Ông Xã Thần Bí Không Thấy Mặt

Chương 344: Chương 344: Ngoại truyện 41:




Editor: Puck

“Tử Nhiên! Nóng quá, thật khó chịu!” Sức chịu đựng của Rusa không mạnh mẽ như Doãn Tử Nhiên, đã bị khô nóng giày vò đến hai má nóng như lửa, cởi nút áo sơ mi tới gần Doãn Tử Nhiên.

“Gay go!” Doãn Tử Nhiên biết đã xảy ra chuyện gì, cố nén nhiệt độ thiêu đốt trong cơ thể, ôm lấy Rusa bỏ chạy, “Rusa, cô đừng gấp, lập tức tốt rồi!”

Anh chạy vào phòng tắm, ném Rusa vào bồn tắm, sau đó xả nước lạnh vào bên trong, đến khi nước lạnh bao phủ bờ vai Rusa, anh mới thở hổn hển, “Rusa, cô ngồi yên, đợi lát nữa sẽ tốt rồi!”

Nước lạnh như băng giống như xuyên qua da Rusa, xuyên vào từng tấc trên thân thể cô, cảm giác nóng bỏng điên loạn thoáng được làm lạnh, lúc này, nếu cô còn không biết mẹ cho mình thuốc gì thì cô thật sự là kẻ ngốc rồi!

Đúng là mẹ vẫn giận bảo bối này không thôi, lại có thể dùng chiêu này đối phó với chồng con gái! Lỡ như bị Doãn Tử Nhiên phát hiện, cô càng thể ngóc đầu lên được trước mặt anh!

Doãn Tử Nhiên thấy cô không hề khó chịu nữa, bản thân lấy thùng không ngừng dội nước lã lên người, nhưng vẫn không kiềm chế được sóng trào bắt đầu khởi động trong lòng, vội vàng nói với Rusa, “Rusa, tôi đi ra ngoài một chút!”

Anh phải đi ra ngoài! Anh tới ngâm trong hồ của bộ lạc, nếu không sẽ xảy ra vấn đề!

Rusa nhìn theo bóng lưng của anh, trái tim dần lạnh đi, thì ra anh có phản ứng!

Nhưng mà tại sao tình nguyện dội nước lạnh cũng không muốn chạm vào mình? Bọn họ không phải là vợ chồng sao? Mặc dù giả dối, nhưng mà cô cam tâm tình nguyện!

Chẳng lẽ cô thật sự không có sức quyến rũ sao? Nếu như nói ngày đầu tiên cô bị bỏng đến toàn thân đỏ rực, theo như lời anh nói, như... Con heo bị nấu chín, nhưng vài ngày nay đã tốt hơn nhiều rồi, sao anh vẫn không động lòng?

Hay anh không thích làn da sậm màu của cô?

Đúng rồi! Anh là người phương Đông mà!

Lạc quan không chịu thua, cô lập tức cho rằng mình đã tìm ra được nguyên nhân.

Doãn Tử Nhiên nhất định thích cô gái cô gái trang nhã dịu dàng phương Đông! Cô nên vì anh mà thay đổi! Không biết có thể đổi được màu da không? Cô chuyển làn da màu nâu nhạt khỏe mạnh của mình thành làn da trắng mịn mềm mại của cô gái phương Đông!

Đúng rồi, hình như nghe nói Địch Khắc là bác sỹ phẫu thuật thẩm mỹ!

Ngày hôm sau, Rusa tiến vào lầu trúc Địch Khắc ở, vừa đúng lúc Mỹ Mỹ mang theo con trai đi dạo bên hồ, Rusa mang theo khuôn mặt tươi cười thật to ngồi đối diện Địch Khắc.

Địch Khắc cười một tiếng, “Ơ, mới sớm như vậy, công chúa nhỏ Rusa có chuyện gì?”

Trời tính Rusa không quanh co lòng vòng, “Địch Khắc, chúng ta đều là người châu Mỹ, anh phải giúp em!”

“Giúp em? Giúp em theo đuổi Doãn Tử Nhiên?”

Hình như thế giới này ai cũng biết tâm sự của cô, vừa đúng lúc cô không cần tốn sức giả bộ thẹn thùng rồi.

Cô mừng đến túm lấy cánh tay Địch Khắc, “Đúng vậy đúng vậy! Anh không phải là bác sỹ phẫu thuật thẩm mỹ sao? Có thể đổi da em thành da người phương Đông không? Còn nữa, ngũ quan cũng đổi, anh nói kiểu phụ nữ nào là xinh đẹp nhất trong mắt người phương Đông? Vậy em dựa vào đó để đổi!”

