Gần đây trên mạng xã hội bùng nổ tin tức một nghệ sĩ nữ giấu mặt lấy nghệ danh là Nguyệt Hạ Thanh Thanh sẽ được lộ diện trong một buổi lễ mà đích thân công ty giải trí lớn nhất đất nước Truyền thông Thịnh Thế tổ chức, do chính Doãn Minh Dương khởi đầu đề nghị.
Người bí ẩn này chưa bao giờ lộ mặt nhưng những ca khúc cô tự sáng tác và hát nên đều toàn cực phẩm. Đa số là bài buồn chiếm toàn diện.
Bài đầu tay của người này phát ra là ca khúc Tự em đa tình nổi tiếng đến đi đâu cũng nghe được. Giai điệu, lời hát của ca khúc da diết đau đớn đến bi thương.
Mọi người đều biết Doãn Minh Dương thần tượng duy nhất chính là người này vì anh thường xuyên chia sẻ bài hát của người bí ẩn đó. Thế nhưng suốt sáu năm qua, chẳng ai biết mặt mũi, tên thật của Nguyệt Hạ Thanh Thanh bao giờ.
Nguyệt Hạ Thanh Thanh chính là thần tượng của thần tượng, rất nhiều nghệ sĩ là fan của cô gái bí ẩn này.
Nhiều công ty cũng đã mời cô rất nhiều lần bằng những đặc quyền hậu hĩnh nhưng Nguyệt Hạ Thanh Thanh không muốn lộ diện, thế mà bây giờ lại nhận lời làm cả mạng xã hội xôn xao không thôi.
Mới sáng sớm Phùng Khê đã gọi điện cho Thanh Mộc Tinh nói về chuyện này. Tiếc là bọn họ chưa hề có đặc quyền được mời đến như những diễn viên, ca sĩ nổi tiếng khác. Bộ phim lần đầu cô đóng cũng chưa phát hành nên không mời cô đến là điều dĩ nhiên.
Điều này làm Phùng Khê vô cùng tiếc nuối bởi cô ấy chính là fan lớn của Nguyệt Hạ Thanh Thanh. Cô quyết định đi mua vé đến xem, rủ Thanh Mộc Tinh đi cùng nhưng cô đã từ chối. Bởi bản thân là người mới nổi tiếng nên không muốn bị nhận ra, như thế rất phiền phức.
Phùng Khê chỉ đành rủ Phương An Nhiên cùng.
___________________
Lúc bọn họ đến nơi thì vô cùng ngỡ ngàng bởi độ rộng lớn, đẹp mắt của sân khấu này. Phùng Khê và Phương An Nhiên chính là cố tình đi sớm để dành hàng ghế thứ nhất nhưng vẫn không kịp đành ngậm ngùi ngồi ở hàng thứ hai.
Phùng Khê nhìn xung quanh nơi to lớn này buồn bã than thở.
“Chúng ta cố tình đi sớm đến năm tiếng đồng hồ, thế mà cũng chẳng được ngồi ở hàng ghế đầu. Chị muốn nhìn Nguyệt Hạ Thanh Thanh ở khoảng cách gần nhất cơ!”
Phương An Nhiên phì cười.
“Được rồi! Chị ngồi ở đây cũng thấy sân khấu vô cùng rõ mà, đảm bảo khi cô ấy xuất hiện chị liền đủ ngạc nhiên cho mà xem!”
Phùng Khê chau mày nhìn Phương An Nhiên nghi ngờ.
“Sao chị có linh cảm em biết rõ người đó là ai vậy?”
Phương An Nhiên cười trừ.
“Làm gì em có được vinh hạnh đó!”
Phùng Khê gật đầu.
“Cũng phải, em cũng chỉ là dân thường như chị sao có thể biết được người bí ẩn đó. Không biết Nguyệt Hạ Thanh Thanh có dáng vẻ ra sao nữa, lúc cô ấy bước ra chị phải chụp một tấm ảnh thật gần gửi ngay Tinh Tinh xem mới được!”
Phương An Nhiên không nói gì chỉ gật đầu nhẹ.
“Chắc chắc người đó sẽ làm chị vô cùng bất ngờ!”
_______________
Hội trường vào năm tiếng sau nhanh chóng đã lấp đầy người, những que phát sáng cổ vũ tràn ngập ở phía khán đài tạo ra một khung cảnh tuyệt đẹp vô cũng.
Những người nổi tiếng thì được ngồi ở một hàng ghế sang trọng riêng biệt. Từng người một xuất hiện làm cả kháng phòng nóng lên vô cùng.
Lăng Linh Sương nhìn thấy Hàn Minh Triết ngồi kế bên liền khó chịu.
