Nhưng mà lại không đẩy ra được.
Sức mạnh nam nữ khác biệt, khi Lạc Dịch Bắc không muốn phối hợp cô cũng không làm gì được anh.
Phương Trì Hạ chịu không được không khí giữa hai người, cả người chỉ có thể không ngừng ngửa ra phía sau.
Lạc Dịch Bắc cũng không phẫn nộ, nhưng mà ngữ điệu nói chuyện kia lại khiến cho Phương Trì Hạ áp lực.
Từ trường của anh rất lạnh lẽo, hai người dựa vào gần như vậy, bên người Phương Trì Hạ toàn bộ đều là không khí của anh, áp lực khiến cho cô không thở nổi.
“Lạc Dịch Bắc, anh thả em ra trước đi!” Phương Trì Hạ sầu khổ tiếp tục giãy dụa.
Ngoài ý muốn vậy mà LẠc Dịch Bắc lại buông cô ra.
Chỉ là, chỉ buông lỏng tay…
Cả người Phương Trì Hạ vẫn dựa vào lan can, eo dựa trên lan can, nửa người trên bị anh là cho liên tục ngửa ra sau, chẳng khác gì cả người đều treo trên không trung.
Nếu buông lỏng tay, trực tiếp có thể làm cho cả người Phương Trì Hạ mất trọng tâm, tùy thời đều có thể bị rơi xuống.
“KHông được!” sắc măt Phương Trì Hạ thay đổi, bối rối vòng tay qua cổ anh, ngiêng đầu liếc nhìn xuống dưới, cả người sợ đến run rẩy.
KHốn kiếp!
Anh là đang cố ý dày vò cô a?
Lạc Dịch Bắc nhàn nhạt nhìn cánh tay đang ôm chặt cổ của anh nửa người trên hướng về phía cô, tư thế như vậy cũng xem như không có việc gì, tiếp tục nói chuyện của cô “Phương tiểu thư, đêm hôm khuya khoắt, trước mặt chồng mình nói đến người đàn ông khác như vậy có được không?”
ANh nói chuyện biếng nhác khiến cho Phương Trì HẠ khẩn trương, từ đầu đến cuối anh đều bộ dáng như không có việc gì, lời nói cũng rất chậm rãi.
Đây là đang tra tấn từ từ mà!
Phương Trì Hạ bị anh làm cho phát điên lên!
Hết lần này đến lần khác cả người anh còn đến gần cô, phần eo Phương Trì Hạ ở trên lan can, cứ nghiêng như vậy rất nhanh thành xoay tròn 360 độ.
Tư thế này rât khó, người không dẻo chắc chắn không làm được.
Hơn nữa tư thế này còn rất khó chịu.
Nhăn lông mày, cô thấp giọng nói “Không được nữa rồi, eo em không chịu nổi nữa!”
Khi cô nói lời này không suy nghĩ gì nhiều mà rất tự nhiên.
Ai ngờ Lạc Dịch Bắc lại nói tiếp một câu “Như vậy sao? Anh còn chưa làm gì hết đó!”
Nói một câu đầy tà khí, mà mặt anh cũng không đổi sắc.
Phương Trì Hạ bị hắn nói cho đến không biết nói gì.
“Về sau còn muốn nói chuyện của người đàn ông khác nữa không?” Ngón tay thon dài giữ chặt cằm cô, nhướn nhướn lông mày.
Phương Trì Hạ biết mình lúc này phải thuận theo anh, anh nói cái gì cô cũng gật đầu.
Nhưng mà cánh tay cô còn quấn ở trên cổ anh, nếu như cô gặp nguy hiểm, anh cũng không tốt hơn được.
Hiểu được tình hình giữa hai người, nội tâm cô phản nghịch, nói chuyện cũng sắc bén “Lạc Dịch Bắc, anh đây là đang ghen sao?”
Lạc Dịch Bắc giật mình, sắc mặt ngưng kết vài giây.
“Có luật nào nói kết hôn thì không được nói chuyện của người đàn ông khác? Hay là chúng ta có ước định qua sao?” Nhìn anh, cô nhanh miệng phản kích.
Thế cục của hai người vốn do Lạc Dịch Bắc làm chủ trong chớp mắt lại bị cô tiếp nhận quyền điều khiển.
Phương Trì Hạ lúc trước cũng không có ước định chuyện này với anh, lời này của cô đem Lạc Dịch Bắc chặn lại.