Tay cô đang vươn ra, sắp chạm được vào Bạch Mặc, khi khoảng cách giữa hai người chỉ còn là một tấc ngắn ngủn, Bạch Mặc đã biến thành một cơn gió nhẹ rồi biến mất vào bên trong cấm địa.
Nhân nhân trên cỏ, chỉ còn lại một cái khóa yêu tháp nhỏ cỡ móng tay!
“Không!!!”
Cả người cô toàn máu với máu, quỳ rạp trên mặt đất ngửa mặt lên trời than khóc.
“Cắt!
Phải một lúc lâu sau, Lý Mưu mới hô cắt, nhưng mà, studio vẫn im lặng không có một tiếng động nào.
Lý Mưu nhìn cảnh quay phát lại vừa rồi, trong lòng cũng có chút chấn động.
Cảnh khóc của Lâm Quán Quán quá sức lan tỏa.
Là nữ ngôi sao, đặc biệt là người đẹp nổi tiếng như Lâm Quán Quán, người đẹp mà, được người ta khen nhiều hơn nên thường sẽ dễ bị thành thần tượng bao phục và không thể diễn hết mình khi quay cảnh khóc.
Lo rằng khóc trên màn ảnh sẽ bị xấu!
Hoặc có khi mất sợ fans!
Hàng loạt lý do khiến một số nữ diễn viên thần tượng không thể diễn hết mình khi đóng cảnh khóc, một khi diễn không tới, cảm xúc chưa trọn vẹn thì sẽ không gây được tiếng vang trong lòng khán giả.
Mà Lâm Quán Quán hoàn toàn không lo lắng điều này.
Cảnh khóc của cô có rất nhiều cấp độ cảm giác, đầu tiên là cô mím môi, cố gắng không khóc! Rồi bả vai run lên, đôi mắt đỏ hoe, thân thể cũng trở nên cứng đờ, sau đó lại … Có một lớp sương mù ngưng tụ trong ánh mắt, sương mù càng lúc càng nặng, cuối cùng ngưng tụ thành nước mắt, không chịu nổi gánh nặng mà chảy dài từ trong ánh mắt chảy xuống.
Khóc không đẹp nhưng đau buồn làm lòng người lo lắng.
Này không phải là!
Các nhân viên tại hiện trường đều như bị đưa vào cảnh phim, họ vẫn chưa lấy lại được tinh thần sau một thời gian dài.
Trái lại Lâm Quán Quán… Sau khi ông ấy hô “Cắt”, nước mắt cô như vòi bị tắt nước, ngừng chảy ngay lập tức, cô dùng tay phủi nhẹ vết bẩn trên tay rồi che lại chân nhảy dựng từ trên mặt đất lên.
“Mẹ nó! Vừa rồi không cẩn thận ngã khuỵu xuống, hu hu hu, đau muốn chết!”
Lý Mưu: Nghe được giọng nói của cô, các nhân viên mới hoàn hồn lại, tụ tập lại sôi nổi cùng nhau thảo luận, có chút xúc động, thậm chí có người đỏ cả mắt.
“Hu hu! Bạch Mặc thật đáng thương, tại sao phải chết chứ? Trái tim tôi đau quá!”
“Hai người bọn họ trước đây có bao nhiêu ngọt ngào, nhìn thấy cảnh này liền ngược bấy nhiêu! Đều do đàn chị hết, nếu như không phải cô ta dẫn Sở Khuynh Thành vào cấm địa thì đã không có những chuyện như vậy!” Ngoài ra còn có Nhai Tí! xấu lắm, khi nào nhận cơm hộp vậy, tôi nhìn nó mà tôi ghét!”
Diễn viên đóng vai đàn chị và Nhai Tí bị trừng mắt một cái.
Hai người vô tội sờ sờ cái mũi. * Các nhân viên lại nól chuyện.
“Phải làm sao đây! Tôi phát hiện tôi muốn di tình biệt luyến! Chồng tôi vốn là Cơ Dã Hỏa cơ mà, a, a, a, nhưng mà nhìn thấy Bạch Mặc … Thật sự rất thích. Cấm dục cao lãnh, tất cả những gì tốt đẹp đều chỉ trao cho một mình Sở Khuynh Thành… Trời ạ, nếu gặp phải người chồng như thế này, tôi nhất định cho dù nằm mơ cũng phải cười tỉnh.”
“Tôi cũng vậy, tôi cũng vậy! Tôi tuyên bố từ hôm nay trở đi Tiêu Lăng Dạ chính là người chồng mới của tôi!”
“Lúc đầu nhìn “Uyển Phi Truyện”, tôi vào trước là chủ. Tôi luôn cảm thấy Lâm Quán Quán chỉ có thể cùng với Cơ Dã Hỏa thì tổ CP mới có cảm giác. Nhưng không ngờ, nhìn thấy hình ảnh Sở Khuynh Thành và Bạch Mặc ở bên nhau, đột nhiên cảm thấy…Cơ Dã Hỏa là cái quái gì!”
Một bên.
Sắc mặt Cơ Dã Hỏa tối sấm.
Mẹ nó.
Nhóm phụ nữ này không thể nói kiêng dè một chút sao!
Anh ấy vẫn còn sống đứng sờ sờ ở đây … Coi anh ấy như không tồn tại sao!
‘Đạo diễn, như thế nào?
“Tự mình xem!”