tới hai người đàn ông liền đi vào nhà!

Lúc Bùi Mộng Na đi vào, Lý Mật vui mừng đứng dậy, đi tới cạnh cô hỏi “ Mộng Na, không phải cô nói không tới sao?”

“Còn không phải do anh tôi sao!” Bùi Mộng Na oán trách, vẫn không quên nhìn về phía Tiếu Bằng.

“Mộng Na, cậu đến rồi sao!” Tiếu Bằng khẽ nói.

Lý Ái Hoa vào phòng nói với Đỗ Lỗi “Tiểu Lỗi, đi vào lấy chén với đũa ra đây!”

“Tổng thống, món ăn chúng tôi đơn giản xin đừng để ý!” Lý Ái Hoa nhìn anh nói.

Bùi Tuấn Vũ cười trả lời “Mẹ, sao con có thể để ý chứ?”

Nói xong ngồi xuống!

Đỗ Lôi Ti thấy anh ngồi vào chỗ của mình liền nói “Ngồi sang bên kia!”

Bùi Tuấn Vũ uất ức nhìn cô nói “Đừng như vậy vợ à, anh từ xa tới để đón em!”

Đỗ Lôi Ti nhìn anh cười nói “Tổng thống, có phải anh quên rồi không, chúng ta đã ly hôn lâu rồi?”

Mạnh Lạp nhìn dáng vẻ của bạn thân, ngồi bên cạnh không nhịn được bật cười, lần đầu tiên anh nhìn thấy bạn thân mình có dáng vẻ như vậy!

Bùi Mộng Na nhìn thấy người đàn ông bên cạnh mình lạnh lùng nói “Ngồi sang bên kia!”

“Tại sao tôi lại phải ngồi sang đó?” Mạnh Lạp nhìn cô hỏi.

“Mộng Na, lịch sự một chút, mặc dù đây là nhà chị dâu nhưng cũng không thể như vậy?” Bùi Tuấn Vũ cười nói.

Mẹ kiếp, sao bây giờ anh trai lại nói chuyện với cô như vậy chứ, cô thật sự không thích ứng được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.