“Không sai! Nếu có chút người chính mình không biết xấu hổ, cố ý trà trộn vào, Lạc tiểu thư cũng không cần lưu mặt mũi cho cô ta!”
“Lạc tiểu thư, cô nói đi!”
Trong lời nói, mọi người đã nhận định Lâm Quán Quán là trộm tiến vào yến hội, chỉ cần Lạc Niệm Niệm đưa cho cái thạch chuỳ.
Lâm Quán Quán dựa ở lan can bể bơi, cười như không cười nhìn Lạc Niệm Niệm.
Này… Lạc Niệm Niệm hít sâu một hơi, tựa hồ hạ quyết tâm, cô ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt Lâm Quán Quán, cao giọng nói: “Lâm Quán Quán tiểu thư, đích xác không phải do tôi và mẹ mời tới!”
“Quả nhiên!”
“Tôi đã nói là cô trộm tiến vào mà!” Sắc mặt Tưởng Y Y hưng phấn vặn vẹo, chỉ vào mũi Lâm Quán Quán, lớn tiếng nói: “Người phụ nữ này trang điểm thành như vậy tiến vào yến hội, quả thực chính là lòng Tư Mã Chiêu! Mọi người mau đuổi cô ta ra đi!”
“Không sai, đuổi đi!”
‘Đuổi ra đi!
“Đuổi ra đi!”
“Đuổi ra đi!”
ở đây các tiểu thư các thái thái đều nổi giận!
Có thể tới tham gia cái tiệc tối hôm nay, đều là nhân vật nổi tiếng đứng đầu Vân Thành, làm phu nhân trong giới phú hào, hàng năm các cô đều phòng bị chồng mình xuất quỹ.
Rốt cuộc.
No ấm tư dục!
Chồng các cô đều là sự nghiệp thành công, tư tưởng muốn kiếm người phụ nữ khác quá nhiều, Lâm Quán Quán lại tuyệt sắc thế này, nếu thật sự dùng chút thủ đoạn nói không chừng thật sự có câu chồng các cô đi.
Bởi vậy.
Mấy người phụ nữ này biết được là cô trộm tiến vào đương nhiên sẽ không cho cô sắc mặt tốt.
Mấy người đàn ông thì tiếc nuối nhìn Lâm Quán Quán.
Lại ngại với bạn nữ bên người nên không có mở miệng thay Lâm Quán Quán nói chuyện.
“Này… Sắc mặt Lạc Niệm Niệm do dự.
“Lạc tiểu thư, cô còn có do dự cái gì, thực hiển nhiên người phụ nữ này tiến vào mục đích không tốt! Mau đuổi cô ta ra đi!”
“Đúng vậy đúng vậy!”
Lạc Niệm Niệm kéo kéo tay áo Tiêu Dục, ngửa đầu nhìn anh xin giúp đỡ: “Anh A Dục….anh nói chuyện này xử lý như thế nào mới tốt?”
Anh A Dục?
Lâm Vi nghe thế xưng hô quen thuộc, sắc mặt xám trắng một mảnh.
Lâm Quán Quán nhướng mày.
Lúc này cô nhìn không ra Lạc Niệm Niệm đang nhằm vào cô, cô liền sống uổng phí rồi.
Từ khi bắt đầu Lạc Niệm Niệm đến đây, mục tiêu chính là cô và Lâm Vi. Đầu tiên là lợi dụng Tưởng Y Y khiến cho mọi người bất mãn với cô, sau đó dùng một câu “Vạn thái thái” cùng “anh A Dục” nháy mắt hạ gục Lâm Vi, hiện tại lại đem đầu mâu chuyển tới trên người cô.
Hiển nhiên.
Lạc Niệm Niệm rất rõ ràng mối quan hệ tam giác giữa bọn họ.
Sở dĩ dò hỏi Tiêu Dục cũng là muốn nhìn một chút Tiêu Dục có phải dư tình chưa dứt với cô hay không.
Chậc chậc!
Lạc Niệm Niệm này, tuổi còn trẻ, vẻ mặt lớn lên vô hại vốn tưởng rằng là cái đồng thau không nghĩ tới thế nhưng là cái vương giả!
“Anh A Dục?”
Lạc Niệm Niệm mở miệng, tựa hồ có chút bất mãn kéo kéo tay áo Tiêu Dục: “Người ta đang hỏi anh đấy!”