Ông Xã Tôi Là Nam Thần

Chương 75: Chương 75: Anh thích nếm em hơn




Trái tim Thanh Mộc Tinh rỉ máu đau đớn dữ dội, nước mắt chậm rãi rơi xuống khuôn mặt bé nhỏ, cô cố nén nước mắt cất lời.

“Được! Anh về phòng đi! Tôi tắm rửa xong sẽ qua!”

Doãn Minh Dương khinh thường cất lời.

“Biết vì sao mỗi lần quan hệ tôi đều qua phòng cô không?”

Anh dùng tay nâng cằm cô lên nhếch môi.

“Tôi sợ phòng tôi sẽ bẩn đi bởi vì sự xuất hiện của cô đó!”

Thâm tâm của cô như chết lặng, hơi thở cũng dừng hẳn lại, nước mắt vừa mới kìm nén lại tuôn trào, sao anh có thể nói những lời như vậy nhục mạ cô chứ?

Anh buông cằm cô ra khinh thường phủi phủi tay.

“Bỏ đi! Hết hứng rồi!”

Anh hung hăng đi ra khỏi phòng. Thanh Mộc Tinh buồn bã đứng thừ ra đó một lúc, sau đó liền ngồi khụy xuống khóc nức nở.

Vì sao anh lại ghét cô như thế chứ? Một lúc trước cô còn tự tin trước mặt Lâm Vũ nói rằng bản thân sẽ có thể làm cho Doãn Minh Dương yêu lại mình vậy mà chỉ mấy chục phút sau đã bị anh ấy vũ nhục như thế này.

Bên ngoài cửa phòng, Doãn Minh Dương đứng bất động ở đó, nghe thấy rõ ràng tiếng khóc thương tâm của cô gái đáng thương, con ngươi anh lóe lên tia thương xót, tay nắm thành quyền rồi cất bước đi mất.

________________

Bộ phim danh Môn Bất Diệt đã khởi chiếu mấy ngày nay, những diễn viên trong trong phim được khen ngợi hết lời, nhất là Thanh Mộc Tinh. Mọi người đều nói cô không chỉ sáng tác và hát giỏi mà diễn xuất cũng vô cùng tốt, tên tuổi của cô càng sáng lạng hơn đánh bay tin đồn con riêng kia đi.

Nhưng lúc này trên mạng lại đang rầm rộ một vấn đề. Đạo diễn Tầm Sơn là một đạo diễn có tiếng trong nghề, khi ông ta nhìn trúng người nào thì người đó trong tương lai sẽ có sự nghiệp sáng lạng.

Doãn Minh Dương đã hợp tác cùng ông ấy rất nhiều bộ phim nổi tiếng, anh cũng vô cùng tôn trọng người này.

Bộ phim cổ trang ông dự định khởi quay chính là mời một số diễn viên cũ của bộ phim Danh Môn Bất Diệt. Gồm Doãn Minh Dương sẽ đóng nam chính, Hàn Minh Triết và Lăng Linh Sương sẽ vào vai một cặp phụ.

Cư dân mạng liền thắc mắt tràn vào facbook của Tầm Sơn, đều hỏi những câu hỏi đại khái về vai nữ chính kia có phải Thanh Mộc Tinh hay không bởi lần hợp tác vừa rồi, Doãn Minh Dương và Thanh Mộc Tinh cũng là một cặp với nhau. Mọi người đều hi vọng nữ chính sẽ là Thanh Mộc Tinh.

Nhưng bất ngờ rằng ông ta trả lời lại rằng cô chỉ xứng đóng vai nô tì của Doãn Minh Dương mà thôi.

Lập tức người hâm mộ của Thanh Mộc Tinh cùng những người bênh vực Tầm Sơn chảng nhau vang trời trên mạng.

Tầm Sơn là một đạo diễn nổi tiếng, nếu ông ta nói như thế thì bọn họ nghi ngờ cô chính là có vấn đề về diễn suất rồi. Nhưng người hâm mộ của Thanh Mộc Tinh hiện giờ cùng người hâm mộ hình tượng Nguyệt Hạ Thanh Thanh mà cô giấu mặt cũng chẳng phải ít. Cả hai bên chửi nhau bất bại.

Thanh Mộc Tinh nhìn những lời lẽ trên mạng kia mà tâm trạng chẳng vui vẻ liền mặc kệ đặt điện thoại trên bàn.

Bây giờ cô rất buồn chán chẳng có việc gì làm, đôi mắt nhìn xuyên qua cửa sổ thấy khu vườn sau biệt thư vô cùng đẹp thì nảy ra một ý tưởng hay.

Thời tiết bây giờ cũng đã chiều tà, ánh nắng vàng nhạt len lõi chiếu nhẹ lên làn da thịt trắng mịn nuột nà của cô.

Thanh Mộc Tinh ngắm nhìn những loài hoa đa sắc đa màu, tâm trạng cũng vì đó mà nhẹ nhõm hơn.

Những ngón tay dịu dàng miết nhẹ trên những cánh hoa mẫu đơn trắng xinh đẹp. Khuôn miệng nhỏ nhắn nhẹ cong.