“Sao đi đâu tôi cũng gặp anh hết vậy?”
Hàn Minh Triết cũng chẳng vui gì, anh nhìn cô chau mày.
“Chắc tôi cố ý? Chỉ là muốn thảo luận chuyện của Doãn Minh Dương và Thanh Mộc Tinh với cô thôi!”
Lăng Linh Sương liền nhìn xung quanh sau đó thần thần bí bí nhỏ giọng.
“Vậy chuyện của bọn họ tính thế nào đây!”
“Cô hỏi tôi tôi biết hỏi ai? Cô sớm không nói cho tôi biết canh ngay thời cơ hết đóng phim cùng nhau thì nói, giờ tôi cũng không có cách. Không lẽ tự dưng hẹn bọn họ ra gặp mặt nhau à? Ở nhà bọn họ gặp nhau đến chán chường là đằng khác!”
Lăng Linh Sương đăm chiêu suy nghĩ.
“Hay là chúng ta cùng hợp tác với một đạo diễn nào đó tạo ra một bộ phim mới để hai người bọn họ đóng cùng đi, sau đó chúng ta sẽ tìm cách để trong lúc quay phim cho bọn họ gần gũi. À đúng rồi, bộ phim phải thật nhiều cảnh hôn và cảnh nóng, như vậy mớ hiệu quả!”
Hàn Minh Triết gật đầu tán thưởng.
“Ý này không tồi đó!”
Nhưng Lăng Linh Sương vẫn không thấy khả thi cho lắm.
“Tinh Tinh thì có thể nhận lời nhưng Doãn Minh Dương thì làm sao đây? Với tính cách hóng hách kiêu ngạo của cậu ta chỉ có bơ lời anh nói mà thôi!”
Hàn Minh Triết nhếch môi.
“Cô khinh thường tôi à? Yên tâm, tôi sẽ có cách khiến tên đó đồng ý!”
“Vậy trông mong vào anh rồi!”
Lúc này đột nhiên tất cả hôin trường bên dưới la hét dữ dội. Hai người bọn họ giật mình nhìn lên màn hình lớn thấy hình ảnh của bản thân.
Ặc!
Ai cũng biết cô và anh là oan gia của nhau, vậy mà cả hai bọn họ nảy giờ ngồi tự nhiên nói chuyện với nhau liệu có quá kì lạ không?
Hàn Minh Triết nhìn thấy Doãn Minh Dương đến liền kéo lấy tay anh ngồi xuống cạnh mình.
Amh thấy bên chỗ ngồi của Lăng Linh Sương vẫn còn trống liền bảo cô.
“Này! nhít qua bên kia đi!”
Lăng Linh Sương trừng mắt nhìn anh, cô nghĩ hắn chính là đang kiếm chuyện với mình.
“Kêu cô nhít thì cứ nhít đi, nhìn cái gì mà nhìn!”
Hàn Minh Triết thấy cô không hợp tác liền nháy mắt nói nhỏ.
“Tôi chừa chỗ để một hồi thần tượng của đại ma đầu xuống đây ngồi, hắn chỉ có một thần tượng duy nhất, tôi sẽ tiếp cận cô ta để cô ta nói tốt về Thanh Mộc Tinh trước mặt Doãn Minh Dương. Có khi hắn không nghe lời chúng ta mà lại tin lời thần tượng thì sao?”
Lăng Linh Sương gật gật đầu.
“Thì ra anh thông minh hơn tôi tưởng!”
Hàn Minh Triết trừng mắt với cô.
“Đương nhiên rồi! Tôi chả có mà đầu gỗ như cô đâu, nhít qua bên kia nhanh lên!”
Lăng Linh Sương bĩu môi sau đó nhít qua ghế bên cạnh để ngồi. Hàn Minh Triết liền ngồi sang ghế của cô lúc nảy.
“Này này này! Để Nguyệt Hạ Thanh Thanh ngồi đây không được à?”
Hàn Minh Triết ghét bỏ lườm cô.
“Cô có bị ngốc không vậy? Người ta là thần tượng của Doãn Minh Dương đó, phải để bọn họ thân thiết với nhau, rồi chúng ta mới dễ dàng làm theo kế hoạch có hiểu không?”
Nếu không phải hứa uy tính giữ bí mật thì anh đã nói cho Doãn Minh Dương biết sự thật rồi, thật rắc rối chết đi được.
Lăng Linh Sương không nói gì cứ để Hàn Minh Triết ngồi cạnh mình, thầm nghĩ: “Thần tượng của Doãn Minh Dương chắc không phải là thần tượng của tôi chắc!”