Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu

Chương 37: Chương 37




Bởi vì sáng sớm Bùi Mộng Na đã đi ra ngoài nên không biết trong nhà có khách, vừa vào cửa liền la to “Lôi Ti, tiểu Vũ, hai người mau tới đây, xem tôi mua quà gì cho hai người này......

Ah, tại sao không có tiếng trả lời? Mọi người đi đâu hết rồi?

Lúc này Đỗ Lôi Ti đi ra khỏi phòng, nhìn thấy cô xách túi lớn túi nhỏ, vội vàng đi lên trước cầm đồ từ tay Bùi Mộng Na.

Bùi Mộng Na tò mò hỏi “Lôi Ti, người giúp việc đều đi đâu hết rồi? Sao lại yên lặng như vậy? Tiểu Vũ đâu?”

Đỗ Lôi Ti tối sầm mặt, sao cô ấy lại hỏi nhiều như vậy chứ? Không còn cách nào khác, ai bảo người ta là cô chủ, cho nên cô vẫn phải thành thật trả lời “Quản gia, tiểu Ngọc cùng với tổng thống trong vườn hoa, còn tất cả người giúp việc đang dọn phòng cho khách, cậu chủ trong phòng.”

“Phòng cho khách? Chẳng lẽ hôm nay có ai tới sao? Là ai vậy?” Bùi Mộng Na thật sự rất tò mò, một người luôn luôn bận rộn sao hôm nay lại có thời gian ngắm hoa chứ, thật sự rất kỳ lạ.

“Hôm nay công chúa nước Hàn tới chơi, hình như sẽ ở lại mấy ngày? Còn thật sự mấy ngày thì tôi không biết?

Bùi Mộng Na vừa nghe thấy cô nói như vậy liền quên luôn những túi đồ mình mới vừa mua, kéo Đỗ Lôi Ti đi đến vườn hoa.

Hai người cầm tay nhau một trước một sau cùng đi tới vườn hoa.

Lâm Thanh nghe thấy sau lưng có tiếng động, quay đầu lại, nhíu mày nhìn hai người phụ nữ trước mặt, một người là người hầu, người kia là ai chứ?

Bùi Tuấn Vũ đứng dậy đầu tiên, hơi nhíu mày, giới thiệu đơn giản một chút “Công chúa, đây là em gái tôi, tên là Mộng Na.”

Đỗ Lôi Ti nhìn thấy tổng thống hơi nhíu mày, cẩn thận rút tay mình ra, Bùi Mộng Na biết ý đồ của cô, cũng không chịu buông tay mình ra. Mà đưa một bàn tay ra hướng về phía công chúa.

Mặc dù trong lòng Lâm Thanh không muốn nhưng dù sao cũng là em gái của người đàn ông mà mình thích, hơn nữa đây cũng không phải là nước mình cho nên chỉ có thể lịch sự đưa tay ra.

Lâm Thanh thật sự không ngờ, em gái tổng thống cùng đứng tại một chỗ như vậy mà không phân biệt thân phận chủ tớ.

Bùi Mộng Na cũng không phải lần đầu tiên ra ngoài xã hội nên có thể biết công chúa đang nghĩ gì cho nên cô cũng không nghĩ gì, quay đầu về phía anh trai mình nũng nịu “Anh, công chúa nước Hàn tới không phải chúng ta nên tổ chứa một bữa tiệc sao?”

Đỗ Lôi Ti nghe cô nói như thế liền ngây người, cô thật sự không ngờ cô chủ lại dám nói như vậy trước mặt tổng thống, rõ ràng khách tới còn chưa được một ngày sao lại muốn tổ chức tiệc nhanh như vậy chứ?

Thật không hổ danh là cô chủ, làm chuyện gì cũng nhanh như vũ bão, ngoan độc, một cách trực tiếp.

Lâm Thanh bị những lời nói này làm cho không biết phải trả lời thế nào, chỉ có thể cầu cứu người đàn ông bên cạnh, ánh mắt giống như rất uất ức.

Bùi Tuấn Vũ nghiêm mặt nói “Mộng Na, nói chuyện phải chú ý một chút, đây là khách, nói chuyện phải đúng mực.”

Anh cố ý nhấn mạnh từ “khách” , nhưng ba người phụ nữ này lại nghe không hiểu.

Lần đầu tiên Lâm Thanh gặp Bùi Mộng Na cũng không thích cô sẽ trở thành cô em chồng của mình, cô là công chúa của một nước, dĩ nhiên bên ngoài vẫn phải tỏ ra lịch sự.

“Tổng thống, anh không cần trách cô ấy, có lẽ lần đầu tiên gặp mặt nên chưa quen, tôi nhìn thấy cô ấy liền rất thích.” Lâm Thanh khách khí nói.

Bùi Mộng Na nghe thấy giọng nói nũng nịu của cô ta liền muốn nôn, vì vậy chu mỏ nhìn Đỗ Lôi Ti nói “Lôi Ti, ở đây thật nhàm chán, hôm nay tôi mua rất nhiều đồ, có mua quà cho cô nữa, chúng ta đi thôi!” Nói xong dắt tay Đỗ Lôi Ti quay về phòng khách, không thèm để ý đến những lời Lâm Thanh nói.

Lâm Thanh lúng túng đứng tại chỗ nhìn bóng lưng hai người, cô ta ghi nhớ nỗi nhục này, nhất định cô ta sẽ trả mối nhục này.

“Ngồi đi, công chúa, cô đừng để bụng những lời Mộng Na nói làm gì.”

"Ha ha, biết làm sao được, tổng thống quá lo lắng rồi!” Bề ngoài Lâm Thanh nở nụ cười nhưng trong lòng âm thầm thề.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.