Ông Xã Tổng Tài Bá Đạo Sủng: Bảo Bối, Tiếp Tục

Chương 203: Chương 203: Dày Vò Toàn Thân




Hai người vui đùa với Đoàn Đoàn một lúc thì có tiếng chuông gọi cửa.

Tiểu Tả vui vẻ chạy ra mở cửa, rồi có mấy người làm cũng bước vào.

Đều là nữ giúp việc, dường như đều đoán được mục đích Tiểu Tả gọi bọn họ đến là vì cô ta, khi bước vào mang rất nhiều đó quần áo, mỹ phẩm các loại.

Cậu ấm Tiểu Tả ra lệnh cho bọn họ đi vào phòng, rồi kéo Phương Trì Hạ dậy, cầm tay cô ta lên nhìn, rồi lại nhìn đầu tóc cô ta, nói:” bàn tay đầy vết xước, không đủ tinh tế tóc không mềm mại, da hơi kho, cô ta giao lại cho các người đấy.”

Cậu ta nghiêng đầu lại ra hiệu cho đám người làm,” các cô biết phải làm gì chưa?”

“thưa Thiếu gia, chúng tôi biết rồi ạ.” Mấy người làm gật gật đầu

, rồi kéo Phương Trì Hạ lên tầng.

“này, các cô đang làm gì đấy?”

“bỏ tôi ra, tôi không cần.”

“tiểu Tả, cậu bảo bọn họ dừng tay lại.”

Phương Trì Hạ không ngờ Tiểu Tả gọi người đến là vì chuyện này, vùng vẫy trong tay mấy người làm, mắt nhìn theo tiểu Tả.

Tiểu Tả như không nhìn thấy gì vậy, rồi tiếp tục ôm Đoàn Đoàn chơi,:” ngươi xem xem, ăn nhiều qua giờ béo quá rồi, đi ra ngoài đừng có bảo là của Lạc gia nhá.”

Tiểu Tả tuy nhỏ, nhưng có thẩm mĩ rất chuẩn, thậm chí còn lo cho cả các con vật trong nhà.

“tôi nói rồi, bỏ tôi ra.” Trên tầng, Phương Trì Hạ lại kêu lên, kịch liệt từ chối.“xin lõi, chung tôi chỉ nghe lời thiếu gia.” một người làm lên tiếng, vừa thả vừa kéo cô ta đi ra phòng khách.

Đối phương là mấy người liền, mà còn là những người cao to, Phương Trì Hạ thân hình bé nhỏ, lại yếu, không thể nào vùng vẫy được trong tay bọn họ.

Bất lực, chỉ có thể đi theo mấy người đó, để bọn họ dày vò.

Mấy người này cũng không biết thân phận của Phương Trì Hạ là gì, Tiểu Tả muốn giúp cô ta cải tạo lại, thì mấy người này chỉ biết vâng lời.

Có điều, Phương Trì Hà mặc cũng không ra làm sao, thái độ của mấy người này cũng có chút không tử tế.

Đi vào pgongf khách, rồi đưa cô ts đến phòng tắm, mấy người cùng cởi đồ cô ta ra, ép cô ta phải nằm vào bồn tắm.

“các người đang làm cái quái gì vậy?” Phương Trì Hạ tức giận nói, bọn họ như vậy, khiến cô ta cam thấy mình như là mấy cô cung nữ phải tắm rửa sạch sẽ chờ Hoàng thượng tới vậy.

“làm cái gì ư? Có được cơ hội này, thì cố gắng huwongr thụ đi, nhiều cô gái khác, muốn mà không được đâu.” Một người làm đáp lại cô ta, giữ lấy tay cô ta, rồi lấy khăn lau giúp cô ta.

Vừa lau vừa khinh miệt:” tay này, quá khô, làm hỏng hết cả làn da trắng rồi.”

Phương Trì Hạ nghiêng đầu nhìn cô ta không nói gì.

Da cô ta từ nhỏ đến lớn đã rất đẹp, khô gì chứ? Mắt mấy người này có vấn đề rồi.

Mấy người làm mặc kệ cô ta, giúp cô ta tắm hết một lượt, rồi lại bôi lên người cô ta cái gì đó, còn mát xa cho cô ta nữa.

Làm cho cả người cô ta da dẻ mịn màng, sau dó lại đặt cô ta ngồi trước gương, giúp cô ta làm lại tóc, rồi chọn cho cô ta vài bộ quần áo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.