Trên ban công, Doãn Minh Dương chứng kiến tất thải hành động của cô gái dưới vườn hoa. Đôi mắt anh nhìn thân ảnh của cô không rời.

Mái tóc mượt mà của Thanh Mộc Tinh xõa xuống thanh thoát, ngũ quan xinh đẹp, hài hòa, cộng với chiếc váy màu vàng nhạt mỏng manh, trông cô vô cùng tuyệt đẹp, một vẻ đẹp trong trẻo, tinh khiết lấn át cả bông hoa trên tay cô.

Thanh Mộc Tinh đang buông thõng tâm trạng thì cảm giác có một ánh mắt nhìn mình, đôi mắt xinh đẹp liền nhìn lên phía ban công nhưng cô chả thấy ai cả, đôi mắt lại đặt lên bông hoa mẫu đơn nhẹ lắc đầu thở dài.

_______________

Phương An Nhiên cảm thấy cả thân người nặng trĩu đau nhứt thì nhíu mày mở mắt ra, thấy bản thân được bao bọc trong vong tay ấm áp, cô hoang mang nhìn sang lập tức bị khuôn mặt đẹp như tượng tạc của Lâm Vũ làm cho ngẩn người.

Cô như không tin được những gì trước mắt, lấy tay tát một cái mạnh vào mặt mình.

“Aaaa!”

Mặt cô tê rần đau đớn.

Lâm Vũ lúc này mở mắt cốc nhẹ vào cái trán nhỏ của cô, anh mắng yêu.

“Em bị ngốc à?”

Cô trợn mắt nhìn anh, cơ hồ chả hiểu chuyện gì xảy ra.

Lâm Vũ mỉm cười xoa đầu cô.

“Đi vệ sinh cá nhân đi! Hôm nay anh nghỉ ở nhà với em!”

Phương An Nhiên hoang mang đi vào trong nhà tắm, rõ ràng là hôm qua cô đã làm anh cực kì tức giận cơ mà, không lẽ là mơ sao?

Hôm nay Lâm Vũ cho Tĩnh Phương nghỉ một ngày, chẳng biết là anh nghĩ gì trong đầu nữa liền rủ Phương An Nhiên cùng nấu ăn sáng, nói ăn sáng như thế nhưng thực chất là đã thành ăn trưa luôn rồi, bởi bọn họ dậy quá trễ.

Phương An Nhiên không biết chuyện gì nhưng cũng nghe theo anh.

Lâm Vũ thì rửa rau, thái thịt, cô thì nấu ăn, phối hợp với nhau giống như một đôi vợ chồng bình thường.

Cô nhìn cảm này mà cảm thấy chạnh lòng, liệu đây là giây phút cuối cùng mà cô còn sống chung với Lâm Vũ?

“Nghĩ gì đó?”

Lâm Vũ không biết đứng đằng sau cô lúc nào ôm chằm lấy tấm lưng mảnh khảnh của Phương An Nhiên.

Cô thì đang nấu canh, mém chút thì giật mình làm phỏng tay rồi.

Cô mỉm cười múc một chút nước canh thổi thổi rồi đưa lên miệng của Lâm Vũ.

“Anh thử xem có vừa chưa?”

Lâm Vũ nhếch miệng sau đó bất ngờ đáp môi mình xuống môi cô triền miên một lúc mới chịu buông ra.

Anh xấu xa nói.

“Ừm! Ngon lắm, rất vừa miệng anh!”

Phương An Nhiên đỏ mặt cúi đầu lấy tay đánh vào ngực anh.

“Em bảo anh nếm canh mà!”

“Nhưng mà anh thích nếm em hơn!”

Phương An Nhiên không ngờ Lâm Vũ lại bá đạo đến thế. Giây sau liền bị anh nhấc bỗng đi một mạch lên phòng sau đó bỏ cô xuống nằm đè lên người cô, phả hơi thở nóng bỏng lên mang tai bé nhỏ.

“Vợ à! Anh không muốn ăn cơm, chỉ muốn ăn em thôi!”

“Lâm Vũ! Anh...hôm qua rõ ràng đã biết hết tất cả, sao bây giờ...ưm!”

Lâm Vũ trừng phạt cô bằng cách hôn môi mạnh bạo. Phương An Nhiên có cảm giác như môi mình sắp bị anh nuốt chửng, một lúc sau Lâm Vũ mới chịu ngừng lại.

“Anh biết tất cả rồi! Nhiên Nhiên! Anh là chồng em, em nên nhớ kĩ điều này! Từ nay về sau gặp chuyện gì khó nói cũng phải nói cho anh biết! Chuyện ba em uy hiếp em, cứ để anh lo, em yên tâm, dì em anh đã cho người đưa đi rồi!”

Mắt Phương An Nhiên đỏ hoe, người đàn ông cô yêu đúng là rất tốt.

Cô lập tức kéo đầu anh xuống, đôi môi nhỏ quấn lấy môi anh.

Lâm Vũ rất thỏa mãn vì hành động của cô gái này liền biến đổi khách thành chủ.

Phương An Nhiên! Hôm nay em phải là của anh!

《Cố viết nhanh cặp này rồi ạ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.