Đang nghĩ ngợi.
“Phòng” lại thêm một trận lay động, nhoáng một cái cũng làm Lâm Quán Quán hoảng sợ hoàn hồn.
“Đây là xe phòng?”
Tiêu Lăng Dạ gật đầu.
OMG!
Lâm Quán Quán đương nhiên biết xe phòng, diễn viên thành danh trong giới giải trí, trên cơ bản đều có xe chuyên dụng riêng, độ nổi tiếng càng lớn, xe chuyên dụng càng được trang bị đầy đủ, có một số nghệ sĩ quốc tế lâu năm rất yêu thích loại xe phòng xa hoa này.
Trong nước còn tương đối hiếm thấy, trước kia cô ở nước M đã chính mắt gặp qua một ít sao Hollywood nổi tiếng sở hữu loại xe phòng cao cấp thế này.
Loại xe phòng này tựa như một cái chung cư nhỏ, đầy đủ các loại thiết bị sinh hoạt, thậm chí còn có thể tắm rửa!
Lâm Quán Quán đã từng xa xa liếc mắt xem qua một cái, lúc ấy hâm mộ không thôi, hoàn toàn không nghĩ tới có một ngày, cô cũng có thể ngồi trên xe phòng xa hoa như vậy!
Cô nhìn một vòng, kinh hỉ phát hiện chiếc xe này so với chiếc mà cô thấy ở nước M còn muốn cao cấp hơn!
“ông trời ơi! Không phải là em còn đang nằm mơ đấy chứ?” Hai mắt Lâm Quán Quán sáng lên.
“Muốn biết sao?”
Cô theo bản năng gật đầu.
Sau đó trên cánh tay tự dưng tê rần, cô kêu “A a” nhảy dựng lênL “Tiêu Lăng Dạ, anh véo em làm gì?”
“Sẽ đau!” Con ngươi anh chợt lóe, cười nói: “Thì không phải mơ!”
Lâm Quán Quán hộc máu!
Bất quá thực mau cảm xúc đã bị sự tò mò thay thế, cô từ trên giường nhảy xuống, mang dép lê, cô như một đứa trẻ tò mò nhìn cái này, nhìn cái kia, ngạc nhiên không thôi.
“Oa! Tiêu Lăng Dạ, nơi này còn có tủ lạnh này!”
“Căn phòng này lớn như vậy, vậy thì xe bự tới chừng nào cơ chứ!”
“Ách! Chỗ này có một cái cửa, Tiêu Lăng Dạ, anh đừng có nói là chỗ này còn có một cái phòng bên cạnh đấy nhé?”
Tiêu Lăng Dạ khẳng định gật đầu với cô.
“Mẹ ơi!
Thấy cô muốn mở cửa ra xem, Tiêu Lăng Dạ đẩy xe lăn đi tới nhắc nhở cô: “Cách vách cũng là một cái phòng ngủ, Tâm Can cùng Duệ Duệ còn đang ngủ!”
Lâm Quán Quán sợ làm ồn đến hai đứa nhỏ, nhanh chóng thu hồi tay.
“Em thích cái xe này sao?”
“Sát! Những thứ tốt đẹp ai mà không thích, có một chiếc xe thế này thì tiện biết bao nhiêu, muốn đi chỗ nào liền đi chỗ đó, lại rất thoải mái!”
“Vậy anh tặng xe này cho em nhé?
Lâm Quán Quán động tâm một chút, rất mau liền ngăn chặn dục vọng chính mình, cô lắc đầu: “Không được không được! Xe này quá chói mắt, em chỉ là một cái diễn viên nhỏ, nếu mỗi ngày đi chiếc xe đến đoàn phim, bị đưa tin ra ngoài khẳng định sẽ bị mấy cư dân mạng mắng chết! Thời đại này có quá nhiều dân mạng ác miệng!”
Khi nói chuyện, cô đi đến bên cạnh cửa sổ xe, duỗi tay kéo màn.
Ngoài cửa sổ, theo xe chạy, cây cối ven đường lùi lại, sắc trời xám xịt, bên ngoài còn không có quá nhiều ánh đèn.
Hấp dẫn sự chú ý của Lâm Quán Quán chính là con đường bọn họ đang chạy.
Gồ ghề lồi lõm!
Vô cùng xóc nảy!
Trách không được cô lại mơ thấy động đất!
Lúc này Lâm Quán Quán mới nhớ tới, dò hỏi.