Địch Khắc bị cô chọc cười, “Thay da? Em thật sự muốn đổi?”

“Đúng vậy!” Rusa vô cùng xác định gật đầu.

“Em muốn thay da chỉnh sửa mặt phải chờ chúng ta trở về! Ở đây không có dụng cụ thiết bị sao làm được?”

“Thật sao? Vậy phải làm thế nào?” Rusa thở dài, bất đắc dĩ hỏi, “Anh nói rốt cuộc Doãn Tử Nhiên thích dáng vẻ phụ nữ như thế nào?”

“Cái này sao, anh biết rõ!” Địch Khắc nhạy bén.

Rusa vừa nghe, hai mắt tỏa sáng, “Thật sao? Như thế nào?”

Địch Khắc cười, tìm ra một tấm hình mà Mỹ Mỹ và Duy Nhất chụp chung, chỉ vào Duy Nhất, “Như Duy Nhất vậy! Cô ấy là thần Venus trong mắt đàn ông phương Đông.”

“Tốt quá! Cám ơn! Trở về anh cứ làm cho em như vậy! Hiện giờ em muốn nghĩ mọi cách!” Rusa nhảy lên, nhanh chóng biến mất.

Địch Khắc trợn tròn mắt, thật sự muốn phẫu thuật thành giống như Duy Nhất? Vậy Lãnh Ngạn có thể giết anh hay không? Thiên hạ sẽ loạn lớn không? Anh tự trách mình quá nhiều lời!

Mà hôm nay Rusa lại biến mất suốt một ngày trời.

Lúc chạng vạng, Doãn Tử Nhiên đi tới đi lui trong lầu trúc, tinh thần không yên.

Tối hôm qua anh đi ra ngoài lông bông cả đêm, sáng nay trở về lại không thấy bóng dáng Rusa đâu? Không dám lộ liễu hỏi Herga, nhưng theo anh len lén quan sát, Rusa cũng không tới chỗ Herga, cô sẽ đi đâu? Tối hôm qua cô bị trúng thuốc, chạy loạn khắp nơi có thể gặp chuyện không may gì không? Lỡ như gặp phải người đàn ông lòng dạ xấu xa...

Hậu quả không thể tưởng tượng nổi!

Nghĩ đến vấn đề này, anh càng thêm đứng ngồi không yên, anh đã lật mỗi một ngóc ngách trong rừng rậm, nhưng vẫn không thấy bóng dáng cô đâu.

“Cô nhóc thúi này! Nếu để cho tôi biết đi đâu, tôi không sửa cô mới là lạ đó!” Anh bực tức mà đấm một quyền lên bàn trúc.

Từ lúc mặt trời mọc đến khi mặt trời lặn, suốt cả một ngày, chính là tra tấn với Doãn Tử Nhiên. Không biết bao nhiêu lần nghe thấy âm thanh nhỏ bé vang lên ở cửa lầu trúc, anh đều cho rằng Rusa trở lại, nhưng mỗi lần đi ra ngoài nhìn, đều không vui...

Trời ạ, nếu như Rusa lạc mất, anh ăn nói sao với Tộc trưởng Herga! Tối nay, ngay cả bữa tối Tộc trưởng mời anh cũng không dám đi, lỡ như Tộc trưởng hỏi Rusa anh trả lời như thế nào?

Đợi mãi đến tối đêm, cho đến khi chân trời mất luôn màu đỏ rực, lầu trúc cũng lần lượt đốt nến, cuối cùng cánh cửa lầu trúc bị người đẩy ra, có người rón ra rón rén đi vào...

Doãn Tử Nhiên ngồi đưa lưng về phía cửa, đôi tay nhỏ bé che mắt anh từ phía sau.

“Rusa, cô đã trở lại?” Anh ngạc nhiên lẫn sợ hãi, túm lấy bàn tay nhỏ bé, vội vàng quay đầu lại, lại sững sờ ngay tại chỗ.

Duy Nhất? Hai chữ bỗng nhiên xuất hiện trong đầu anh, nhưng lập tức bị anh bác bỏ!

Cô gái mặt quần cạp cao áo sơ mi, một đầu tóc đen thẳng tắp, tóc mái chỉnh tề lại là... Rusa!

Cuối cùng anh hiểu ra, một phát hất tay cô ra gào to, “Cả ngày hôm nay cô đi đâu? Biến thành bộ dạng quỷ kia trở về! Ai cho phép cô ăn mặc thành như vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.